Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 839: Tiên Khí trung cấp? (2)




Theo lẽ thường mà nói.

Việc đầu tiên nàng làm khi ra ngoài, chắc hẳn sẽ đi tìm Tằng Nhậm Đồ báo thù.

Nhưng trong lòng nàng càng thêm rõ ràng, hiện tại nàng không những không chết, mà sau khi rời khỏi đảo Ám Ảnh công lực còn tăng lên nhiều thêm, hoàn toàn là nhờ vào vị trên đảo kia.

Vị kia coi trọng nàng, không những phái ra hai vị "Nhân Tiên" trợ giúp nàng, mà còn để nàng phụ trách Truyền Tống trận bên phía Tiên Giới.

Phần tín nhiệm này, nàng không dám lơi lỏng.

Vì thế cho nên đối diện với sự thù hận ngập trời trước mắt, nàng vẫn như cũ đặt nhiệm vụ của Dịch Phong lên vị trí đầu tiên.

"Các ngươi không cần nhiều lời, cứ theo mệnh lệnh vừa rồi của ta mà làm việc."

Giọng nói Khương Chí lạnh băng truyền ra, chân thật đáng tin.

Sắc mặt đám thuộc hạ vô cùng khó coi.

"Tôn thượng, đây thật sự là cơ hội duy nhất"

"Lại còn nghe đồn rằng, lúc bọn họ thành hôn rồi, Châu chủ Hoang Vu Tiên Châu sẽ đưa cho hắn một món Tiên Khí trung cấp coi như là của hồi môn. Một khi Tằng Nhậm Đồ có Tiên Khí trung cấp trong tay, đến lúc đó chúng ta càng không có cơ hội"

Mọi người tận tình khuyên bảo nói.

"Tiên Khí trung cấp, không cơ hội ư?"

"Điều đó còn chưa chắc đâu!

SẠI"

Khương Chí cười lạnh.

Có lẽ trước kia, Tiên Khí trung cấp cũng tốt, Châu Chủ Trung Tam Châu cũng thế, nàng ta xác định là sẽ cực kì kiêng kị.

Nhưng mà hiện tại, nàng không để vào mắt một chút nào.

Tuy rằng khoảng thời gian dài ở trên đảo nàng chỉ biết ngây người ra, được tiếp xúc với vị tiên sinh kia cũng chỉ có như thế, nhưng tầm mắt của nàng lại theo đó nâng lên không chỉ một chút ít ồi.

Cho nên một món Tiên Khí trung cấp.

Tính là cái gì đâu?

Những chuyện khác không nói, chỉ nhờ vào hai vị Nhân Tiên phía sau, chỉ sợ có thể tùy tiện lấy ra hơn cả trăm món Tiên Khí trung cấp rồi đi?

Đám thuộc hạ kinh ngạc.

Nếu không phải sợ phạm thượng, bọn họ thật sự muốn sờ thử trần của Khương Chí xem có phải đang phát sốt rồi không.

Đó chính là Tiên Khí trung cấp đó.

Nhưng mà đi theo Khương Chí lâu như vậy rồi, bọn họ vẫn có một phần tin tưởng Khương Chí, có lẽ là Khương Chí đã có sự sắp xếp nào khác đi.

Cho nên bọn họ chỉ có thể tạm thời bỏ qua, chấp hành mệnh lệnh của Khương Chí.

"Đúng rồi"

"Hai vị này chính là Lục tiền bối và Ngô tiền bối, các ngươi mau tới đây bái kiến bọn họ." Khương Chí nhớ đến cái gì, vội vàng giới thiệu nói: "Về sau các ngươi thấy bọn họ như là thấy ta, các ngươi phải vô điều kiện chấp hành lời của họ"

Nghe vậy.

Đám thuộc hạ chuyển ánh nhìn về phía Ngô Vĩnh Hồng và Lục Thanh Sơn.

Vừa nhìn, lông mày lập tức nhíu lại.

Hai Nhân Tiên?

"Tôn thượng, ngài đây là?"

Khương Thượng nhịn không được hỏi: "Còn hai vị này là sao?"

"Bọn họ là ai không quan trọng, các ngươi chưa có đủ tư cách để biết. Quan trọng là những lời ta mới vừa nói, các ngươi không nghe thấy sao?" Khương Chí tăng thêm ngữ khí.

"Tôn thượng ngài như vậy..."

Sắc mặt mọi người có chút khó coi.

Ở Tu Tiên Giới mà nói, cường giả vi tôn, ai có nắm đấm mạnh hơn thì nghe theo người đó.

Một đám bọn họ đã tu luyện đến Huyền Tiên cao cấp thậm chí là Luân Hồi Tiên Cảnh, đi ra ngoài đều là những nhân vật không tồi, ai mà không có một chút kiêu ngạo?

Muốn bọn họ vì Khương Chí mà liều chết bán mạng thì không có vấn đề gì, nhưng mà muốn bọn họ phải cung kính đối với hai Nhân Tiên, bọn họ thật sự không thể cúi đầu.

"Như thế nào, mệnh lệnh của ta cũng không nghe sao?"

Sắc mặt Khương Chí phát lạnh.

Hai vị này chính là người của tiên sinh.

Đám thuộc hạ đui mù này của nàng trở nên thiếu nhãn lực như thế từ lúc nào vậy.

"Có lẽ là một trưởng bối hoặc là thân thích trong nhà của Tôn thượng" Khương Thượng thấy Khương Chí đang tức giận ở bên cạnh, vội vàng thấp giọng truyền âm với những người khác: "Nếu là trưởng bối trong gia tộc của Tôn thượng, ngay cả khi chỉ là Nhân Tiên, chúng ta vẫn phải nên tôn kính với bọn họ một chút.

Nhanh lên bái kiến đi!"

Nghe thấy Khương Thượng truyền âm như thế, mọi người mới miễn cưỡng gật đầu.

"Chúng ta bái kiến hai vị tiền bối!"

Thấy vậy, sắc mặt Khương Chí mới tốt hơn không ít. Sau đó nghiêm cẩn phân phó các nhiệm vụ, nhìn thấy mọi người đều nghiêm túc chấp hành, nàng ta mới vừa lòng gật đầu.

Công việc tiên sinh giao cho, nàng không cho phép xảy ra bất cứ sai lầm nào.

Quay đầu lại nhìn về phía hai người Lục Thanh Sơn và Ngô Vĩnh Hồng, mặt Khương Chí đầy ngượng ngùng mà nói: "Cầu mong hai vị tiền bối không cần chấp nhặt bọn họ"

"Ha ha, việc nhỏ việc nhỏ, chúng ta chỉ là hai Nhân Tiên mà thôi, không cần quá mức khách khí với chúng ta như vậy." Lục Thanh Sơn và Ngô Vĩnh Hồng không sao cả, cười nói.

"Vậy là tốt rồi"

Khương Chí thở phào một hơi nhẹ nhõm.

Nhưng nhớ tới Tầng Nhậm Đồ, tâm sự trong lòng cũng nặng nề.