15Ố, việc nhỏ."
Dịch Phong nhìn về phía Lục Thanh Sơn và Ngô Vĩnh Hồng, nhàn nhạt nói: "Nàng ta có yêu cầu gì cần giúp đỡ thì giúp đỡ một chút đi!"
"Vâng, tiên sinh"
Hai vị lão nhân khom người.
Dịch Phong gật gật đầu rồi bưng ấm trà đi vào võ quán.
"Cung tiễn tiên sinh"
Sắc mặt Khương Chí tràn ngập vui mừng.
Nàng quay đầu lại nhìn về phía Lục Thanh Sơn và Ngô Vĩnh Hồng, khom người nói: "Vãn bối còn cần nhờ vào hai vị"
"Ha ha, chuyện nhỏ, chuyện nhỏ thôi, vừa rồi tiên sinh cũng lên tiếng, ngươi có việc gì cần đến hai Nhân Tiên chúng ta, cứ việc nói là được" Hai người Lục Thanh Sơn và Ngô Vĩnh Hồng sở sở râu, cười nói.
Vẻ mặt Khương Chí cực kỳ kích động.
Ngẩng đầu ưỡn ngực, dẫn theo hai vị đại Nhân Tiên đi vào Truyền Tống trận thông đến Tiên Giới.
Không lâu sau đó.
Bọn họ đã đến cổng Truyền Tống trận ở Tiên Giới.
Một lần nữa cảm nhận được không khí tại Tiên Giới, đồng tử Khương Chí đột nhiên co lại.
"Ngươi tuyệt đối không thể tưởng tượng được!"
"Khương Chí ta, đã trở lại!"
"Lúc này đây, ta muốn lấy lại tất cả những gì ta đã mất đi"
Nàng nhớ đến hai vị đại Nhân Tiên đằng sau, khí phách hăng hái, tin tưởng gấp trăm lần.
Đương nhiên.
Nàng cũng biết rõ việc gì là quan trọng hơn nên lập tức xuống tay bắt đầu chuẩn bị bố trí Truyền Tống trận bên này.
Còn về phần nhân thủ sao?
Địa vị của nàng trước kia cũng không thấp, còn có một bộ phận thuộc hạ.
Vì thế nàng lấy ngọc giản truyền âm ra, kêu gọi các thuộc hạ trước kia nhanh chóng đến đây.
Vài ngày sau.
Hơn mười người Huyền Tiên cao cấp theo lời gọi đến đây, trong đó còn có một người là Luân Hồi Tiên Cảnh.
"Tôn thượng!"
"Ngài, ngài vậy mà đã đi ra, chúng ta cho rằng sẽ không còn được gặp lại ngài nữa."
Hơn mười thuộc hạ nhìn thấy Khương Chí, đôi mắt đều phiếm hồng, cả người run rẩy quỳ dưới đất.
"Mau đứng lên đi!"
Khương Chí vội vàng nâng mọi người dậy, sau đó nói: "Hiện tại ta có chuyện phân phó cho các ngươi làm"
Nghe vậy.
Đôi mắt mọi người sáng ngời, nhanh chóng nói: "Tôn thượng, là chuẩn bị kế hoạch báo thù sao, là dẫn theo chúng ta đánh trở lại sao?"
Trong thoáng chốc, ánh mắt mọi người hào hứng mong đợi nhìn Khương Chí.
"Không phải, về chuyện báo thù để sau lại nói, hiện tại ta có chuyện quan trọng hơn cần nói với các ngươi."
Khương Chí nói.
"Chuyện quan trọng hơn?"
Trên mặt mọi người lộ vẻ khó hiểu.
Bọn họ chờ không biết đã bao lâu để đợi Khương Chí trở về, cuối cùng bây giờ đã trở lại, không phải chuyện quan trọng nhất là đánh trả ngược lại sao?
"Rốt cuộc là chuyện gì còn quan trọng hơn?"
Mọi người hỏi.
"Chỗ này có một cái Truyền Tống trận, nhiệm vụ tương lai của chúng ta là trấn thủ Truyền Tống trận này, ghi chép lại những người ra vào."
"Đương nhiên tất cả trận pháp xung quanh Truyền Tống trận này đều phải do chúng ta xây dựng"
Thần sắc Khương Chí trịnh trọng, phân phó nói.
Nghe vậy.
Vẻ mặt mọi người đầy dấu chấm hỏi.
Chuyện này...
Đây là chuyện quan trọng hơn?
"Tôn thượng, ngài đây là làm sao vậy?"
Tên thuộc hạ đứng đầu của Khương Chí nhịn không được hỏi:
"Truyền Tống trận này thì có cái gì tốt mà trấn thủ, tranh thủ lúc này Tằng Nhậm Đồ còn chưa biết ngài đã trở về, không có một chút phòng bị nào, đây chính là cơ hội để chúng ta trả thù chuyện quá khứ đó!"
"Hơn nữa theo tin tức chúng ta tìm hiểu được, hơn nửa tháng sau hắn sẽ thành hôn với con gái của Châu Chủ Hoang Vu Tiên Châu của Trung Tam Châu. Trước mắt không nói đến sau khi thành hôn với con gái Châu Chủ Trung Tam Châu kia, chỉ với thực lực của nữ nhân đó đã đạt đến Chân Nguyên Tiên Cảnh, một khi thành hôn, nữ nhân này tất nhiên sẽ ở lại Thiên Cổ Tiên Châu, đến lúc đó chúng ta muốn động thủ, chỉ sợ cũng không được dễ dàng như vậy."
"Chỉ có thể nắm lấy thời gian nửa tháng này, thừa lúc nữ nhân kia còn ở Hoang Vu Tiên Châu, chúng ta mới có khả năng có một chút cơ hội động thủ với Tằng Nhậm Đồ!"
"Vậy mà ngài, làm sao ngài có thể lãng phí thời gian vào một cái Truyền Tống trận như vậy?"
Thuộc hạ kia tận tình khuyên bảo nói.
"Câm miệng!"
Mặc dù khi Khương Chí nghe đến tên Tằng Nhậm Đồ, trong lòng vạn phần thù hận, nhưng vẫn lạnh băng mở miệng quát mắng.
Lúc trước nàng là Châu Chủ của Thiên Cổ Tiên Châu.
Mặc dù Thiên Cổ Tiên Châu chỉ là Hạ Tam Châu, nhưng lại là châu mạnh nhất trong các Hạ Tam Châu.
Mà Tằng Nhậm Đồ vì mưu đồ muốn vị trí Châu Chủ, không tiếc ngàn năm ẩn nấp dưới cái bóng thuộc hạ của nàng. Sau khi lấy được sự tín nhiệm, lợi dụng lúc nàng luyện công lại đả thương nàng, còn dùng kế mưu hại nàng, đưa vào ngục giam của đảo Ám Ảnh, hơn nữa tàn sát vô số thuộc hạ của nàng đến gần như không còn.
Sau đó.
Tằng Nhậm Đồ thản nhiên ngồi lên vị trí Châu Chủ.
Càng không nghĩ tới, chỉ trong khoảng thời gian một năm ngắn ngủi, hắn đã tạo được liên hệ với Trung Tam Châu.
Chuyện này đối với Khương Chí mà nói, chính là huyết hải thâm thù!