Cứ như vậy, Dịch Phong dẫn Cung Thần hai đầu chạy, hai đầu dừng.
Nói thật lòng, biểu hiện của Cung Thần vẫn khiến Dịch Phong khá hài lòng, giống như lão bộc của hắn, siêng năng chăm chỉ và không bao giờ phàn nàn.
Trong khi Dịch Phong tận hưởng cuộc sống mỗi ngày, hắn cũng không quên suy nghĩ về hai vấn đề.
Ta đến từ đâu?
Ta phải đi đâu?
Sai rồi.
Rốt cuộc tu vi của ta là gì?
Tại sao thực lực của ta khác với những người khác?
Lúc này Dịch Phong nghĩ đến một khả năng, trong lòng hít vào một hơi.
"Chết tiệt, đừng nói ta là cao thủ võ lâm nhé?"
Dịch Phong càng nghĩ càng thấy có thể.
Nhìn xem hệ thống dạy hắn những gì? Thái cực quyền, Hầu tử trộm đào, Kim Chung Tráo, Thiết Bố Sam... Ngoài ra còn có võ quán. Những thứ này không tương thích với tu tiên, ngược lại thì giống những bộ phim võ hiệp đã xem ở kiếp trước hơn.
Tất cả những điều này không phải ngầm cho thấy hắn là cai thủ võ lâm sao?
Điều này trực tiếp khiến Dịch Phong ngồi tê liệt trên mặt đất.
Vậy nếu mình là võ lâm cao thủ, thế chẳng phải mình sẽ không có tuổi thọ dài như tu tiên giả sao?
Con mẹ nói!
Dịch Phong chửi thầm trong lòng.
Nhưng sau khi nghĩ lại thì không đúng.
Nếu hắn thực sự là cao thủ võ lâm thì không thể nào đánh bại một tu tiên giả được, chiến công quật ngã hàng ngàn đệ tử của Nhật Nguyệt chỉ bằng vào một cao thủ võ lâm thì cũng thật khó tin!
"Bốp!
Dịch Phong tự tát mình.
Không nghĩ nữa.
Cái quỷ quái này đang gieo đến rắc rối cho mình.
Vẫn nên nghĩ xem về vấn đề thu nhận đồ đệ đã.
"Hệ thống"
"Ngươi bảo ta nhận đồ đệ cuối cùng thì cũng phải đưa ra tiêu chuẩn nhận đồ đệ chứ?"
Dịch Phong hỏi.
"Tinh?
"Tiêu chuẩn là không có tiêu chuẩn!"
"Hệ thống phê duyệt là được."
Âm thanh của hệ thống truyền đến khiến Dịch Phong muốn giương nanh múa vuốt.
Chết tiệt.
Quỷ mới biết làm sao mới có thể khiến ngươi phê duyệt.
Ngươi nói tìm tài năng đi, nhưng chức năng phát hiện tài năng đã mất từ lâu.
Ngươi nói tìm tu vi đi, hắn đứng ở trên đường liếc mắt một cái, mọi người đều giống nhau, hoàn toàn không thấy được sự khác biệt gì.
Chịu.
Tất cả đành tùy vào số phận.
"Tùy duyên thôi!"
Dịch Phong trở lại sân, nằm xuống ghế tựa.
Hắn vỗ bụng.
Dù sao điểm số mệnh có thể mua được gia hạn, thực sự không ổn, vậy thì để hắn gia hạn thêm hai năm nữa.
Nhưng, lúc này Dịch Phong đột nhiên nghĩ tới một thứ.
Vậy có thể nhờ hệ thống trợ giúp hắn chuyển hòn đảo nhỏ ở Tiên Giang lục địa đến đảo Ám Ảnh được không?
Nghĩ thử xem. Hồi đó hắn đã bỏ ra bao nhiêu công sức cho Thiên Địa môn, xây dựng hòn đảo nhỏ hoàn chỉnh như vậy, lần này đem đến tiên giới cũng không nõ.
Dịch Phong ngay lập tức bắt đầu hỏi hệ thống.
"Tinh, không thể"
Trước âm thanh của hệ thống, Dịch Phong vô cùng thất vọng.
Nhưng âm thanh tiếp theo của hệ thống đã làm mắt Dịch Phong sáng lên.
"Mười nghìn điểm quy đổi có thể dùng để thiết lập một mảng dịch chuyển giữa Thiên Địa môn và đảo Ám Ảnh"
"AI?
"Cảm giác này thật tốt!"
Dịch Phong vui mừng nhảy dựng lên.
Nói thật lòng.
Hắn ở trong tiên giới lâu như vậy, thật sự hơi nhớ nhung nhóm lão đầu lão thái thái trên đảo.
Và cả đồ đệ đáng quý của hắn là Chung Thanh.
Ể, còn cả đám đệ tử ngồi ăn rồi chờ chết của hắn, tuy rằng không có tình cảm gì, nhưng cũng có danh phận sư đồ.
Biết đâu có thể đưa họ đến tiên giới để mổ mang tầm mắt.
Dịch Phong mở cửa hàng trao đổi trong hệ thống.
Quả nhiên hắn đã tìm được địa điểm trao đổi, mặc dù truyền tống trận này hơi tốn kém, cần 10.000 điểm đổi, nhưng gần đây hắn cũng đã tiết kiệm được rất nhiều điểm số mệnh từ Tiên Giang lục địa.
Để dành thêm hai tháng nữa là đủ.
Điều khiến Dịch Phong ngạc nhiên hơn nữa là có lẽ vì đợt nâng cấp hệ thống lần trước, một mục trao đổi tu vi khác đã xuất hiện trong cửa hàng trao đổi của hệ thống.
100 vạn điểm quy đổi có thể đổi lấy tu vi cấp một. Điểm này đột nhiên khiến Dịch Phong giật nảy mình.
"Đồ chó ơi là đồ chó, bây giờ cuối cùng ta cũng thấy một chút hy vọng trong cuộc sống rồi!"
Trước kia, Dịch Phong hắn hoàn toàn không biết gì về tu vi.
Không tu luyện được luôn chứ đừng nói là thổ khí nạp khí. Dù hệ thống luôn thưởng cho hắn mức 50 tu vi, nhưng thứ không thể hiểu được này khiến hắn nửa điểm cũng không chắc.
Nhưng bây giờ thì khác. 100 vạn điểm đổi nâng lên một cấp tương đương với một củ cà rốt và một cái hầm hố, ít nhất hắn cũng biết cách tăng tu vi của mình.
Nhưng Thiên Địa môn lúc này phố xá nhộn nhịp, tiểu phiến rao hàng... vẫn náo nhiệt không thôi. Chỉ là thỉnh thoảng có tải phân đi qua, khá là kinh khủng.
Lỗ Đạt Sanh xách một cặp thùng phân. Hắn ta đang nhìn mười thanh niên trước mặt với vẻ mặt nghiêm túc.
Bởi vì Thiên Địa môn ngày càng lớn mạnh hơn, tạo ra vô số phân mỗi ngày, cho nên Lỗ Đạt Sanh phải phát triển tổ chức của mình.
À không, từ Lăng Hư Giới chọn ra mười Thánh tử, nhận làm đồ đệ.