Ngoài việc đó ra.
Vẫn còn có một chuyện quan trọng hơn, đó là chuyện của đồ đệ cuối cùng.
Mặc dù đã thăng lên năm mươi cấp, nhưng những lời hệ thống nói trước kia không thể không tính được.
Vừa nghĩ đến đây.
Dịch Phong lại càng thêm bực bội.
Đặc biệt là cảm giác nắm không được sờ không thấu, chính là như vậy.
Lõ như xảy ra vấn đề gì đó, hoặc là hệ thống lại chọc hắn lần nữa, tu vi này của hắn không còn nữa, vậy không phải rất lạnh sao?
"Xem ra, ta phải chuẩn bị cho tình huống tiếp theo rồi!"
Dịch Phong sờ cằm.
Nghĩ rằng nếu muốn hoàn toàn được an nhàn, là điều không thể nào.
Chí ít, cũng phải giải quyết được những vấn đề cấp bách này mới được.
"Lão Cung à!"
Dịch Phong phẩy quạt, khẽ gọi.
"Tiên sinh ta đây"
Cung Thần cung kính đi đến trước mặt của Dịch Phong.
"Ta tính rồi, mở ra điều kiện mở, thu hút nhiều người đến chỗ ta"
Dịch Phong từ từ nói.
Cung Thần ngạc nhiên.
"Ý của tiên sinh là?"
"Không sai"
Dịch Phong gật đầu nói:
"Sau này tất cả mọi người trên đảo, chỉ cần nhân phẩm không quá ác độc, theo lý thuyết, đều có thể đến chỗ ta, cho dù tu vi thấp kém cũng không vấn đề gì"
"Thiên hạ may mắn."
"Đảo Ám Ảnh may mắn"
Cung Thần trực tiếp quỳ trên mặt đất, kích động muôn phần.
"Á, ngươi không cần kích động vậy đâu"
Dịch Phong có chút cạn lời.
Tên nhóc này, tưởng rằng hắn ta báo đáp xã hội thu nạp những người gặp nạn hay sao?
Thứ hắn cần chính là có thể thu nạp càng nhiều cường giả càng tốt, để phục vụ cho bản thân.
Đề phòng đó là, một ngày nào đó trong tương lai, lỡ như hệ thống lại gài hắn, thì không đến mức không có ai bảo vệ.
"Tiên sinh không cần nói nữa, ý sâu xa bên trong thuộc hạ hiểu!"
"Bây giờ ta đi thông báo cho những người khác."
Nói xong, Cung Thần chạy về phía người khác.
Đồng thời sắc mắt đỏ ửng vì kích động.
Bây giờ hắn ta đã quyết định, lần này ra ngoài, nói gì thì nói cũng phải đem con trai mình vào trong Đảo Ám Ảnh.
Nếu như thật sự không vào được, hắn ta sẽ chém hai sứ giả của Thiên Chi Tiên điện hắn.
Còn có vài người bạn chơi cũng thân ở bên ngoài.
Lúc trước bọn họ thường nói có gì tốt mà không gọi bọn họ, lần này xem như thông báo đúng vị rồi.
Sau khi Dịch Phong công bố quyết định này hắn lại công bố thêm hai quyết định nữa.
Thứ nhất, bắt đầu từ ngày hôm nay, tất cả mọi người trong võ quán, chỉ cần là thuộc hạ của hắn, mùng một mỗi tháng đều có thể cùng hắn đi ra ngoài.
Thứ hai, người đi ra ngoài, không được vào lại nữa, trừ tình huống đặc biệt.
Dù gì Dịch Phong cũng nghĩ rằng, đều có thể ra ngoài rồi, và thề rằng sẽ phục tùng hắn, vậy còn tiếp tục ở lại đây làm gì nữa? Như vậy phông phải vô duyên vô cớ tăng thêm tiền và gánh nặng cho hắn sao?
Cho nên chỉ bằng để bọn họ tự mình ra ngoài phát triển, tương lai phát triển tốt rồi, chẳng phải khắp nơi của Tiên Giới, là đều là học trò của Dịch Phong hắn sao?
Cảm giác đó thật tuyệt.
"Được rồi, lát nữa ta sẽ chuẩn bị ra ngoài, lần này có ai muốn ra ngoài cùng ta không?" Dịch Phong hỏi.
Tuy nhiên. Không có bất kỳ tiếng động nào, không có ai muốn ra ngoài, ai nấy cũng đều nắm chặt cái cuốc trong tay không chịu buông ra, sợ rằng chính mình phải rời đi.
Điều này khiến Dịch Phong ngơ ngác.
Gì vậy.
Đám người này bị nhốt phát ngốc rồi sao?
Có cơ hội ra ngoài như vậy, sao lại không đi chứ?
"Bỏ đi bỏ đi tùy các ngươi vậy"
Dịch Phong xua tay, không để ý đến bọn họ nữa, cũng đúng nếu chỗ này của hắn chuẩn bị phát triển mạnh mẽ, thì cũng nên mở rộng.
Nếu đã mở rộng, đương nhiên sẽ cần người làm.
"Nếu không đi, vậy các ngươi đi trồng trọt đi!"
Dịch Phong cầm mấy túi hạt giống ra, đây là hạt giống hắn vừa mới đổi lấy từ hệ thống.
Dù sao vận may của Tiên Giang lục địa mỗi tháng đều sẽ đánh vào thẻ của hắn, muốn đổi chút hạt giống cũng là chuyện dễ dàng.
"Chăm sóc tốt cho ta, nhân tiện cũng cho các ngươi một mục tiêu, ta muốn độ che phủ thảm thực vật của đảo Ám Ảnh phải đạt từ chín mươi phần trăm trở lên"
Dịch Phong căn dặn. Đám người phía dưới đều cảm thán.
Mục tiêu này... Không hổ là tiên sinh.
Trên hòn đảo cằn cỗi như đảo Ám Ảnh này, lại muốn có độ che phủ của thảm thực vật lên đến chín mươi phần trăm?
Kế hoạch mạnh bạo này đúng thực là quá khủng khiếp.
Điều quan trọng nhất là, những thảm thực vật này lại không phải là thảm thực vật bình thường!
"Hiểu ý của ta không?"
Thấy không có ai đáp lại, Dịch Phong lớn tiếng hỏi.
"Hiểu!"
Đám người đồng thanh đáp.
Biết rõ là tiên sinh làm vậy là muốn lấy đảo Ám Ảnh làm nền móng, để tạo ra một Tiên Cảnh siêu cấp vượt trội hơn hẳn của Thiên Chi Tiên điện.
"Lão Cung, ngươi cùng ta ra ngoài đi!"
Dịch Phong đang ngồi bỗng đặt chân xuống từ từ đứng dậy. Lão Cung đi ngay sau lưng. Và càng ở đằng sau, lại có một con ếch đang kêu ếch ộp.