Tuy nhiên.
Lời vừa nói ra.
Cả phòng bao náo nhiệt đột nhiên trở nên yên tĩnh.
Một tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy.
Ba huynh đệ Lý Thiên say khướt ngẩng đầu lên nhìn nháy mắt tỉnh cả rượu.
Bởi vì hắn nhìn thấy chính là Lâu đại gia ở bên trong năm vị gia vậy mà bất ngờ quỳ gối trên mặt đất.
Ba huynh đệ thấy thế không rõ sự tình cũng bị dọa kinh ngạc quỷ rạp xuống đất.
"Ca, phải làm sao đây."
"Bọn họ vậy mà lại đang cầm bức hoạ của chủ nhân, chứng tỏ rằng chủ nhân rất gần chúng ta"
"Hắn, sẽ không biết chúng ta ở trong này ăn chơi đàng điếm đi?"
"Ngươi, muốn bị xé xác lần nữa sao"
Vừa nói xong.
Lâu Bản Vĩ nhanh như chớp đã không nhìn thấy bóng dáng.
"Ca, ca chờ ta với..."
Cẩu Tử, Ngô Công, Nãi Tề vội vàng đuổi kịp.
"Đại gia, các ngươi đi đâu vậy, còn chưa trả tiền mà"
Mà trong phòng một trăm tiểu tỷ tỷ cũng vội vàng đuổi theo.
Trong chốc lát.
Trong phòng chỉ còn lại có ba huynh đệ Lý Thiên.
"Cạch, cạch, cạch..."
Giờ phút này ba huynh đệ co đầu rút cổ run rẩy ở trong góc, hàm răng trên dưới bất giác va chạm vào nhau.
"Chủ chủ chủ chủ chủ chủ chủ chủ nhân, đại ca, chủ nhân của Lâu đại gia..." Lý Địa chỉ vào bức họa, hàm răng run cầm cập va vào nhau nói không nên lời.
"Đúng vậy đại ca làm sao bây giờ, chúng ta muốn giết chủ nhân của Lâu đại gia, làm sao bây giờ, Lâu đại gia sẽ không giết luôn chúng ta chứ!" Lý Nhân lông tóc dựng đứng nói.
1"
"Cái rắm!
Lý Thiên đỡ lấy cái mông của hắn kìm nén nỗi hoảng sợ trong lòng đứng lên kêu to: "Chúng ta khi nào thì nói là muốn giết? Đó là Dịch đại đại gia của chúng ta!"
"Đúng đúng đúng đại ca, đó là Dịch đại đại gia của chúng ta!"
Huynh đệ hai người thở phào nhẹ nhõm vội vàng tiếp lời.
Ngay sau đó.
Một cỗ lực lượng thần bí thổi quét qua, cả ba người choáng váng đầu óc.
Khi họ mở mắt ra lần nữa, ba người bọn họ đã quay trở lại hiện trường trên đỉnh núi.
"Ba vị sư huynh, sao các ngươi vẫn còn ở nơi này, coi như là tìm được các ngươi rồi."
Lúc này.
Vài tên đệ tử Nhật Nguyệt Phong vừa vặn tìm lại đây.
"Tìm chúng ta làm gì?" Lý Thiên hỏi.
"Đương nhiên là bởi vì mật lệnh giết Dịch Phong rồi" Tên đệ tử kia nói.
Nhưng vừa mới vừa nói xong liền bị Lý Thiên trực tiếp vặn cổ.
"Giết cả nhà ngươi" Lý Thiên hùng hùng hổ hổ.
Bây giờ nhìn lại vẫn là một thân mồ hôi lạnh.
Nếu không phải trải qua mấy ngày này, ai có thể biết môn phái Nhật Nguyệt Tông nho nhỏ của bọn họ vậy mà còn ẩn giấu một vị đại gia.
"Đi, đi trước đem tất cả đệ tử của Nhật Nguyệt Phong toàn bộ diệt khẩu làm món khai vị cho Dịch đại gia!"
Lý Thiên vung tay lên nói.
Ba huynh đệ hóa thành ba đạo lưu quang bay đi.
Tác giả: Ngắn gọn lắm, mình biết gần đây cốt truyện không được hài lòng lắm, suy nghĩ cũng chui vào ngõ cụt, cho mình chút thời gian từ từ, khi phá game các bạn cứ tin tưởng mình sẽ đảm bảo tiếp tục mang đến những nội dung hay, chất lượng tốt cho mọi người.
"Hự, hự.."
Bên trong trận thi đấu.
Đối mặt với sự bao vây của bảy tám đệ tử Nhật Nguyệt Phong, Nhất niệm chỉ của Dịch Phong vừa thi triển, bảy tám người đều chết bất đắc kỳ tử Coi như không biết có bao nhiêu đệ tử của Nhật Nguyệt Phong đã chết trong tay Dịch Phong.
Đây mới chỉ là bắt đâu.
Chính tay giết những người này bằng lưỡi dao của mình, điều này làm Dịch Phong cảm thấy sảng khoái và thậm chí là nhiệt huyết Sôi sục.
Nhưng bây giờ.
Hắn càng ngày càng cảm thấy nhàm chán.
Nhìn đống thịt nát trên mặt đất, trong lòng hoàn toàn không gợn sóng.
Bỗng nhiên nghĩ ra.
Lừa gạt mình giết mình hết lần này đến lần khác là hắn muốn lấy mạng của mình sao?
Điều này dường như có chút quái dị với mình.
Nó thậm chí còn mang lại cho Dịch Phong một cảm giác sâu sắc và bí ẩn mạnh mẽ, như thể vì nguyên nhân này mà hắn thoát ly với bản chất trong khoảng thời gian này, trên thế giới này có thứ gì đó đang dần dần xa cách hắn.
Đứng trên đỉnh núi, hắn nhìn về phía một đám đệ tử Nhật Nguyệt Phong ở phía xa, cũng không lựa chọn đuổi theo.
Thay vào đó, hắn đã chọn ngồi xuống.
Hắn cũng không biết tại sao mình phải khoanh chân ngồi xuống nhưng sâu trong trái tìm hắn có một sức mạnh to lớn thúc giục hắn làm như vậy.
Tựa như là có người la lên.
Lại hình như không thể la được.
Cảm giác này thật bí ẩn, bí ẩn đến nối khiến hắn không nói rõ ràng là không hiểu rõ...
Khi Dịch Phong ngồi xuống, hắn từ từ tiến vào một trạng thái bí ẩn, cơ thể như hòa nhập với thế giới này Thời gian từ từ trôi qua.
Cũng không biết đã trôi qua bao lâu.
Thiên Địa có vẻ như bởi vì Dịch Phong bước vào trạng thái này, một sự thay đổi bí ẩn đã xảy ra một cách mờ nhạt.
Trận đấu lớn vẫn đang diễn ra.
Nó diễn ra một cách có trật tự Mà thủ đoạn thiết huyết của Dịch Phong trong mấy ngày này trôi qua, đột nhiên đã lan truyền khắp toàn bộ đệ tử tham gia cuộc thi.