Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 605: Thần Phượng huyết mạch




Chỉ là.

Mấy tên đệ tử này có phần khiến hắn nói không nên lời.

Vốn dĩ hắn cho rằng đây đều là kiểu thanh niên một lòng tiến lên phía trước phấn đấu vì tu luyện.

Nhưng ai dè, tên này càng không đáng tin cậy hơn so với tên kia.

Tên này càng rác rưởi hơn so với tên kia.

Thời gian trước, không phải hệ thống tặng cho hắn một đống thư tịch lớn và ngọc giản của kiếp trước hay sao, vốn dĩ hắn nghĩ cất những cuốn sách này vào trong thư khố của Tàng Thư Các, để Tàng Thư Các có dáng vẻ một chút, cho nên hắn đưa toàn bộ những cuốn sách này đến Tàng Thư Các.

Con mẹ nó, bây giờ thì hay rồi.

Toàn bộ mấy tên đệ tử mới đến này đều trốn ở trong Tàng Thư Các xem tiểu thuyết và Anime, các loại mà cày tiểu thuyết ngay cả cơm cũng không cần ăn.

Ngược lại cái tên Trì Nhất Dũng kia nhìn có vẻ là người đáng tin nhất, mỗi ngày tên béo này đều chuẩn bị bữa ăn khuya cho hắn, với lại, gần đây ngay cả bún xào mà hắn cũng nghiên cứu ra, Dich Phong có thể thay đổi khẩu vị.

Nhưng mà có đám đệ tử không đáng tin cậy này, Dịch Phong cũng rất nhẹ nhõm và vui vẻ.

Nếu như bọn họ tìm mình đòi bí tịch để tu luyện, công pháp võ kỹ, thì hắn không biết nên giải quyết như thế nào.

Còn Tô Vân Vận im lặng đứng ở bên cạnh Dịch Phong, bưng trà rót nước cho hắn.

Một bên, tâm cảnh của nàng cũng bị Dịch Phong ảnh hưởng, nhanh chóng được cải thiện.

Lúc này, Chung Thanh đi vào.

Dịch Phong thấy vậy thì bỏ ngọc giản trong tay xuống rồi nhìn về phía hắn.

"Xin chào đại sư huynh."

Tô Vân Vận vội vàng cúi đầu chào hỏi.

"Đồ nhi bái kiến sư phụ, xin chào ngũ sư muội."

Chung Thanh gật đầu với hai người, sau đó nói: "Sư phụ, vừa rồi ở bên ngoài có một tên ngớ ngẩn đến đây, hắn không chỉ đánh ông lão Trương chèo thuyền bị thương, mà hắn còn chỉ danh và muốn giết ngũ sư muội, cho nên ta đã dùng một đao chém chết hắn"

"Cái gì, hắn ta muốn giết sư muội của ngươi?"

Ánh mắt của Dịch Phong khẽ nhúc nhích, nói: "Ngươi lôi thi thể của hắn vào trong này để ta nhìn xem."

Khi Tô Vân Vận nghe thấy có người đến tìm mình, ngay lập tức Tô Vân Vận trở nên khẩn trương, trong lòng bắt đầu suy đoán rốt cuộc người đó là ai.

Không lâu sau đó, Chung Thanh lôi một cỗ thi thể từ bên ngoài đi vào, sau đó hắn ném lên trên mặt đất.

Tô Vân Vận vừa nhìn thì hai mắt đột nhiên mở to ra.

Bởi vì...

Bởi vì tên ngốc nghếch trong miệng đại sư huynh của nàng nói đến, không phải là người khác mà chính là Trần Di Chân kẻ thù không đội trời chung của nàng, Hơn nữa đây không phải là phân thân của Trần Di Chân, mà là chân thân hàng thật giá thật.

Nhưng giờ phút này hắn nằm trên mặt đất giống như một con chó chết, dựa theo vết thương thì chắc là bị một đao chém chết.

Tô Vân Vận nhịn không được đưa mắt nhìn về phía Chung Thanh.

Trước đó, nàng vẫn luôn không biết rõ được đại sư huynh này có bản lĩnh gì, bình thường trung thực ngu ngơ như vậy, có ai sẽ nghĩ rằng hắn có thể dễ dàng giết chết Trần Di Chân chỉ với một đao chứ?

Nếu như nàng quay đầu nghĩ lại mọi chuyện thì điều này cũng đúng.

Những ông già bà già ở ngoài đường cũng có thực lực cường đại như vậy, huống chỉ người này lại là đại sư huynh của nàng?

Làm sao trong đám đồ đệ của sư tôn có thể có người phàm được!

"Đồ nhi đừng sợ, một tên rác rưởi mà thôi, Đại sư huynh của ngươi đã chém chết hắn giúp ngươi rồi."

Dịch Phong nhìn thấy dáng vẻ của này Tô Vân Vận, hắn không khỏi lên tiếng an ủi.

Tô Vân Vận cũng là nữ tử mà.

Nữ tử nhìn thấy mấy cái loại xác chết như vậy nên khó tránh khỏi có chút cảm giác sợ hãi.

Còn về phần hắn thì hắn thực sự không đem cái xác chết này vào trong mắt.

Dù sao nơi này cũng là thế giới huyền huyễn, hắn đã xuyên tới chỗ này rất nhiều năm rồi, hắn cũng đã nhìn thấy nhiều trận chém giết chết chóc, dù sao giết chết một người cũng không phải là chuyên lớn gì to tát.

Vả lại nếu nói ra thì người bị Chung Thanh dùng một đao mà chém chết thì không phải rác rưởi thì là gì, hắn hoàn toàn không sợ điều này sẽ đem đến phiền phức hay hậu họa gì sau này.

"Chung Thanh à, cái tên rác rưởi dám đến đây gây chuyện, hắn còn nghĩ muốn động tới ngũ sư muội của ngươi, vứt hắn xuống hồ cho cá ăn đi!"

Dịch Phong phất phất tay nói với Chung Thanh.

"Vâng sư phụ, ta sẽ kéo tên rác rưởi này đi ngay lập tức."

Nói xong, Chung Thanh kéo thi thể rời đi.

Nhưng mà, khi nghe sư tôn và đại sư huynh mở miệng mắng một tiếng rác rưởi, vẻ mặt của Tô Vân Vận đặc sắc tới cực điểm.

Cho dù như thế nào thì Trần Di Chân cũng là một vị Tiên Đế.

Phải biết là, nếu như chuyện này truyền ra ngoại giới, không biết chuyện này sẽ gây ra những hỗn loạn như thế nào.

Hình như sư tôn và đại sư huynh của nàng hoàn toàn coi như không có chuyện gì xảy ra?

Thậm chí họ còn kéo một cái thi thể đường đường là Tiên Đế vứt vào trong hồ cho cá ăn?