Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 604: Đệ tử không đáng tin cậy (2)




"Thế nhưng, thế nhưng..."

Tô Vân Vận muốn nói nhưng lại thôi.

Trên mặt nàng hiện đầy vẻ lo lắng.

Bởi vì mối hận thù giữa nàng và Trần Di Chân, cùng với tính cách của Trần Di Chân, Trần Di Chân tuyệt đối sẽ không để nàng rời đi dễ dàng như vậy.

Thậm chí, trong khoảng thời gian ngắn, hắn ta sẽ chạy đến chỗ này.

Ở trong tình huống này, nàng không muốn rời khỏi võ quán, nàng càng không muốn rời khỏi Bình Giang thanh.

Cho dù nàng có rời khỏi đây thì cũng phải có Dịch Phong ở bên cạnh.

Nhưng bây giờ không có Dịch Phong ở bên cạnh, nàng lại muốn rời khỏi võ quán, nếu như chân thân của Trần Di Chân đuổi tới...

Dịch Phong liếc nhìn Tô Vân Vận, sau đó cười nhạt một tiếng.

Hắn không nghĩ tới cô gái này lại sợ người lạ như vậy.

Thật ra điều này cũng có thể dễ dàng hiểu được, dù sao thì việc sợ hãi khi sống ở một hoàn cảnh mới là điều không thể tránh khỏi.

Ví dụ như ở kiếp trước, lúc vừa hắn vừa mới lên đại học, lúc một mình đến trường học đăng ký, hắn cũng từng có loại cảm giác sợ hãi như vậy.

"Không cần sợ."

Dịch Phong cười an ủi.

"Đến Thiên Địa Môn có lão Thanh, ngoại trừ lão Thanh còn có mấy vị sư huynh sư tỷ của ngươi, bọn họ đều rất tốt."

"Vâng, vâng ạ!"

Thấy thế, Tô Vân Vận chỉ có thể cung kính gật đầu.

Sau khi sắp xếp cho Tô Vân Vận xong, Dịch Phong vừa cười vừa đi về nhà của ông lão Vương, đi ăn cơm đúng theo lời hẹn.

Còn Thanh Hoan Tướng thì dẫn theo Tô Vân Vận đi về phía Thiên Địa Môn.

Trên đường đi, Tô Vân Vận vẫn tràn đầy vẻ lo lắng như cũ.

Kẻ thù của nàng là một vị Tiên Đế, nàng cảm thấy không an toàn khi rời khỏi võ quán.

Cho dù nàng có thể nhìn ra thực lực của Thanh Hoan Tướng cũng rất mạnh, nhưng dù sao cũng không phải là Dịch Phong và võ quán mà có thể mang lại cảm giác an toàn cường đại kia cho nàng.

Rốt cuộc phía trước có một hòn đảo nhỏ xuất hiện ở trước mặt nàng.

Thanh Hoan Tướng chèo một chiếc thuyền nhỏ đưa nàng đến đảo nhỏ.

Trên thuyền, nàng vừa đánh giá phong cảnh vừa quan sát đảo nhỏ.

Mặc dù phong cảnh rất đẹp, nhưng lại không có loại cảm giác tuyệt thế tông môn giống như trong tưởng tượng.

"Lên bở. ' Thanh Hoan Tướng nhẹ nhàng nói.

"Ưm."

Tô Vân Vận nhẹ gật gật đầu, thu lại suy nghĩ rồi bước vào lên đảo nhỏ.

Nhưng mà, trong nháy mắt nàng đi lên đảo đó, thì cảm thấy quy luật của trời đất chung quanh đột nhiên xảy ra biến hóa.

"Cái này, đây là?"

"Không gian vững chắc"

"Cái trọng lực này cũng là...

"Vậy mà còn cao cấp hơn cả tiên giới."

Nàng rung động mở to hai mắt nhìn, tràn đầy vẻ không thể tin nổi.

Nàng có tu vi Võ Đế, ở Tiên Giang đại lục nàng vốn dĩ có thể tùy ý dùng tay xé rách không gian, nhưng khi đặt chân lên trên cái đảo này, nàng muốn nhảy lên cũng khó khăn.

Cũng không phải là do tu vi của nàng biến mất, mà là trọng lực và không gian trên đảo này đã đạt đến một loại cấp độ nào đó...

Mà điều khiến nàng kinh ngạc không chỉ có như vậy.

Sau khi lên đảo trên phố nhỏ một khu chợ, nàng lại thấy được một màn kia xuất hiện ở thành Bình Giang trước đó.

Tất cả người ở đây đều là tiên nhân.

Nhưng thực lực tiên nhân nơi này có vẻ cao hơn không chỉ một cấp so với thành Bình Giang.

Mặt khác, từ lúc bắt đầu tiến vào Thiên Địa Môn, nàng đã nhìn thấy rất nhiều đồ vật không thể tưởng tượng nổi.

Giờ phút này, nàng mới phát hiện ra rằng sự lo lắng trong lòng kia hoàn toàn là dư thừa.

Nàng rõ ràng là từ một nơi an toàn đi tới một nơi khác càng an toàn hơn.

Trong lòng của nàng cũng đã hoàn toàn buông xuống.

Ổ lại một nơi như thế này, cho dù là mười Trần Di Chân cũng không động tới được một sợi lông của nàng.

Đồng thời, tâm cảnh của nàng cũng lặng yên phát sinh biến hóa.

Vốn dĩ nàng luôn tự kiềm chế thực lực Võ Đế ở kiếp trước, bởi vì mình cảm thấy mình có tư cách kiêu ngạo khi mình có cửu chuyển Thần Vương thể.

Bây giờ khi nàng đến nơi này, nàng mới phát hiện tầm nhìn của mình hạn hẹp đến cỡ nào.

Võ Đế tính là cái gì?

Trần Di Chân tính là cái gì?

Sau khi nàng gia nhập Thiên Địa Môn, nàng sẽ đạt tới một đỉnh cao khác, một cái đỉnh cao mà trước kia nàng không dám nghĩ đến.

Thời gian cứ chầm chậm trôi qua như vậy.

"Hây, cái phim truyền hình này không hay gì cả, đổi một cái phim khác đi" Dịch Phong nằm ở trên ghế dài của Thiên Địa Môn, tay thì cầm ngọc giản lướt phim, chân thì bắt chéo lên cao, tâm trạng cực kỳ tốt.

Bởi vì từ sau khi Tô Vân Vận đến đây, lại xảy ra thêm mấy chuyện vui, Một là hắn kiểm tra thiên phú cho Trì Nhất Dũng thêm một nữa, không biết vì nguyên nhân gì mà tên mập này lại đạt đến tư chất phổ thông, như vậy có nghĩa là không biết trời xui đất khiến kiểu gì hắn miễn phí nhặt được một tên đồ đệ thỏa mãn hệ thống.

Mặt khác chính là, tờ rơi mà thời gian trước hệ thống tặng cho hắn không phải là lừa hắn, sau khi Tô Vân Vận đến đây thì có thêm mấy tên đệ tử đến bái sư.