Cột sáng tuy mạnh, nhưng bởi vì mấy chục người đều chịu đựng công kích của cột sáng, khiến khó mà tạo thành hiệu quả thực tể, Mà theo thời gian dần dần trôi qua, bức tranh đầy quang mang bắt đầu chậm rãi ảm đạm, công kích phát ra cũng càng ngày càng yếu.
Cuối cùng.
Lực lượng bức tranh bị làm cho hao mòn đến cực điểm.
Lữ Chính Nhất trực tiếp triệt tiêu trận pháp, lật bàn tay một cái, một đạo trảo ấn sắc bén ép thẳng tới bức tranh.
svQ ẹt!"
Bức tranh lập tức biến thành giấy vụn, mất đi tất cả lực lượng.
"Ha ha ha..."
Thấy thế, vẻ mặt tràn đầy cừu hận của Bạch Thiển Nhất đứng ở trên phi thuyền đã nở nụ cười lạnh.
Nhớ lúc đó, lực lượng bức tranh này đuổi theo nàng chật vật không chịu nổi, bây giờ bị lực lượng của Bạch Dương chân cung của nàng tấn công, còn không phải biến thành một mảnh giấy vụn sao?
Mà sau khi hủy đi bức tranh, ánh mắt của đám người Lữ Chính Nhất cùng Bạch Thiển Nhất, rốt cục rơi vào trên mình đám người Dạ Năng.
"Bức tranh đã hủy, một chỗ dựa lớn của các ngươi đã không còn, còn có cái hậu chiêu gì, tranh thủ thời gian thi triển ra đi, nếu không thì không có cơ hội nữa đâu!"
Lữ Chính Nhất thong thả nhìn ba người Dạ Năng, truyền ra âm thanh tràn ngập lạnh giá.
Thấy thế.
Kiếm Hoành Thiên cũng vội vàng nhìn về phía Dạ Năng.
"Dạ Năng, ngươi còn có hậu chiêu sao, ví dụ như bức tranh pho tượng cái gì đó?"
Kiếm Hoành Thiên khẩn trương hỏi.
Nghe vậy.
Dạ Năng trầm mặt, khó coi đến cực điểm.
Sau khi trầm mặc thật lâu, mới lắc đầu với Kiếm Hoành Thiên.
Bờ môi của Kiếm Hoành Thiên nhúc nhích nhúc nhích, trên mặt lộ ra một chút không cam tâm, nhưng cũng không nói thêm cái gì.
"Đã không có hậu chiêu, thì tranh thủ thời gian thông báo cho người ở đằng sau các ngươi kia đi tìm cái chết đi, đừng làm con rùa đen rút đầu nữa." Mặt Lữ Chính Nhất tràn đầy lãnh ý nói:
"Như vậy cũng tiết kiệm thời gian để ta tự mình đi tìm hắn"
"A, ngươi đừng cao hứng quá sớm"
Cho dù dưới loại tình huống này, Dạ Năng cũng không khuất phục, mà là hơi ngẩng đầu vẻ mặt tràn đầy kiên định nói: "Chúng ta không có thủ đoạn đối phó các ngươi, nhưng mà cũng không đại biểu tiên sinh không có hậu chiêu"
"Ha ha ha, hay cho một câu tiên sinh"
Lữ Chính Nhất cười lạnh nói: "Nếu ngươi nói vị tiên sinh kia thật sự lợi hại như vậy, làm sao còn ở phía sau làm con rùa đen rút đầu đây?"
"E rằng, hắn lấy ra được cũng chỉ là pho tượng lúc trước, cùng bức họa mới vừa rồi bị hủy đi kia?"
"Không, không phải." Dạ Năng trịnh trọng nói: "Uy lực của tiên sinh, cũng không phải các ngươi có khả năng tưởng tượng được."
"Thật sao?"
Lữ Chính Nhất cười lạnh.
"Vậy hắn làm sao từ đầu đến cuối vẫn không chịu lộ diện đây?"
"Ta đoán là, hắn nhìn thấy đội hình của Bạch Dương chân cung ta, sợ rồi?"
"Nếu không phải, vậy ngươi nói ra một cái lý do hắn không xuất hiện xem"
Lời nói của Lữ Chính Nhất, trùng kích đầu óc của ba người Dạ Năng, liên tiếp đả kích sự kiên trì của bọn họ.
"Phụ thân, tiên sinh sẽ không thật sự?"
Sắc mặt Dạ Di khó coi đặt câu hỏi.
Một bên ánh mắt của Kiếm Hoành Thiên cũng nhìn về phía hắn.
"Không, không có khả năng"
Dạ Năng cắn hàm răng, mặt mũi tràn đầy kiên định.
Mặc dù trong lòng kiên trì tín niệm của mình, nhưng Dịch Phong vì sao chậm chạp không lộ diện, hắn cũng nói không rõ được nguyên do.
Nhìn thấy Dạ Năng lắp bắp nửa ngày nói không ra lời, vẻ mặt của Lữ Chính Nhất tràn đầy khiêu khích.
Quả nhiên, như hắn sở liệu.
Hắn lúc trước sớm đã có suy đoán đối với thực lực của Dịch Phong, xác suất lớn chính là loại người tu luyện lấy phương thức đặc thù kia.
Loại người này hoặc ngự phù, hoặc ngự thú, cũng có bồi dưỡng Tử Linh làm trợ thủ, tóm lại loại tu luyện giả này khống chế đồ vật vô cùng kì quái.
Nhưng những người này mặc kệ là loại dùng thủ đoạn nào, thì đều có một cái điểm chung, đó chính là thực lực của bản thân bọn họ cũng không mạnh.
Tỉ như Lăng Hư giới bọn hắn có một cái Đường Tông, tông môn này lấy Hình Nhân Thuật để xưng danh, khống chế khôi lỗi đều có chiến lực siêu cường, nhưng mà thực lực của bản thân bọn hắn còn không sánh được với khôi lỗi mà bọn hắn khống chế.
Mà cái gọi là tiên sinh trong miệng Dạ Năng kia...
Có lẽ chính là một người như thế.
Chỉ là hắn khống chế không phải khôi lỗi Tử Linh, mà là tượng gỗ lúc trước cùng bức tranh đã bị bọn hắn hủy đi kia.
Bởi vậy, loại tu sĩ không còn lá bài tẩy khác này, bản thân hắn căn bản chả làm ra trò trống gì.
Lại thêm Dịch Phong thật lâu không xuất hiện, thì càng thêm xác minh ý nghĩ của hắn.
Xa xa.
Ba người Liễu Cốc Nhất thấy thế, lắc đầu, trùng điệp thở dài một cái.
Một bước này của Kiếm Hoành Thiên chung quy là đi nhầm rồi!
Vị ở Thanh Ngưu tông kia tuy mạnh, nhưng hắn phải đối mặt với toàn bộ Bạch Dương chân cung.
Chỉ sợ là thật sự sẽ không xuất hiện.