Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 506: Hoa hoè hoa sói




Mà vào lúc này, người áo đen đã hoàn toàn mất kiên nhẫn, cũng bị lời nói của Dịch Phong triệt để cho làm nổi giận, một người trong đó đã là trực tiếp ra tay với Dịch Phong.

Bước chân hơi động, bước chân một cái chớp mắt đã đến trước người Dịch Phong.

Lật bàn tay một cái.

Một cái chụp sắc bén tập kích về phía cổ của Dịch Phong, một kích tất sát.

"Thật nhanh"

Ị"

"Lại là một tên Võ Đế Hai người thiếu nữ kinh hô thành tiếng, thậm chí các nàng đều không thể thấy rõ động tác của người áo đen này, hắn đã đến trước mặt Dịch Phong.

Cái công kích kinh khủng này, dọa cho các nàng sợ hoa dung thất sắc.

Các nàng đã đoán trước được kết quả của Dịch Phong.

Bởi vì một kích như thế đừng nói là một phàm nhân như Dịch Phong, dù cho là hai người các nàng, thì ngay cả tư cách phản kháng cũng không có.

"Xoạt!"

Nhưng mà, một đạo thanh âm đột ngột vang lên.

Hai người thiếu nữ quay đầu, lập tức kinh ngạc phát hiện Dịch Phong rút ra một cái dao phay từ trong ngực, nhanh chóng chặt vào trên cổ người áo đen kia.

Người áo đen không kịp kêu một tiếng ngã xuống đất, chết không thể chết thêm được nữa.

"Cái gì?"

Một màn này, trực tiếp khiến cho thiếu nữ che miệng kinh hô thành tiếng, sự thật trước mắt đã đả kích nhận thức của nàng, khiến cho đầu óc của nàng thoáng cái trống rỗng không nghĩ được gì.

Tên Võ Đế áo đen kia.

Thế mà bị, thế mà bị tên phàm nhân này, dùng một dao phay chém chết?

Cái này...

Trời ạ!

Đến cùng là chuyện gì xảy ra?

Thiếu nữ cảm giác chính mình hoàn toàn mất đi năng lực suy nghĩ.

Mà sáu tên áo đen còn lại cũng biến sắc mặt, đồng thời trợn mắt lộ ra vẻ không thể tin.

Đồng bọn của hắn, thế mà cứ như vậy bị một đao chém chết, thậm chí bọn hắn đều không thể thấy rõ một đao kia đến cùng chém xuống như thế nào.

Nhất là nam tử cầm đầu, ánh mắt co lại thành lỗ kim, nhìn chòng chọc vào Dịch Phong.

Người ở trước mắt này, thật sự không có nửa điểm tu vi, vậy mà lại dùng một đao chém chết đồng bạn của hắn, chuyện này rốt cuộc là như thế nào?

Thật sự là quá quỷ dị!

"Ngươi chậm chạp như vậy, động tác như con chó phốc, còn muốn giết ta?"

"Phi"

Ngay tại thời điểm bọn hắn đều đang chấn kinh không cách nào tự kiềm chế, Dịch Phong ác miệng mắng một câu với thi thể trên đất, sau đó giơ lên dao phay chỉ vào sáu tên áo đen.

"Sáu tên ngu ngốc các ngươi, đừng có ngẩn ra đó nữa, không phải muốn cướp đồ của ta sao, lên lên lên, lên hết đây."

Dịch Phong phách lối hô lớn.

Khiêu khích trần trụi, khiến cho sáu người tuôn ra căm giận ngút trời.

Mối thù trước của đồng bọn không nói, hắn ta lại còn dám coi thường bọn hắn, có thể nhẫn nại nhưng không thể nhẫn nhục.

Huống chỉ, Hỏa Diễm Châu trong tay Dịch Phong cũng là đồ vật mà bọn hắn cần.

Khí thế sáu người lộ ra, khí tức Võ Đế chấn nhiếp cuồn cuộn mà ra.

Dưới uy thế đó, hai người chủ tới đứng xem bên cạnh đã sớm bị chấn liên tiếp lui về phía sau.

Trong lúc nhất thời.

Một người, dùng bàn tay lấy tốc độ như tia chớp kết lên thủ ấn.

Cùng với thủ ấn, năng lượng vô hình ngưng kết ở phía sau hắn, giống như sóng biển ngập trời.

Một người khác, cũng kết thủ ấn, trên bầu trời ngưng tụ ra một thủ ấn cực kỳ lớn, mang theo uy thế ngập trời muốn từ không trung đè ép xuống.

Tóm lại, giờ khắc này sáu người hiển thị rõ thân uy, đủ loại thủ đoạn nhộn nhịp thi triển mà ra.

Nhưng mà.

"AI?

Một tiếng kêu thảm thiết bỗng nhiên vang lên.

Quay ra liền nhìn thấy, Dịch Phong dùng một đao chém bay người áo đen đang kết thủ ấn kia, mà công kích do hắn ngưng tụ ra cũng tiêu tán ngay tức khắc.

"Còn mẹ nó kết thủ ấn, ngươi là xem nhiều hoả ảnh quá hóa nghiện hả?"

"Hoa hoè hoa sói."

Trong lúc nói chuyện, lại dùng một đao chém bay một tên áo đen đang ngưng kết công kích khác.

"Ngươi cho rằng ngươi múa may quay cuồng như thế thì rất trâu bò à?"

Chỉ như vậy, một đao lại một đao...

Mấy người áo đen ngay cả kỹ năng còn chưa thi triển ra hết, đã bị Dịch Phong không tốn nhiều sức chém lăn dưới đất, chỉ còn dư lại tên nam tử cầm đầu ngã vào trên đất, đang hấp hối.

Mội màn như thế, đã làm cho hai người chủ tớ đứng bên cạnh xem đến choáng váng, hai người há thật to môi đỏ, giật mình không thôi.

Từ khí tức của bọn hắn liền có thể nhìn ra, bảy người này đều là Võ Đế.

Nhưng mà, bảy tên Võ Đế này, ở trước mắt của người thanh niên kia, không có nửa phần phản kháng, sau mấy đao đã bị giết chết toàn bộ.

Mấu chốt là, các nàng đến hiện tại cũng không thể nhìn rõ ràng, người thanh niên này đến cùng là có tu vi gì!

"Ngươi không phải muốn cướp ta sao, tiếp tục cướp đi tên rác rưởi nhà ngươi!"

Dịch Phong áp dao phay đáp lên trên cổ nam tử cầm đầu, lạnh giọng quát lên.

"Ta, ta sai rồi, tha ta, tha cho ta, van cầu ngươi tha cho ta"

"Hu hu hu... Ta không nên cướp đồ của ngươi."

Cảm thụ được hàn quang bên trên dao phay, nam tử đứng đầu phủ phục quỳ dưới đất, âm thanh hối hận van cần.