Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 458: Mục tiêu của người này, thực ra là...




m!

Một quyền phá trời.

Ngay sau đó bầu trời bị xé toang, mở ra một cái miệng khổng lồ, tạo nên áp lực mạnh mẽ.

Trong phạm vi gần đây, bất kể là yêu hay người, dưới một quyền này, tất cả đều kinh hồn bạt vía.

Chẳng qua.

Không kể là lão già chống thuyền bên trên mặt hồ, hay nam nhân vạm vỡ đốn cây ở một bên, đều không để lộ ra bất kỳ biểu cảm kinh hãi nào.

Không phải chỉ là xé toạc bầu trời thôi sao, chỉ là chuyện thường ngày mà thôi, cũng chẳng có gì đáng kinh ngạc.

Tuy nhiên.

Ba con yêu Tây Yêu Lâm sợ đến ruột gan đứt đoạn.

"Trời trời trời, bầu trời thật sự bị xé toạc rồi"

Hắn lắp ba lắp bắp từ thốt lên, trên mặt hiện lên vẻ kinh hoàng.

Hắn không bao giờ ngờ tới, vậy mà bản thân thật sự lại có thể tận mắt chứng kiến những việc chống lại lẽ thường như thế.

Nãi Báo Lệ ngẩng đầu nhìn hình bóng mãi vẫn chưa tiêu tan của một quyền này trên không trung, trong lòng tràn đầy sùng bái.

Mặc dù là lần thứ hai chứng kiến, nhưng uy thế và hình bóng đấy đem lại cho nàng một cảm giác chấn động, không thể nào quên được.

Bản thân nàng rất may mắn có thể có được cơ hội như thế này.

Cũng biết ơn bản thân đã nắm bắt được cơ hội.

Nàng không khỏi đưa ánh mắt nhìn về ba con yêu Tê Lâm.

"Ba vị thống lĩnh, các ngươi.. ?"

Ánh mắt phức tạp của nàng mang theo ý tiếp tục thuyết phục, lời thuyết phục của nàng còn chưa nói ra thì ba con yêu Tê Lâm đã quỳ cái "bịch" xuống bên cạnh chân Lâu Bản Vĩ.

"Lâu đại nhân"

"Bọn ta cực kỳ trung thành quyết không hai lòng với ngươi và vị đại nhân kia"

"Đúng vậy, lòng trung thành của bọn ta sáng rõ.

"Còn nữa còn nữa, ngươi là người đẹp trai nhất thiên hạ"

Ba con yêu lập tức nói năng lộn xộn biểu đạt lòng trung thành của mình, chỉ thiếu mỗi việc moi tim của mình ra để chứng minh.

Một loạt hành động này khiến Nãi Báo Lệ đang đứng nhìn choáng váng.

Ba kẻ có dáng vẻ mồm mép nhanh nhảu này còn là ba vị thống lĩnh quyết không chịu không phục không vậy?

Lật mặt thế này cũng nhanh quá đấy!

Có điều.

Cuối cùng nàng cũng thở phào nhẹ nhõm.

May mà ba vị thống lĩnh không kiên cường tới cuối cùng.

Mà lúc này, Dịch Phong đứng trên bè tre cũng từ trên đảo đi về bên này, chắc chắn là đã thấy Lâu Bản Vĩ và những người khác quay về.

Cùng với sự xuất hiện của Dịch Phong, ánh nhìn của đám yêu đều như đang quên đi tất cả, cũng bảo gồm cả đám yêu của tiên giới vừa mới tinh lại.

Rõ ràng trên người của kẻ này không hề có chút dao động nào, lúc hắn tới gần cũng không ai cảm nhận được sự áp chế, đến cả sức mạnh trong cơ thể còn chẳng thi triển được thì nói gì đến việc gây sức ép chứ.

Rốt cuộc là kẻ nào đây?

Đám yêu của tiên giới không nhịn được mà nghĩ như thế.

"Tiểu tử làm tốt đấy, ta không ngờ được ngươi bắt được nhiều đến thế đâu." Dịch Phong nhìn thoáng qua Lâu Bản Vĩ, ung dung cười nói.

"He he he"

Lâu Bản Vĩ cười toe toét trước mặt Dịch Phong.

Trời ơi!

Thấy vậy.

Trái tìm của đám yêu tiên giới như sắp nhảy vọt ra ngoài.

Bọn họ đã được lĩnh giáo dự quỷ dị và khủng bố của Lâu Bản Vĩ, chỉ một câu nói ngắn gọn đã giúp Hắc Vũ giải quyết bọn họ mà không cần tốn sức, chỉ riêng đó thôi đã đủ để chứng minh cho sức mạnh của hắn rồi.

Vậy mà ở trước mặt nhân loại này, kẻ mặc áo đen đáng gờm kia lại trở nên ngoan ngoãn tới vậy ư?

Bọn họ lập tức hiểu rõ.

Người trước mắt này, sợ rằng mới thật sự là nhân vật lớn.

Hơn nữa nhìn cách hắn nói chuyện, hình như là hắn là người đứng sau chỉ đạo, bắt bọn họ tới đây.

Nhưng mà, rốt cuộc hắn làm vậy vì mục đích gì chứ?

Hắn.

Rốt cuộc là người như thế nào?

Những yêu thú tới từ tiên giới đang suy nghĩ sâu xa...

Đồng thời, lúc này họ cũng bình tĩnh đáng kinh ngạc.

Bởi vì bọn họ hiểu rõ, ở trước mặt loại người này, phản kháng vô nghĩa căn bản chẳng có tác dụng gì, chỉ có tìm hiểu mục đích của người này, sau đó tìm cơ hội chạy trốn, rồi quay về bẩm báo lại chuyện này với Tô Huyền Quân mới là cách khôn ngoan nhất.

"Được, để ta nhìn xem, ngươi đã bắt về những thứ gì."

Dịch Phong chắp tay sau lưng, nhìn đám yêu bị trói bởi sợi xích sắt.

"Một con báo..."

Ánh nhìn đầu tiên của Dịch Phong nhìn về phía Nãi Báo Lệ, quan sát từ trên xuống dưới.

Da đầu Nãi Báo Lệ lập tức tê cứng, trong lòng căng thẳng, cúi đầu run lẩy bẩy.

"Được rồi, con này miễn cưỡng chấp nhận vậy."

Dịch Phong gật đầu.

Mà Nãi Báo Lệ cũng lập tức thở phào nhẹ nhõm, xem ra bản thân cũng được tính đạt được sự thừa nhận của vị này.

Ánh mắt của Dịch Phong di chuyển từ Nãi Báo Lệ chếch về phía sau, vô tình va phải đúng ba con yêu Tê Lâm kia.

Nếu là trước đây thì e rằng bọn chúng nhất quyết không chịu khuất phục.

Nhưng vừa rồi thấy được một quyền khủng bố của Dịch Phong, bọn chúng cũng không dám có ý nghĩ gì nữa, lập tức nằm rạp ra đất.

Tuy nhiên, câu nói tiếp theo của Dịch Phong lại trực tiếp đẩy bọn chúng xuống vực sâu.