Trong lòng Nãi Báo Lệ tràn đầy nghi hoặc.
Hơn nữa dù nàng rất muốn đi tìm ba con yêu Tê Lâm, nhưng mà bây giờ nàng không thể tự do hành động.
Vừa rồi nàng thất thần chậm tay một chút mà Lâu Bản Vĩ trừng mắt nhìn nàng ngay lập tức, chứ đừng nói là rời đi đi tìm đám Tê Lâm.
Với lại, bản thân Nãi Báo Lệ cũng không muốn đi.
Hắc Vũ kia a dua nịnh hót mãi mới đầu quân vào dưới trướng Lâu Bản Vĩ, mà chắc chắn nàng cũng không muốn bỏ qua cơ hội này.
Thế là.
Nàng lập tức đã nghĩ ra một cách.
Tất nhiên bản thân nàng không có cách nào để đi tìm bọn họ, thế thì còn không bằng để cho ba con yêu kia đến tìm nàng, sau đó cùng nhau đi nhờ vả dưới trướng Lâu Bản Vĩ và Dịch Phong?
Càng nghĩ.
Trong lòng càng vội vàng.
Phải biết, Lâu Bản Vĩ có thể tay không tạo tiên, một quyền xé trời kia của Dịch Phong lại càng kinh khủng, vị đại nhân vật này, đi theo bên cạnh bọn họ cực kỳ tốt, có thể hướng tới đỉnh cao nhân sinh.
Vui một mình không bằng vui chung.
Để ba thống lĩnh cùng gia nhập với mình làm quân dưới trướng mới là vương đạo!
Thế là.
Nàng lập tức lợi dụng biện pháp độc nhất của Tây Yêu Lâm, phóng thích luồng dao động ra ngoài.
Hơn nữa nàng phóng thích dao động liên tục là để cho ba con yêu Tê Lâm có thể xác định chính xác vị trí của nàng, có thể mau chóng tìm được nàng.
"Này này!"
"Ta cảm nhận được dao động của Nãi Báo Lệ, nàng đang chạy theo chúng ta đến đây."
Nơi xa.
Ba con yêu Tê Lâm lập tức cảm thấy hưng phấn.
"Đúng vậy đại ca, ta cũng cảm nhận được."
Tê Miểu cùng cảm thấy hưng phấn, thế là cũng tiếp tục phóng dao động để cho Nãi Báo Lệ có thể kịp thời biết chính xác vị trí của bọn họ.
Sau khi tiếp tục phát dao động được một lúc, ba tên yêu không thể đợi nổi nữa.
"Ừm"
"Ba thống lĩnh ngay ở phía trước cách đó không xa, hẳn là ngay ở phía trước chờ ta."
Cảm nhận được dao động của đám yêu Tê Miểu, Nãi Báo Lệ âm thầm gật đầu, trong lòng cũng càng thêm hưng phấn.
Chờ gặp mặt rồi nhắc nhở ba thống lĩnh nói lời hay ý đẹp trước mặt Lâu Bản Vĩ mới được, cống cho hắn một chút bảo vật là có thể làm kẻ dưới quyền rồi!
Suy nghĩ một chút là đã cảm thấy kích động.
Chắc hẳn ba thống lĩnh biết ta mang đến cho bọn họ cơ duyên lớn như thế, nhất định sẽ rất cảm kích ta.
Nãi Báo Lệ cũng không chờ nổi nữa mà muốn gặp mặt ngay bây giờ.
Đoàn người Lâu Bản Vĩ từ bình nguyên chậm rãi ung dung đi tới, vừa xem phong cảnh, vừa phổ cập cho Nãi Tề về lợi ích của tiền bạc và sự mềm mại của "mấy em gái" kia.
Cuối cùng sau một canh giờ, Nãi Báo Lệ cách ba con yêu Tê Lâm càng ngày càng gần.
"Tới rồi"
"Nãi Báo Lệ ở ngay phía trước cách đó không xa"
"Đúng vậy, chúng ta lập tức có thể được cứu rồi"
Ba con yêu Tê Lâm nắm chặt tay, trong lòng phấn khích, hưng phấn vô cùng.
Giờ khắc này.
Bọn họ rưng rưng.
Khoảng thời gian này đối với bọn họ mà nói, căn bản cũng không phải là cuộc sống của con yêu bình thường.
Tu vi bị phong ấn, tôn nghiêm bị giẫm đạp, còn bị nói là rác rưởi.
Cũng may.
Những ngày bị giam cầm đã qua.
Tự do cũng đang vẫy tay với bọn họ.
Thế là, ba con yêu dùng ánh mắt mong đợi, đồng thời mở to, nhìn chằm chằm phương hướng Nãi Báo Lệ truyền dao động đến.
Cuối cùng.
Bóng dáng của Nãi Báo Lệ xuất hiện ở trong mắt bọn họ, ba con yêu lập tức lên lên tiếng.
"Báo Lệ, ở đây, bọn ta ở đây.
Chờ đã.
Vừa hô xong, ba con yêu chợt phát hiện có điều không ổn.
Bởi vì không chỉ một mình Nãi Báo Lệ tới.
Mà người đi cùng Nãi Báo Lệ là...
Ngay khi thấy rõ tướng mạo người đi tới, mắt ba con yêu đột nhiên trừng một cái.
Quéc!
Tiếng vịt kêu phát ra từ trong miệng của bọn họ.
Bọn họ tuyệt đối không ngờ rằng, người trở về cùng Nãi Báo Lệ chính là thiên sát Lâu Bản Vĩ.
Lúc này.
Trái tim của ba con yêu như rơi xuống vực sâu ngàn trượng.
Lạnh lẽo quá đê.
Lúc này mới đột nhiên hồi tưởng lại, trước đây đúng là bọn họ phái Nãi Báo Lệ tới bình nguyên Phệ Thiên Yêu Lang để đưa bảy tiểu yêu đi.
Mà bây giờ không phải là bình nguyên Phệ Thiên Yêu Lang sao?
Cho nên, chắc chắn là Nãi Báo Lệ cũng bị bắt ở bình nguyên Phệ Thiên Yêu Lang.
Nhưng điều làm cho bọn họ kinh ngạc chính là, mặc dù Nãi Báo Lệ giống như hạ nhân, nhưng mà cũng không hề bị phong ấn, tu vi cũng còn.
Đối với điều này, Tê Lâm nhanh chóng nghĩ ra nguyên nhân.
Thế là vội vàng nói: "Đứa nhỏ Bảo Lệ này từ nhỏ thông minh, có lẽ là bị Lâu Bản Vĩ bắt, sau đó, tạm thời cúi đầu nhẫn nhịn để cho đám người Lâu Bản Vĩ buông lỏng cảnh giác rồi tìm kiếm cơ hội trốn thoát"
"Đại ca nói đúng lắm"
Tê Lâm cũng vội nói theo: "Xem ra Báo Lệ còn ưu tú hơn chúng ta nhiều, nàng học được cách nhẫn nhịn, trái ngược với sự ngu xuẩn của chúng ta, nên giờ chúng ta mới rơi vào tình cảnh này đây"