Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 303: Một vị tuyệt thế cao thủ khác?




Rõ ràng.

Trong lúc nhất thời, Lý Nguyên không thể chấp nhận sự thật này, tự ép buộc an ủi chính mình.

Nhưng mà hắn biết rõ tính cách của nữ nhi mình, nàng chẳng cần phải dối lừa hắn làm gì.

Điều đó có nghĩa là, hắn đã đuổi một nhân vật lớn được vô số thế lực lớn ở Ninh Sa cố gắng nịnh nọt mà không có cơ hội, ra khỏi nhà hắn.

Hắn vừa nghĩ đến điều đó, mặt cắt không còn một giọt máu nào.

Nhưng mà, hắn vẫn cố tỏ ra mạnh mẽ mà tươi cười an ủi Lý Nhất Hàm: "Hàm nhi, đây thực sự là sai lầm của vi phụ, bởi vì ta thật sự không biết thân phận của bọn họ!"

"Hơn nữa ta chỉ mời họ đi thôi mà, cũng không hề đắc tội bọn họ, có lẽ Lý gia ta không có duyên nhận nhận được cơ duyên này rồi, ngươi phải nhìn xa trông rộng, không có gì đáng lo đâu, đừng tức giận nữa"

Nhưng hắn vừa mới dứt lời.

Quản gia của Lý gia với vẻ mặt khó coi chạy đến hô lên: "Lão gia, không hay rồi, không hay rồi, xảy ra chuyện lớn rồi."

"Có chuyện gì vậy?"

Lý Nguyên lập tức vội vàng hỏi.

"Tin tức vừa mới được truyền tới nói rằng, Ngự Kiếm Tông mà chúng ta dựa dẫm đã gạch tên chúng ta ra khỏi những gia tộc phụ thuộc, hơn nữa cũng thu hồi toàn bộ ba trăm cửa hàng đã l)

ban.

"Cái gì?"

Lý Nguyên biến sắc, nhưng còn chưa kịp nói gì, lại có người vội vàng đến báo.

"Báo lão gia, ta vừa nhận được ngọc giản truyền tống, Vạn Bảo Đường của Phong Vân cốc đã đơn phương huỷ bỏ hợp tác giữa Lý gia chúng ta và họ rồi."

"Báo."

Tiếp tục, lại có người xông đến với vẻ mặt khó coi hô lên: "Xuy Tuyết Sơn Trang đã trục xuất tiểu công tử ra khỏi tông môn, đồng thời nhưng đệ tử khác của Lý gia chúng ta gia nhập tông môn này cũng đều bị trục xuất"

Mà sau vài người ở đây, thỉnh thoảng lại có người truyền một vài tin dữ đến.

Mà mấy tin dữ này lọt vào trong tai Lý Nguyên, cuối cùng khiến cho mặt hắn mất đi huyết sắc, đặt mông ngồi bệt trên mặt đất.

Theo tin tức vừa mới báo lại, tất cả quan hệ, buôn bán, chỗ dựa vững chắc của Lý gia cùng với nhân mạch, tài nguyên nhiều năm tích lũy, vào giờ khắc này, tất cả đều biến thành hư vô.

"Tại sao lại như vậy?"

Lý Nguyên ngồi liệt trên mặt đất, nước mắt không kìm được mà chảy ra.

"Ngươi nói xem, vì sao lại như vậy chứ?"

Lý Nhất Hàm không chút bất ngờ nào mà nói: "Bởi vì ngươi đắc tội vị tiên sinh kia, mà đối với ta mà nói, ngươi không biết thân phận của bọn họ rồi đuổi đi, còn có thể tha thứ, nhưng rõ ràng ngươi biết rằng bọn họ còn là ân nhân cứu mạng ta nữa mà?"

"Lý gia chúng ta vong ân bội nghĩa, rơi vào kết cục thế này là vẫn còn tốt chán"

Dứt lời, Lý Nhất Hàm nghiêm mặt lạnh lùng, rời khỏi Lý gia, trước khi đi còn để lại một câu.

"Ta đi tìm tiên sinh chuộc tội, tạm thời sẽ không quay về."

Nhìn thấy bóng lưng Lý Nhất Hàm rời đi, Lý Nguyên thẫn thờ ngồi trên mặt đất, trong nháy mắt bạc trắng cả đầu, trong lòng tràn đầy vẻ hối hận.

Mà cuối cùng hắn cũng không nói được mấy lời coi khinh hời hợt kia nữa.

Ngoài thành Gia Nghĩa.

Rất nhiều thế lực lớn của Ninh Sa đang tập trung tại đây.

"Làm việc đến đâu rồi?"

Đám người Lý Thư Hoa hỏi.

"Khởi bẩm các vị đại nhân, bọn ta đã nghe ngóng được từ trong miệng một thuộc hạ của Lý gia, quả thật vị tiên sinh kia vào trong Lý gia, nhưng hình như gia chủ của Lý gia đuổi bọn họ đi rồi" Tên thuộc hạ này trả lời.

"Cái gì?"

Sắc mặt của một đám nhân vật lớn như Dương Thiên Vũ, Lý Thư Hoa... đều thay đổi, bọn họ luôn phỏng đoán mục đích người này đến Ninh Sa, cho nên gió thổi cô lay ở nơi bất kỳ nào mà Dịch Phong đi qua đều sẽ nghe ngóng.

Khi Dịch Phong bắt đầu bước vào Lý gia, vốn dĩ bọn họ tưởng rằng một thế lực lớn sẽ nổi dậy, nhưng Lý gia lại đuổi tiên sinh đi.

Cmn, cái tên đần độn này ở đâu ra thế?

"Có điều các vị đại nhân yên tâm, bọn ta đã dùng ngọc giản để truyền âm về tông môn, mấy tông môn lớn đã cùng đoạn tuyệt tất cả qua lại với Lý gia rồi, ban đầu ta định trực tiếp san bằng Lý gia, nhưng vị tiên sinh kia còn chưa ra tay, nếu chúng ta ra tay trước thì không phải phép lắm." Tên thuộc hạ kia trả lời.

"Ù!"

"Quả thật là như vậy."

Đại lão có mặt gật đầu, đều cho rằng quyết định này khá tốt, vừa không phải rước lấy phiền phức lên người, lại không đến mức vượt quá ranh giới, xem như là vừa thoả đáng.

Nhưng khi mọi người vừa mới chuẩn bị tiếp tục đi theo đám người Dịch Phong thì lại xảy ra chuyện lớn, mà chuyện này, là về một nhân vật lớn có địa vị ở Đông Thắng châu.

Đông Thắng châu.

Là nơi còn phồn hoa hơn.

So với Đông Thắng châu, cả Ninh Sa chỉ như một hòn đá nhỏ bé ở trong đó mà thôi.

Một tháng trước, nhân vật lớn của Đông Thắng châu đã lan truyền tin tức rằng muốn tới Ninh Sa du lịch một khoảng thời gian, tiện thể khảo sát tông môn của Ninh Sa một chút.

Đối với nhân vật sắp tới này, đáng lẽ nhiều đại lão ở tông môn của Ninh Sa đã thương lượng xong, ngày đó khi hắn đến sẽ tập hợp lại, tập thể cùng tiếp đãi.

Nhưng Dịch Phong tới dẫn đến hàng loạt việc lớn xảy ra, khiến cho những tông môn của Ninh Sa quên mất nhân vật lớn này của Đông Thắng châu.