Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 289: Thập Mệnh Đế Cảnh




Mọi người thế nào cũng không ngờ tới, vậy mà lại là Yêu Đế.

Trời ạ!

Riêng tu vi này đã khiến cho bọn họ cảm thấy da đầu tê dại, chỉ sợ mọi người ở đây đều chưa từng nhìn thấy loại yêu thú có tu vi như vậy.

Nhưng mà.

Tuy rằng thực lực của con giao long này vượt khỏi suy đoán của Vinh thịt heo và Vương lão đầu, nhưng trong mắt bọn họ lại lập loè ánh sáng.

Hai người nhìn nhau, Vinh thịt heo nhỏ giọng nói: “Rốt cuộc hiểu rõ lời nói lúc trước của tiên sinh, hóa ra tiên sinh đã sớm có đoán trước, biết trước nơi này cất giấu một con Yêu Đế!”

“Đúng vậy.”

Vương lão đầu nghiêm túc gật đầu, nhỏ giọng cảm thán nói: “Chỉ sợ món ăn mới mẻ hoang dã trong lời tiên sinh là con Yêu Đế này đấy!”

Nói xong, hai người đồng thời cảm thán.

Trong mắt lộ ra sùng bái.

Cứ việc đã đi theo tiên sinh rất lâu rồi nhưng trong lòng vẫn không nhịn được khiếp sợ.

Ăn Yêu Đế!

Chuyện điên cuồng tới mức này này, chỉ sợ khắp thiên hạ cũng chỉ có tiên sinh dám làm.

“Xem ra chúng ta phải vì bữa sáng của tiên sinh vào ngày mai mà cố gắng thôi.”

Vương lão đầu thong thả nói.

Đồng thời trong lúc đang nói chuyện, trong mắt hắn lóe lên tia kinh ngạc, dáng vẻ già lụ khụ chậm chạp bỗng nhiên trở lên có sức sống, cùng lúc đó, quải trượng trong tay của hắn, dưới sự thúc giục của nguyên khí, tỏa ra ánh sáng chói mắt.

“Đúng vậy!”

Vinh thịt heo đáp một tiếng, khí thế cả người cũng trở nên mênh mông không gì so sánh được, sau đó hắn móc ra một thanh đao mổ heo sắc bén.

Đao mổ heo vừa lấy ra, ở dưới sự thúc giục của nguyên khí, hiện ra thứ ánh sáng khiến người ta lạnh sống lưng.

“Lão già, ta lên trước, nếu ta không đánh lại thì ngươi hãy giúp ta!”

Vừa nói, Vinh thịt heo mang đôi ủng đi mưa dài vừa đạp gió mà đi, trong chớp mắt liền bay đến trên đầu con cự giao.

“Nhận một đao của ta đi.”

Theo tiếng quát to, đao mổ lợn trong tay của Vinh thịt heo mang theo ánh sáng khiến người ta sởn tóc gáy, chém xuống dưới.

Trong nháy mắt ánh đao rơi xuống, kéo ra ánh đao dài ngàn trượng, khiến cho đao khí tung hoành ngang dọc khắp bầu trời.

“Ầm!”

Dưới ánh mắt kinh hãi không nói lên lời của mọi người, một đao này trực tiếp đâm vào thân thể của cự giao.

“Xoẹt!”

Trong nháy mắt tiếp xúc, tia lửa thân trên cự giao bắn ra bốn phía, đi kèm theo đó tiếng kêu thảm thiết, một đao dễ như chơi này, lập tức chém cự giao thành hai nửa.

“Ầm ầm!”

Hai khúc thân thể, giống như hai ngọn núi lớn, đập xuống mặt đất.

Ngàn trượng xung quanh, đều bị san thành bình địa.

Hất lên bụi bặm ngất trời....

“Thật là khủng khiếp!”

“Chỉ một đao mà có thể chém chết Yêu Đế.”

“Cao thủ Võ Đế, người này nhất định là cao thủ Võ Đế!”

Cảnh tượng này khiến mọi người hoảng sợ tới mức da đầu tê dại, trong miệng rối rít sợ hãi mà thốt lên thành tiếng, khó trách mấy lão già này lại có thể khiến cho hai thế lực lớn kinh sợ như vậy, hóa ra lại là cao thủ Võ Đế.

Cao thủ như này có thể tự xưng là những kẻ đứng đầu ở đại lục Tiên Giang!

Mọi người càng không ngờ tới, hôm nay lại có may mắn gặp được một nhân vật như vậy, trong lúc nhất thời ánh mắt nhìn về phía Vinh thịt heo tràn đầy sự sùng bái.

Mà Lý Thư Hoa và Dương Thiên Vũ cũng giống như vậy, ngạc nhiên vô cùng, mặc dù bọn họ sớm biết hai người là cao thủ Võ Đế, trong lòng đã có sự chuẩn bị trước, nhưng khi chính mắt nhìn thấy màn này, trong lòng vẫn không có cách nào giữ vững được bình tĩnh.

Nhưng vào lúc này, cự long vốn bị một đao kia chém thành hai khúc, lại một lần nữa bay lên thật cao.

Càng khiến người ta không thể tin là, hai khúc thân thể kia một lần nữa hợp lại với nhau, mà vết thương cũng hồi phục lại bằng tốc độ có thể thấy được, giống như từ trước tới giờ không hề bị thương vậy.

“Quả nhiên không đơn giản như vậy.”

Trong mắt của Vinh thịt heo lóe lên vẻ ngưng trọng, quay đầu hô lên với Vương lão đầu: “Lão đâu, xem ra ngươi cần phải tới giúp một tay đấy.”

Giọng nói của Vinh thịt heo vừa dứt, Vương lão đầu gần như ngay lập tức cầm trượng lướt gió tới.

Trong khoảnh khắc.

Quải trượng trong tay hắn hóa thành ngàn trượng, ầm ầm đập trúng đầu cự giao.

“Bùm!”

Một tiếng nổ vang.

Cự giao mới vừa bay lên, lại ầm ầm đập xuống mặt đất.

“Lại là một Võ Đế!”

Thấy một màn này, mọi người ở đây lại không nhịn được mà kêu lên.

Mà sắc mặt của Lý Nhất Hàm trắng bệch đứng ở trong góc nhỏ, cả người đã trở lên chết lặng, những người này, một lần lại một lần thay đổi nhận thức của nàng.

Nhưng lại khiến cho người ta không nghĩ tới là, cự giao bị đập xuống trên đất kia lại có động tĩnh, đầu chậm rãi nâng lên.

“Chậc chậc.”

“Thật là không nghĩ tới, lại còn đụng phải hai nhân loại là Võ Đế, tốt thật đấy, vốn chỉ định là đánh chơi một chút thôi, nhưng bây giờ lại có thể có được một bữa tiệc lớn rồi!”

Hắn lại chiếm cứ ở giữa không trung một lần nữa, mặt đầy kinh thường nhìn hai người Vinh thịt heo.

Bỗng nhiên.

Hắn há miệng khổng lồ, ngưng tụ một cỗ năng lượng khổng lồ, sau đó bắn ra.