Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 2444 - Tên tiểu gia hỏa kia nuốt mất Hắc Động rồi




Dịch Phong liếc mắt xem thường, tức giận nói: “Đây đều là chuyện nhỏ, có rất nhiều chỗ và không gian. Nhưng đệ có thể kiềm chế một chút được không hả, đệ đây là chuẩn bị dùng tiết tâu năng lực sinh sản chiếm lĩnh toàn bộ vũ trụ à!”

Con ốc sên cả mặt dáng vẻ có tật giật mình, nó không hề lên tiếng, ánh mắt lơ lửng không cố định, làm dịu đi lúng túng trong lòng.

Điều này cũng không trách được nó, dù sao vẫn là phương diện đó có chút cường đại.

Dịch Phong cũng có chút bất đắc dĩ lắc đầu nói: “Cóc đâu?”

Nói đến tên kia, con ốc sên bĩu môi, nói: “Tên kia, bây giờ huynh muốn tìm hắn, khó đấy.”

Dịch Phong nghe vậy, cả mặt lộ vẻ kinh ngạc, “Vì sao?”

“Tên kia đi nuốt Hắc Động rồi…”

Dịch Phong có chút trợn mắt há mồm, cả mặt lộ vẻ kinh ngạc.

Con cốc này đúng thật là càng ngày càng vớ vẩn, đến hành động cũng cợt nhả như vậy.

Nuốt xong Hắc Động có phải là chuẩn bị nuốt luôn cả vũ trụ không?

Thật sự muốn nuốt cả đất trời sao?

Ước mơ của hai huynh đệ cóc và ốc sên này, điểm nhấn chính là một người đều có đặc điểm hành động độc lập của mình.

Dịch Phong bình tĩnh lại tâm tình, không cảm thấy có gì kinh ngạc, chép miệng một tiếng, lạnh nhạt nói: “Được rồi, uống hai chén không?”

Con ốc sên nghe vậy, trực tiếp từ chối.

Nó ngượng ngùng nói: “Đệ không đi đâu, gần đây có chút bận.”

Dịch Phong liếc xéo con ốc sên nói: “Bận cái gì?”

“Đệ còn phải tiếp tục tạo con cùng với phu nhân…”

Dịch Phong nghe vậy, lập tức xạm mặt lại, bây giờ trong lòng hắn tràn ngập lời nói muốn mắng.

“Nhiều ốc sên nhỏ như vậy đệ còn ngại chưa đủ sao, thế giới này sắp không có chỗ đặt chân rồi, đệ còn muốn tạo nữa?”

Con ốc sên lời lẽ chính trực nói: “Cái này thì huynh nói không đúng rồi. Không có chỗ ở là một chuyện, tạo ra lại là một chuyện khác, hai chuyện này cũng không có nhân quả gì liên quan. Phải hường thụ thật tốt quá trình, không phải sao?”

Dịch Phong bị mạch não tràn ngập điều kỳ lạ của con ốc sên này hỏi vặn lại cho nghẹn họng.

Hắn lắc đầu than nhẹ một tiếng nói: “Ai, vậy thì đệ chậm rãi hưởng thụ quá trình đi. Ta đã rất lâu rồi không gặp tên kia, đầu tiên đi tìm hắn thử một chút.”

Dứt lời Dịch Phong trực tiếp biến mất tại chỗ.

“Cha cha cha…”

Vô số tiếng kêu vang lên, giống như ma âm vậy, quanh quẩn ở bên trên tinh cầu này.

“Vừa rồi vị thúc thúc kia là ai vậy… là ai…”

Vô số con ốc sên nhỏ có lời nói giống như, sinh ra hiệu quả giống như hồi âm vậy.

Con ốc sên cả mặt lộ vẻ tự hào, cười nói: “Vừa rồi vị thúc thúc kia là huynh đệ của phụ thân, là bá phụ của các con, sau này huynh ấy cho cung cấp cho các con một tinh cầu, để các con nối dõi tông đường, sáng tạo ra huy hoàng!”

“Quá tốt rồi…”

Đám ốc sên nhỏ nhảy cẫng lên hoan hô.

Lúc này, một con ốc sên mẹ to lớn đi đến bên cạnh con ốc sên.

“Tướng công, đã nghỉ ngơi đủ một khắc rồi, chúng ta bắt đầu đi.”

Con ốc sên lộ ra một nụ cười mỉm nhân tính hóa, mỉm cười này giống như là sóng biển dập dờn vậy, “Được, bây giờ sẽ bắt đầu.”

Cùng lúc đó.

Trong một tòa thành trì rộn rộn ràng ràng.

Nơi này người đến người đi, trên trời thỉnh thoàng có người tu tiên cường đại bay qua, âm thanh buôn bán nối liền không dứt, đây là một tòa thành trì tràn ngập khí tức nhân gian.

Trên nóc nhà nghiêng của một tòa nhà, đang có một đạo bóng đen nằm sấp, đầu nhìn xuống đường phố lớn quét ngang dọc một lượt.

“Oa, cái kia đẹp, cái kia đẹp!”

“Ở đâu ở đâu.”

“Mẹ nó, thật sự không dựng!”

Năm người này duỗi cái cổ ra giống như hươu cao cổ, trong mắt lóe ra ánh sáng.

Đại ca dẫn đầu ở đó, chính là Lâu Bản Vĩ mắt chói ra ánh sáng.

Bốn người còn lại chính là Cẩu Tử, Ngô Công, Linh Vương còn có Hữu Hùng.

Cẩu Tử đang xoa cái cổ đau mỏi của mình, nghiêm trang nói: “Ca, gần đây ta quyết chí tự cường khổ đọc thi thư, mới phát hiện một kỹ xảo theo đuổi muội tử.”

Mọi người nghe vậy, đều đưa ánh mắt từ những cô nương chân dài ở trên đường, chuyển qua khuôn mặt vô hại của con chó có bộ dáng người kia.

Cẩu Tử khóe miệng con lên, có chút đắc ý nói: “Đó chính là không biết xấu hổ. Muốn theo đuổi được muội tử, nhất định cần phải phát huy tinh thần không biết xấu hổ đến cực hạn.”

Lâu Bản Vĩ tò mò hỏi: “Ồ? Cần phải có cách không biết xấu hổ như thế nào?”

Cẩu Tử nhích lại gần Lâu Bản Vĩ, hạ giọng chia sẻ phương pháp dày mặt theo đuổi nữ tử của mình.

Sau khi nghe một hồi nhao nhao bí kỹ của Cẩu Tử.

Lâu Bản Vĩ hai tay ôm mặt, lộ ra một bộ dáng vẻ cực kỳ tán thành.

“Khánh a, ngươi đúng thật là quân sư tốt của ta, hay cho phương pháp mặt dày không cần thể diện, vô địch thiên hạ mà!”

Cẩu Tử nịnh nọt nói: “Đại ca quá khen, hi vọng đại ca có thể mở cờ là đánh thắng, ôm mỹ nhân về.”