Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 2408 - Uống là hương vị 2




Dứt lời, phu thê trẻ dẫn đường phụ thân, ba người đi qua hành lang trong viện đi tìm Dịch Phong.

Trên đường đi, các nơi trong phủ Tư Đồ giăng đèn kết hoa, bố trí trang trí vô cùng vui mừng.

Trụ đứng, khung cửa sổ đều được dán chữ “hỷ” đỏ thẫm.

Hành lang, khung cửa đều treo lên đèn lồng đỏ thẫm.

Bên trong toàn bộ phủ Tư Đồ tràn đầy bầu không khí vui mừng, trên mặt mọi người đều mang theo nụ cười xán lạn.

Trong tay đám trẻ con hoặc ít hoặc nhiều, đều cầm mấy viên kẹo.

Mấy đứa trẻ đuổi nhau đùa giỡn, bầu không khí sôi nổi.

Ngày bình thường, gia giáo của phủ Tư Đồ vô cùng nghiêm khắc, những đứa trẻ này cũng nhịn gần chết.

Bọn chúng xem như tìm được một cái lý do, có thể thoải mái vui đùa ở trong phủ.

Nhưng khi nhìn thấy Tư Đồ Thái Lễ đi qua.

Toàn bộ bọn chúng đều sẽ đứng ở một bên cúi đầu không dám lên tiếng, sợ bị gia chủ quở trách.

Tư Đồ Thái Lễ chỉ là mặt không biểu cảm nhìn mấy đứa trẻ một chút, cũng không có nói thêm cái gì.

Nghiêm túc và không giận tự uy là khí thế vốn có của người làm gia chủ như ông ta.

Nhưng bây giờ có việc mừng đến, Tư Đồ Thái Lễ cũng muốn để cho con cháu gia tộc buông lỏng một chút, ăn mừng vui vẻ.

Dù sao, nội tâm bị đè ép kìm nén thật chặt cũng không phải chuyện tốt, khổ nhàn kết hợp với nghỉ ngơi mới có thể làm ít công to.

Đợi sau khi gia chủ đi qua, mấy đứa trẻ nhìn thấy gia chủ không quở trách, vừa mừng vừa sợ lại lần nữa quậy náo.

Tiếng cười ha ha ha vang lên, gió nhẹ khẽ vuốt ve vải màu đỏ, từ trên xuống dưới phủ Tư Đồ đều một mảnh vui mừng, an lành.

Rất nhanh ba người Tư Đồ Thái Lễ đã tìm được Dịch Phong ở tiền viện.

Dịch Phong vẫn là mặc một bộ áo trắng, hắn chỉ nhàn nhạt ngồi trên bàn đá uống trà, thỉnh thoảng nhìn kỹ một chút bố trí trong phủ.

Làm sao Tư Đồ Thái Lễ có thể không biết, tuy Dịch Phong nhìn có vẻ bình tĩnh thoải mái.

Nhưng trong lòng vô cùng để ý bố trí trong phủ, chỉ là trên mặt giả bộ thờ ơ mà thôi.

Từ đó có thể thấy được, địa vị của Thương Thắng ở trong lòng Dịch Phong rất nặng.

Tư Đồ Thái Lễ đã nghe ngóng lai lịch của Dịch Phong qua con gái.

Khi biết Dịch Phong chỉ là cùng nhau đi nhờ xe ngựa nhà mình để đến Hoa Thành, sau đó lại ở trong nhà của Thương Thắng.

Tư Đồ Thái Lễ cảm thấy chuyện gặp ngẫu nhiên này có chút cố ý.

Loại chiếu cố của trưởng bối đối với vãn bối này, không giống bèo nước gặp nhau, mà càng giống là cố ý làm ra.

Lúc trước theo như lời nói của Dịch Phong vào thời điểm cầu hôn, cũng khiến cho Tư Đồ Thái Lễ cảm thấy, có lẽ Dịch Phong quen biết trưởng bối của Thương Thắng.

Liên quan đến tất cả những điều này, Tư Đồ Thái Lễ cảm thấy trong lòng mình biết là được rồi, không có không thức thời đi hỏi thăm Dịch Phong.

Ai mà không có một vài bí ẩn không muốn người khác biết.

Huống chi Dịch Phong nhìn có vẻ vô cùng bất phàm.

Tư Đồ Thái Lễ chắp tay với Dịch Phong, ngồi xuống bên cạnh Dịch Phong.

Dịch Phong khẽ gật đầu ra hiệu với ông ta.

Phu thê trẻ đang muốn rời đi, lại bị Tư Đồ Thái Lễ gọi lại.

“Hai đứa ở lại một chút.”

“Vâng.”

Vì thế, phu thê trẻ rất cung kính đứng ở bên cạnh.

“Dịch tiên sinh, có lẽ thân thế của Thương Thắng ngài cũng hiểu rất rõ. Hôn nhân đại sự, từ xưa là mệnh lệnh của phụ mẫu lời của mai mối, ta cả gan coi ngài giống như trưởng bối của Thương Thắng, để làm chứng hôn cho đôi trẻ này.”

Phu thê trẻ lần lượt gật đầu, biểu thị tán thành đối với lời nói của Tư Đồ Thái Lễ.

Thương Thắng dùng ánh mắt mong chờ, cả mặt khẩn cầu nhìn Dịch Phong.

Dịch Phong nhìn đôi phu thê trẻ một chút, mạt lộ ra nụ cười, trong lòng vui mừng.

“Đương nhiên là không có vấn đề.”

Phu thê trẻ Thương Thắng vô cùng vui mừng.

Theo như hai người nghĩ, nếu như không có Dịch Phong đại ca, hai người bọn họ xác suất lớn là không cách nào ở bên nhau, càng không thể nào thành hôn.

Trong lòng bọn họ vô cùng cảm kích Dịch Phong.

Nhất là Thương Thắng.

Dịch Phong đại ca không chỉ cho hắn tiền, chỉ điểm hắn, khuyên bảo hắn, còn làm chỗ dựa cho hắn.

Mặc dù trong miệng Thương Thắng gọi Dịch Phong đại ca, nhưng trong lòng Thương Thắng đã sớm coi Dịch Phong giống như phụ thân.

Tư Đồ Thái Lễ mỉm cười liên tiếp gật đầu.

Tuy ý nghĩ của ông ta không đơn thuần, nhưng cũng là vì suy nghĩ cho đôi phu thê trẻ này.

Dù sao, nếu như Dịch Phong làm người chứng hôn, thì đại biểu sau này Dịch Phong sẽ chiếu cố đôi phu thê trẻ này.

Có loại đại lão không có nhân tình nào như Dịch Phong này làm chỗ dựa, trong nháy mắt cảm giác trọng trách trên vai Tư Đồ Thái Lễ đã nhẹ đi rất nhiều.

Phủ Tư Đồ chuẩn bị hôn lễ, có thể nói yêu cầu rất cao, muốn mọi thứ hoàn hảo.

Vì thế chu kỳ thời gian chuẩn bị hôn lễ có chút hơi dài.

Trong khoảng thời gian này, Dịch Phong vẫn giống như trước kia.