Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 2402 - Dùng đạo của người trả lại cho người 3




Chuyện này không có gì để nghi ngờ, đây chính là muốn đến cửa dùng những vật này ba ba đánh vào mặt của ông ta.

Đây đâu phải là đến cửa cầu hôn, đây rõ ràng là đến cửa để nhục nhã Tư Đồ gia chủ là ông ta.

“Vị đạo hữu này, nếu như ngươi là thật tâm thật lòng đến cửa cầu hôn, vậy thì ngươi không nên lấy thế đè người, càng không nên hạ thấp Tư Đồ gia chúng ta như vậy!”

Dịch Phong nghe thế không vui không buồn.

“Lấy thế đè người không phải là ta, mà là Tư Đồ gia các ngươi. Ta chẳng qua là gậy ông đập lưng ông mà thôi. Huống hồ, ta cũng không phải là đang hạ thấp Tư Đồ gia các ngươi, ta chẳng qua là trần thuật sự thật mà thôi.”

Thương Thắng ở một bên vô cùng thấp thỏm.

Hắn chưa bao giờ nhìn thấy, Tư Đồ lão gia cao cao tại thượng có sắc mặt khó coi như vậy.

Nhưng trong lòng Thương Thắng lại vô cùng cảm động, Dịch Phong đại ca là nhìn thấy hắn chịu ủy khuất, không nói hai lời đã đến Tư Đồ gia, vì hắn lấy lạ công đạo.

Tư Đồ Thái Lễ cũng cả mặt tái nhợt trắng bệch như tờ giấy.

Ông ta chỉ cảm thấy tích tụ trong lồng ngực càng ngày càng sâu.

Cho dù là người đứng đầu một gia tộc, nhưng hôm nay đả kích mà ông ta phải chịu, so với ngày trước cộng gộp tất cả còn nhiều hơn nhiều.

Sắc mặt ông ta lạnh giá, trầm giọng nói: “Những vật này của đạo hữu đúng là khiến cho ta cực kỳ động lòng, nhưng vẫn là mời đạo hữu cầm những vật này về đi.”

Tư Đồ Thái Lễ nhìn con gái như hoa như ngọc ở bên cạnh một chút.

Ông ta thản nhiên nói: “Đối với ta mà nói, những vật này chẳng qua đều là chút ít vật ngoài thân mà thôi. Tuy Tư Đồ gia ta không lọt vào được mắt xanh của đạo hữu, nhưng vàng bạc tài bảo chúng ta cũng có, cũng đủ để Thanh Y được sống cuộc sống tốt.”

“Là một người phụ thân, ta có nghĩa vụ khiến cho con gái của mình hạnh phúc. Thanh Y phải gả cho một người có thể chăm sóc nó, bảo vệ nó. So sánh với những vật ngoài thân này, ta càng xem trọng là nhân phẩm và thực lực bản thân của đối phương.”

Tư Đồ Thái Lễ nhìn chằm chằm Thương Thắng.

“Ta cũng không phải là dốc sức xem thường tiểu tử này, nhưng chuyện này liên quan đến chung thân đại sự của Thanh Y, Thương Thắng hắn ít nhất cũng phải chứng minh được bản thân mình có giá trị để cho Thanh Y gửi gắm mới đúng.”

Dịch Phong nghe vậy mặt không gợn sóng, nhưng trong lòng đã có chút coi trọng đối với Tư Đồ Thái Lễ.

Dịch Phong ném ra những bảo vật này, nói là có thể mua mấy Tư Đồ gia bọn họ cũng không hề quá đáng.

Nhưng người này cũng không bởi vì bảo vật mà đồng đồng ý hôn sự của con gái.

Nói rõ ông ta là thật sự quan tâm đến chung thân đại sự của con gái mình.

Không thể không nói, là một người phụ thân, Tư Đồ Thái Lễ vẫn là vô cùng xứng chức.

“Ngươi muốn Thương Thắng làm thế nào để chứng minh bản thân mình?” Dịch Phong nhàn nhạt hỏi.

Tư Đồ Thái Lễ nhìn về phía bên ngoài phòng, thong thả nói: “Muốn bảo vệ được Thanh Y, hắn ít nhất cũng phải nằm trong mười người đứng đầu của thế hệ trẻ Tư Đồ gia ta!”

Dịch Phong bình tĩnh nhìn về phía Thương Thắng, hỏi: “Có lòng tin không?”

Thương Thắng siết chặt nắm đấm, ánh mắt lộ ra vẻ kiên định gật đầu.

“Có!”

Dịch Phong nhìn về phía Tư Đồ Thái Lễ.

“Vậy thì trực tiếp lên lôi đài thôi!”

Tư Đồ Thanh Y giơ hai tay lên, nắm ở trước ngực, cả mặt tràn đầu lo lắng.

Lúc trước Thương Thắng đã bị thương, lúc này lại phải lên lôi đài, hơn nữa đối thủ của hắn còn là mười người đứng đầu thế hệ trẻ trong gia tộc, điều này đối với Thương Thắng mà nói quá không công bằng.

“Phụ thân, Thương Thắng vốn là bị thương, mười vị thiên kiêu đứng đầu gia tộc tuổi tác so với Thương Thắng đều lớn hơn, hắn làm sao có thể đánh thắng được? Vì sao người nhất định phải làm khó Thương Thắng chứ?!”

Tư Đồ Thái Lễ nhìn con gái của mình, giọng nói vô cùng nghiêm túc nói: “Thanh Y, hôn nhân đại sự sao có thể là trò đùa? Nếu như hắn thật sự chứng minh được bản thân mình, vậy thì có thể nói rõ hắn có thể bảo vệ con, vi phụ mới có thể đồng ý hôn sự này, yên tâm giao con cho hắn. Nếu không, hai đứa chặt đứt cái suy nghĩ này đi!”

Tư Đồ Thanh Y vẫn muốn cãi lại, nhưng lại bị Thương Thắng cắt ngang.

“Thanh Y, Tư Đồ gia chủ nói đúng, ta phải chứng minh được ta có thể bảo vệ nàng, tin tưởng ta!”

“Nhưng mà…” Tư Đồ Thanh Y vẫn muốn lên tiếng, nhưng Thương Thắng chỉ lộ ra nụ cười rực rỡ mà kiên định với nàng.

Tư Đồ Thanh Y thở dài một tiếng, nàng biết bản thân mình không thể nào cãi lại được, nên chỉ có thể tái nhợt bất lực.

Tình huống hiện tại, chỉ có Thương Thắng chiến thắng đối thủ, nàng mới có thể ở bên cạnh Thương Thắng.

Cũng may, vừa rồi phụ thân đã nói, chỉ cần Thương Thắng chứng minh được bản thân, thì sẽ đồng ý mối hôn sự này.

Tư Đồ Thanh Y cũng chỉ có thể âm thầm cầu nguyện Thương Thắng có khả năng thắng được.