Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 2388: Thế giới mới! 2




Thế mà hắn ta lại ngu xuẩn đến mức dung nhập vào thế giới của Dịch Phong, còn cảm thấy bản thân mình nắm chắc thắng lợi trong tay, thực ra là chắp cánh cũng khó thoát.

Vô số hối hận và không cam lòng bùng nổ ở trong lòng Hồng Nguyệt Chí Tôn.

Cả người hắn ta giống như điên dại, ngửa mặt nhìn lên trời thê lương bất lực gào thét.

Dịch Phong lẳng lặng nhìn vị đối thủ cũ này, nhìn dáng vẻ hắn ta bất lực cuồng nộ, chỉ cảm thấy một hồi cảm giác buôn bã lạ lùng cùng thổn thức.

Hắn từ tốn nói: “Đã nhiều năm như vậy, tất cả mọi chuyện đều nên kết thúc ở đây rồi, biến mất đi…”

“Không!!!”

Hồng Nguyệt Chí Tôn thê lương gào thét.

Dịch Phong căn bản không quan tâm đến Hồng Nguyệt Chí Tôn, hắn chỉ là tâm niệm vừa động.

Một cỗ sức mạnh quy tắc mà Hồng Nguyệt Chí Tôn không cách nào kháng cự được, đang mãnh liệt đấu đá với hắn ta, phảng phất như muốn trực tiếp bóp chết hắn ta.

Chỉ thấy bên trong sự gào thét và không cam lòng của Hồng Nguyệt Chí Tôn, thân hình hắn ta run rẩy kịch liệt, thật giống như là nến tàn trong gió.

Hồng Nguyệt Chí Tôn đau đớn vặn vẹo, kêu khóc.

Hắn ta muốn dốc hết toàn lực có khả năng đi chống lại, nhưng lại không làm được nên chuyện gì.

Sức mạnh pháp tắc cao hơn tu vi của bản thân hắn ta, đây là trật tự của phương thế giới này, không cho phép hắn phản kháng.

Xung quanh người hắn ta truyền đến đau nhức kịch liệt vô cùng đáng sợ, khiến cho hắn ta đau đến không muốn sống.

Trong đầu của hắn ta dâng lên tuyệt vọng sắp gặp cái chết, khiến cho hắn ta vô cùng hối hận.

Không chỉ là tuyệt vọng.

Không cam lòng khuất nhục, phẫn hận, bi thương, đủ loại tâm tình và đau đớn bao trùm hắn ta.

Thân hình của hắn ta bắt đầu bất lực hướng về phía sụp đổ, từng bước từng bước biến mất.

Hắn ta gào thét khàn cả giọng giữa đất trời.

Hồng Nguyệt Chí Tôn giống như mảnh giấy tuyên, bị áp súc nhào nặn, cuối cùng bị quy tắc bóp vỡ nát.

Hồng Nguyệt Chí Tôn ngang dọc thế gian trong vô số năm cứ như thế bị biến thành tro bụi, biến thành tro tàn hư vô.

Biến mất ở trong vùng thế giới này.

Cùng lúc đó.

Toàn bộ những ngoại tộc xâm lược kia cũng theo đó mà biến thành bột mịn.

Mây đen bao phủ ở mảnh thế giới này chậm rãi tiêu tán.

Ánh nắng mặt trời đã lâu không thấy chậm rãi xuất hiện.

Ánh sáng rực rỡ xé toang bóng tối, lại lần nữa phủ xuống trong vùng thế giới này.

Ánh sáng khẽ vuốt ve mặt đất, núi non, dòng sông, khẽ vuốt ve khuôn mặt người tuyệt vọng.

Loại ấm áp đã lâu không thấy này, khiến toàn bộ sinh linh lại lần nữa phơi phơi sức sống và sinh cơ.

Cỏ cây bắt đầu sinh trưởng, băng hà cũng bắt đầu tan chảy.

Toàn bộ sinh linh nội tâm mù mịt, cũng bởi vì đó mà được quét sạch không còn dấu vết.

Thay vào đó, là sự vui mừng sống sót sau thảm họa.

Các nơi trên mảnh thế giới này truyền ra tiếng hoan hô như sóng biển, đây là chúc mừng đã lâu không thấy, đây là thắng lợi thuộc về mảnh thế giới này!

Vô số người ôm chặt lấy nhau, bọn họ vui đến phát khóc.

Kích động chuyển hóa thành nước mắt chuyển vào mặt đất, chuyển vào dòng sông, chuyển vào biển lớn.

Bầu trời xuất hiện dị tượng.

Mưa phùn rả rích cùng tồn tại với ánh nặt mặt trời, tứ hải thái bình.

Từng đạo cầu vồng trùng điệp trăm vạn dặm, mang đến điềm lành cho mảnh thế giới này.

Dịch Phong đứng ngạo nghễ trên không trung, nhìn mọi người trên khắp thế giới, hắn ngắm nhìn một màn này, chia sẻ sự vui sướng với vô số sinh linh.

Khuôn mặt hắn giãn ra nụ cười, ấm áp như gió mùa xuân.

“Những năm này, mọi người đều vất vả. Dịch Phong ta sẽ dựa theo lời hứa, dốc hết sức khả năng của mình bảo vệ một phương thế giới này!”

Mọi người nghe thấy lời ấy, lại lần nữa bộc phát ra từng trận reo hò.

Vô số sinh linh của mảnh thế giới này, quỳ xuống lễ bái với Dịch Phong.

Vô số sinh linh đang hoan hô nhảy nhót.

Giờ khắc này, Dịch Phong đối với bọn họ mà nói, chính là thần thủ hộ của thế giới này.

Trong mắt mọi người cũng rưng rưng.

Cuối cùng bọn họ cũng giành được thắng lợi.

Nhưng cái giá của thắng lợi này, quả thực quá mức thảm trọng.

Vô số các cao thủ chống lại ngoại tộc xâm lấn đã chết đi, không có cách nào chia sẻ niềm vui thắng lợi cùng bọn họ.

Những người này có người nhà của bọn họ, có bằng hữu của bọn họ, có đạo lữ của bọn họ cũng có hậu bối của bọn họ…

Dịch Phong nhìn mọi người của phương thế giới này, mỉm cười phất nhẹ tay áo.

Một cỗ năng lượng tinh thần rót vào trong cơ thể của tất cả mọi người.

Loại bảo những bệnh dữ tai họa ngầm trên người họ trong những năm trải qua bóng tối, ác chiến này để lại.

Tiếp đó chính là một đạo cột sáng màu vàng to lớn.

Cột sáng trực tiếp bao phủ toàn bộ thế giới.

Vô số người chết bởi vì chống lại ngoại tộc, lại lần nữa ngưng kết xuất hiện.

Bọn họ phục sinh cuộc sống mới!