Bây giờ, hắn lại phải đối mặt với huynh đệ chết đi trước mắt hắn.
Nhưng bây giờ, hắn cũng chỉ có thể đem hi vọng, ký thác vào bí pháp trọng sinh mà người áo đen nói đến.
Dịch Phong cũng học rất nhanh.
Đồng thời cũng nhiều lần xác nhận mỗi một chi tiết nhỏ trong đó với người áo đen.
Sau khi liên tục xác nhận, Dịch Phong mới một lần nữa ngước mắt lên nhìn người áo đen đứng trước mặt.
“Lão đại, ta bắt đầu trước.” Người áo đen cười cười với Dịch Phong, sau đó đi sang một bên, ngồi xếp bằng, hai mắt nhắm lại…
Trong lòng Dịch Phong kịch liệt cứng lại, hắn đỏ mắt gật đầu.
Mạnh mẽ đè bi thương ở trong lòng xuống, để cho bản thân mình trấn định lại.
Dịch Phong dùng trạng thái tốt nhất, để sử dụng bí pháp không rõ thật giả này.
Sau một lát, quanh thân người áo đen, chậm rãi hiện lên từng tia từng dòng hỏa diễm.
Hỏa diễm kia u lam mờ mịt, giống như một làn khói xanh vậy, người áo đen chậm rãi cắn nuốt nó, ôm trọn nó vào trong người.
Sau mấy giây.
Hỏa diễm dần dần hừng hực.
Chỉ thấy người áo đen trở thành trung tâm của ngọn lửa, áo bào màu đen bị đốt cháy hết, cả người biến thành màu vàng nhạt.
Hỏa diễm màu xanh lam lắc lư giống như một người vũ cơ, dáng người thướt tha nhẹ nhàng đong đưa.
Đúng vào nháy mắt hỏa diễm cháy hừng hực.
Trong nháy mắt toàn thân người áo đen bị đốt rụi.
Làn da của hắn bị thiêu đốt cháy thành màu đen, lượng nước trong cơ thể của hắn cũng đang từng chút từng chút một bốc hơi hầu như không còn.
Người áo đen đang phải chịu đựng sự đau đớn, cả người hắn run rẩy kịch liệt, điên cuồng nhẫn nại nỗi đau đớn bị thiêu đốt này.
Dịch Phong thu hết tất cả những thứ này vào mắt.
Giờ khắc này, tim hắn giống như bị đao cắt, nhưng hắn lại bất lực, chỉ có thể lặng lẽ chờ đợi thời cơ thúc động bí pháp.
Loại cảm giác bất lực này càng khiến cho Dịch Phong đau đớn hơn.
Người áo đen cố nén đau nhức kịch liệt do bị thiêu đốt đem đến, cố gắng giao phó chuyện sau này.
“Lão đại, sau khi hoàn thành có thể trong thời gian ngắn ta sẽ mất đi ký ức, huynh không cần lo lắng.”
“Ngoài ra, loại trạng thái sống sót kia của ta, cần dựa vào linh khí để duy trì. Làm phiền lão đại, cách một đoạn thời gian cung cấp cho ta một chút ít linh khí, để cho ta hấp thu.”
Dịch Phong trơ mắt nhìn huynh đệ biến thành quả cầu lửa, trong mắt hắn tràn ngập tơ máu, cắn chặt hàm răng.
Nước mắt đảo quanh ở trong hốc mắt của hắn, Dịch Phong phất tay áo lau nó đi, nhìn chằm chằm nắm đấm của mình.
“Yên tâm đi, giao cho ta!”
Giọng nói của Dịch Phong đang run rẩy, nhưng người áo đen có thể nghe ra được sự kiên định trong đó.
Tiếp đó hỏa diễm bộc phát nhiệt nóng, toàn bộ bắp thịt, kinh mạch, huyết mạch của người áo đen bị đốt thành tro bụi.
Nhưng những tro bụi này còn chưa tan đi hết, đã bị ánh sáng màu vàng hấp thu đi.
Tiếp đó thân hình người áo đen từ từ tan rã, ánh lửa to lớn ngút trời cháy hừng hực.
Người áo đen giống như tim đèn, đang điên cuồng thiêu đốt cơ thể, tinh huyết cùng với khí vận của mình.
Một cỗ năng lượng khổng lồ bị áp chế ở trung tâm hỏa diễm, bị đè ở bên trong ánh sáng màu vàng quanh thân người áo đen.
Đó là khí vận và tinh huyết của người áo đen, đang bị ngọn lửa màu xanh lam ôm trọn ở bên trong tâm lửa.
Giống như đang tiến hành nghi thức hiến tế quỷ dị nào đó.
Dịch Phong thận trong nhìn một màn khiến người khác hít thở không thông này, cỗ nặng nề trong lòng hắn hơi dịu lại.
Xem ra, có lẽ bí pháp này của người áo đen có thể có hiệu quả.
Nhưng hắn một khắc cũng không hề buông lỏng cảnh giác, một khắc cũng chưa từng buông bỏ lo lắng ở trong lòng xuống.
Thân hình Dịch Phong không kìm được run rẩy, lửa diễm ngập trời vặn vẹo hư không trước mắt hắn.
Hắn có thể cảm nhận được cỗ nhiệt nóng đáng sợ kia.
Tuy không cách nào cảm nhận được phần đau đớn này, nhưng trong lòng hắn lại dày vò theo hỏa diễm đang bốc cháy, càng ngày càng trở nên kịch liệt.
Dịch Phong nhìn cơ thể người áo đen từng ước từng bước biến mất, cuối cùng chỉ còn lại một hình người khô lâu kiêu ngạo, hắn chỉ cảm thấy hô hấp cũng mình cũng sắp ngừng lại.
Hắn cố nén bi thương trong lòng, quả quyết thúc động khẩu quyết, dẫn động bí thuật.
Đúng vào thời khắc Dịch Phong thôi động khẩu quyết.
Ánh sáng màu vàng quanh thân người áo đen, chậm rãi chui vào trong khô lâu trắng bệch.
Sau đó.
Ngọn lửa màu xanh lam chậm rãi yếu đi, hội tụ vào bên trong khô lâu kiêu ngạo, giống như đang áp súc cỗ tinh huyết và khí vận ở trong đó.
Thời gian thôi động toàn bộ bí pháp cũng không dài, quá trình cũng không rườm rà.
Nhưng Dịch Phong lại cảm giác một ngày này giống như một năm.
Đúng vào lúc khẩu quyết được đọc xong, trái tim của Dịch Phong vẫn như trước bị thứ gì níu chặt lấy, vô cùng lo lắng.
Hắn sợ hãi bí thuật vô hiệu, hắn sợ hãi từ đây trở đi người áo đen sẽ thân tử đạo tiêu.