Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 2368 - Đưa chúng ta một đoạn đường




Bọn họ cũng sẽ có thể trời xui đất khiến hồi sinh, ngóc đầu trở lại.

Vì thế, thứ bóng đen phải giải quyết trước, chính là khí vận ở trên người bọn họ.

Chỉ cần hao hết khí vận của bọn họ, rồi mới giết chết bọn họ đó mới được xem như là chân chính giải quyết hết được những phiền toái này.

“Ta không chịu nổi nữa!”

Con cóc nói xong, trực tiếp ngã ngồi xuống trên mặt đất.

Cả người nó không kìm được phát run, đây là biểu hiện của việc thoát lực.

Không chỉ có nó, ba người Dịch Phong tất cả cũng đều là như vậy, đều đang đi vong quanh ở ranh giới thoát lực.

“Cóc, trụ vững, chúng ta nhất định có thể nghĩa ra biện pháp!” Dịch Phong khích lệ nói.

“Ai…”

Con cóc ngửa đầu khẽ thở dài một tiếng.

Trước mắt của nó, hiện ra hình ảnh thời điểm lần đầu tiên mấy người huynh đệ gặp nhau.

Hiện ra thời gian bọn họ cùng nhau nâng cốc nói cười.

Hiện ra cảnh tượng bọn họ cùng nhau thăm dò bí cảnh, chiến đấu chống lại cường địch.

Đủ loại cảnh tượng quá khứ, đều rõ mồn một trước mắt.

Sau khi huynh đệ bốn người tách ra rồi gặp lại lần nữa, tình cảm càng thâm sâu hơn.

Bốn người cũng đã sớm coi đối phương, xem như huynh đệ sống chết có thể phó thác tính mạng.

Nhưng hôm nay, hình như đã đến lúc chia tay.

Mà lần từ biệt này, có lẽ sẽ không gặp lại nhau nữa.

Con cóc bắt đầu suy nghĩ, biểu cảm trên mặt nó không ngừng biến hóa.

Có do dự lựa chọn, có tử biệt bi thương, có giác ngộ hào phóng chịu chết, còn có vẻ không cam lòng không có cách nào phá trận.

Cuối cùng những tâm tình này hợp thành một câu.

“Lão đại, huynh giết chết ba người chúng ta đi, tự một mình huynh ra ngoài, báo thù này cho chúng ta!” Con cóc nặng nề nói.

Ốc sên và người áo đen cũng nhìn về phía Dịch Phong.

Dịch Phong có thể nhìn thấy sự tuyệt vọng và kiên định trong mắt của bọn họ.

Điều này hoàn toàn tương phản hai loại tâm tình, nhưng lại đồng thời xuất hiện ở trong mắt ba vị huynh đệ của hắn.

“Đúng vậy lão đại, tiếp tục như thế này cũng không phải cách. Huynh nhất định phải sống sót ra ngoài, báo thù rửa hận cho huynh đệ, cho thành Ôn Tửu của chúng ta!” âm thanh của người áo đen khàn khàn nói.

“Lão đại, chuyện sau này sẽ giao cho huynh. Các huynh đệ vô năng, không có cách nào cùng với huynh đi đến cuối cùng đoạn đường này.” Con ốc sên tinh thần chán nản nói.

Dịch Phong cả giận nói: “Các ngươi đều phấn chấn một chút lên cho ta, Dịch Phong ta không phải hạng người tham sống sợ chết, muốn chết huynh đệ chúng ta cùng chết!”

Đương nhiên hắn không thể nào giết chết ba người huynh đệ, một mình sống kéo dài hơi tàn.

Ba người huynh đệ nhìn nhau.

Đột nhiên.

Ba huynh đệ giải trừ trận pháp bảo vệ, dường như đã sớm có dự mưu.

Bọn họ vô cùng ăn ý đồng loạt ra tay, trực tiếp phong ấn khống chế lấy Dịch Phong.

Dịch Phong bị phong bế kín ở trong một vòng bảo vệ.

“Các ngươi, các ngươi làm gì vậy?”

Hắn không thể tưởng tượng nổi gào thét nhìn mấy người huynh đệ, đồng thời lớn tiếng đập vào vòng lao tù này.

Không gian giam cầm này cực nhỏ, Dịch Phong muốn vung kiếm cũng không chém ra được.

Nhưng trận pháp này lại ngăn cản tấn công của thế giới bên ngoài.

Mà ba người huynh đệ lại coi thường bản thân, bại lộ mình trong đủ loại tấn công.

Lập tức bọn họ bị đủ loại tấn công dày đặc đánh cho trọng thương thổ huyết, khí tức uể oải.

Dịch Phong thấy thể, đôi mắt mở trừng to con ngươi đỏ ngầu.

Cả người hắn không kìm được run rẩy, giống như cuồng nộ lại giống như là đau lòng.

Hắn lớn tiếng hét khàn cả giọng: “Buông ta ra, ba người các ngươi mau chóng thả ta ra, muốn chết cùng nhau chết, các ngươi đây là đẩy ta vào chỗ bất nghĩa!”

Dịch Phong tiếp tục gào thét, hắn dâng trào khí tức cả người, muốn thừa thế xông lên phá cái phong ấn này.

Nhưng khổ nỗi không gian bên trong phong ấn quá nhỏ hẹp, lại tập hợp sức mạnh của ba huynh đệ.

Cộng thêm trước đây hắn tiêu hao quá hiều, hắn không có cách nào trốn thoát ra được khỏi giam cầm không nhìn thấy này.

Ba người huynh đệ không ngừng gia cố phong ấn, mặc cho Dịch Phong hét khàn cả giọng, bọn họ vẫn không chịu thả tự do cho hắn.

“Lão đại, trong bốn huynh đệ chúng ta thực lực của huynh mạnh nhất, chỉ có huynh mới có thể báo thù được cho chúng ta.” Con cóc yếu ớt nói.

“Lão đại, đời này ta sống cũng đủ rồi, may mắn nhất chính là có thể có được huynh đệ lão đại như huynh. Tuy kiếm pháp của ta không bằng huynh, nhưng muội tử ta từng chơi qua so với huynh nhiều hơn nhiều! Ha ha ha!” Người áo đen lớn tiếng thoải mái cười nói.

“Lão đại, nếu như có kiếp sau chúng ta vẫn muốn làm huynh đệ với huynh! Ba người chúng ta đi trước một bước, huynh phải giúp chúng ta sống sót thật tốt!” Con ốc sên nói.

Dịch Phong điên cuồng đập vào vòng bảo vệ, tê tâm liệt phế gào lên: “Thả ta ta! Chúng ta cùng nhau cố gắng phá vỡ trận pháp này, nếu như chết huynh đệ chúng ta cùng nhau chết!”