Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 2362 - Chém giết toàn bộ




Tiếp đó, nó dùng sức đạp trên hư không, chỉ thấy hai chân con cóc giống như là bị năng lượng nào đó tràn đầy, bắp thịt thay đổi biến thành từng cục.

“Rắc!”

Con cóc giống như đạp nát hư không, hóa thành một đạo ánh sáng màu lục mạnh mẽ đánh về phía hai người kia, đạn pháo tự như là dùng tốc độ ánh sáng siêu việt lao về phía đó.

Đại trưởng lão lách mình đi đến bên cạnh Vu Thiên.

“Vu Thiên, chúng ta liên thủ xử lý sạch sẽ người áo đen này!” Đại trưởng lão lớn tiếng nói.

Trong lòng Vu Thiên run lên, hắn ta không kìm được liếc nhìn bóng đen, trong lòng chấn động, vốn dĩ hắn ta dự định đi vòng quanh bên ngoài không muốn đối chiến chính diện.

Nhưng hắn ta không dám vi phạm pháp chỉ của tông chỉ, nên đành phải liên thủ cùng với đại trưởng lão nghênh đón tấn công của người áo đen.

Tiếp đó, đại trưởng lão lớn tiếng nói với tứ trưởng lão: “Ngươi đi đối phó với con ốc sên kia, cho dù hình thể của nó to lớn, nhưng tốc độ chắc chắn cực kỳ rất yếu. Dùng tốc độ của ngươi ngăn chặn nó trong chốc lát, chúng ta xử lý xong hai tên cuồng ngạo này, sẽ đến giúp ngươi!”

“Giao cho ta!” Tứ trưởng lão tự tin nói lớn, tay hắn ta cầm một thanh trường thương, hóa thành ngân mang đâm về phía con ốc sên.

“Khặc khặc, ngươi còn có năng lực giúp hắn? Quả thực là người nằm mơ nói mộng. Nếu như ngươi đã muốn chết trước, vậy thì ta sẽ làm thịt ngươi trước, rồi rút gân rút cốt của tên Vu Thiên này, chém thành ngàn mảnh, dùng máu của hắn báo mối thù của thành Ôn Tửu!”

Người áo đen ngông cuồng cười nói, ngữ khí của hắn so với trường kiếm trên tay càng thêm rét lạnh hơn.

Chỉ thấy khí tức của người áo đen điên cuồng dâng trào, áo bào đen không ngừng bay theo gió rung động mãnh liệt.

Hai con ngươi hắn mở trừng to tròn, thề phải tiêu diệt tất cả những con heo chó không bằng hạng người này.

Một khắc sau.

Trường kiếm của người áo đen lóe lên phong mang, một đạo kiếm khí không thua kém một kiếm vừa rồi của Dịch Phong chém ngang lao đến.

Kiếm khí vang vọng giữ đất trời, phát ra tiếng ong ong chói tai, khiến cho Vu Thiên và đại trưởng lão tim đập loạn, sống lưng phát lạnh!

“Đừng ngẩn ra đó nữa, nhanh chóng phá chiêu, nếu không ngươi và ta đều phải chết ở nơi này!” Đại trưởng lão hét lên.

Trong lúc khiếp sợ Vu Thiên rút đao ra, trong tay hắn ta cầm một thanh phác đao màu vàng sậm, liên thủ với đại trưởng lão ngăn cản một đòn đáng sợ này.

“Xì xì xì!”

Kiếm thế đao mang kiếm cương đao ý của hai bên đụng độ kịch liệt ở trên không trung.

Đạo kiếm khí người áo đen chém ra sắc bén không thể đỡ.

“Rắc!”

Kiếm khí của người áo đen phá vỡ phòng thủ của đối thủ, ở trên không trung phát ra tiếng nổ đùng chấn động đất trời, giống như tiếng chuông vang vọng, khiến cho tâm thần hai người kia chấn động!

Kiếm khí suy yếu đi rất nhiều, nhưng vẫn như trước chém về phía đại trưởng lão và Vu Thiên.

Đại trưởng lão thấy thế, đi lên trước đón đỡ kiếm khí.

Ông ta truyền âm cho Vu Thiên nói: “Ngươi tấn công bản thân của hắn, ta chống đỡ trận này cho ngươi!”

Sắc mặt Vu Thiên nghiêm trọng gật đầu.

Hắn ta dâng trào năng lượng cả người, vung phác đao màu vàng sậm, bất ngờ đánh một đao mang màu vàng sậm tràn ngập trời về phía người áo đen.

Đao mang giống như một cái dây nhỏ, nhưng trong quá trình đi lên phía trước lại bộc phát lớn mạn, giống như đang điên cuồng sinh trưởng.

Đao mang dài trăm trượng này gần như ngưng tụ thành thực chất, dùng tốc độ nhanh nhất đón đỡ đòn tấn công của người áo đen!

Một bên khác, một đạo lưu quang màu xanh lá ở trên không trung, dùng tốc độ vô cùng quỷ dị và góc độ xảo quyết lướt qua bắn lại.

Chỉ thấy giữa mỗi lần nó bắn ra, tốc độ và sức mạnh lại tăng thêm mấy phần, trên không trung để lại một bọt khí.

Sau mấy chục lần bắn ra, ánh sáng màu lục chỉ còn lại tàn ảnh, điền cuồng tán loạn quay quanh người lục trưởng lão và thất trưởng lão.

Con cóc nhấc lên lãng khí khiến cho trước mặt lục trưởng lão, thất trưởng lão một mảnh mơ hồ.

Bọn họ chiến đấu dựa vào bản năng, điên cuồng vung vẩy binh khí trong tay, cũng lấy pháp bảo của mình ra bùng nổ, nhưng làm thế nào cũng không đuổi kịp được bản thể của con cóc.

“Bùm bùm bùm bùm bùm!”

Liên tục hàng trăm đạo pháo không khí quỷ dị ngưng tụ thành thực chất, nhanh chóng đè ép về phía hai tên trưởng lão.

Hai người trưởng lão chỉ cảm thấy áp lực quan người bất ngờ trở nên vô cùng to lớn, thân thể của bọn họ cùng với khung xương phát ra tiếng vang lanh lảnh.

“Lốp bốp!”

Một khắc sau, xương cốt toàn thân của hai người bị pháo không khí quỷ dị này ép thành bột mịn.

Một đạo ánh sáng màu lục lóe lên rồi biến mất, trong lúc bất ngờ không kịp chuẩn bị, hai người trưởng lão trực tiếp hóa thành vũng máu.

Tứ trưởng lão hóa thành ngân mang dùng tốc độ cực nhanh đâm đến chính giữa con ốc sên.

Trong chớp mắt bản thể của con ốc sên biến nhỏ, linh hoạt tránh được một đòn này.