Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 2289 - Có muốn cùng nhau hay không




Không đợi con cóc mở miệng hỏi ngược lại, người thanh niên áo đen đã một trận bùng nổ!

“Ăn ăn ăn!”

“Ngươi còn tiếp tục ăn nữa, đến mạng cũng không còn!”

Con cóc có chút bất bình, lật người lên cả mặt tức giận, ai ngờ được bị người thanh niên áo đen vận chuyển linh lực, cứ như thế ném ra khỏi bảo khố!

Mãi đến khi đi ra khỏi bảo khố, bọn họ mới phát hiện con ốc sên còn chưa đi ra.

Tư thế chậm rãi, khiến cho trong mắt Dịch Phong nhìn đến bốc hỏa, lúc này hắn cũng mới phản ứng lại, vỗn dĩ bình thường ốc sên sinh ra đã chậm rãi, ngoái nhìn đã có thể thấy ở phía xa mấy thân ảnh ở trên bầu trời đêm đang phi độn đến, khiến cho ba gia hỏa đáy lòng trầm xuống.

Dịch Phong cũng không quan tâm được cái gì khác, cũng vận chuyển linh lực, xông vào khiêng con ốc sên ra ngoài, dẫn theo ba người một đường trốn chạy mất.

Quả nhiên dọc được gặp phải đệ tử Thiên Nguyên Tông, thậm chí còn có tứ trưởng lão Phùng Mặc Phong!

Nhìn thấy Phùng Mặc Phong xuất hiện, phía xa còn có dày đặc bóng người chạy đến.

Lúc này con cóc mới bất tri bất giác, đáy mắt hơi có chút hối hận, hối hận vừa rồi mình không nên có lòng tham không đáy kia, rồi lại nhìn thấy người thanh niên áo đen không nói hai lời, đã rút kiếm xông lên chém giết, nó cũng cắn răng nắm chặt lấy cây kích khổng lồ, dùng thân hình to lớn mở đường!

Hai tên gia hỏa lúc trước còn không ngừng tranh đấu, lúc này lại dẫn đầu hai bên quét ngang mở đường, cự kích vung một đường, kiếm mang giày đặc không lọt gió, phối hợp đúng là ăn ý đến lạ thường!

Thậm chí, đến Phùng Mặc Phong cũng khó mà chống đỡ được hai tên gia hỏa hợp lực tấn công!

Dịch Phong nhìn con ốc sên, được bọn họ bảo hộ ở sau lưng, nhưng lại không có binh khí nào có khả năng đến gần người nó!

Thấy thế.

Trong mắt Phùng Mặc Phong lộ ra thần sắc tàn ác, ngược lại dưới chân đạp mạnh, đánh lén về phía Dịch Phong!

Lại lần nữa tấn công điểmyếu, thủ đoạn hèn hạ lặp lại chiêu cũ!

Con cóc và người thanh niên áo đen nhìn đến đôi mắt phun lửa, nhưng lại bị môn nhân Thiên Nguyên Tông ở bên cạnh vây công, nhất thời không có cách nào dứt ra được để tương trợ!

Nhìn thấy chưởng lực của Phùng Mặc Phong âm độc đánh thẳng về phía Dịch Phong, tình thế vô cùng nguy hiểm!

Hai tên gia hỏa tức giận đến lớn tiếng mắng chửi!

“Lão tạp mao!”

“Con chó chết, ngươi dám!”

Mặc cho bọn họ vô cùng phẫn nộ, bạo phát tử chiến tu vi bắn ra xung quanh khốn đao mang theo mưa kiếm, nhưng vẫn là khó mà đuổi kịp bóng lưng của Phùng Mặc Phong!

Trước mắt, một chưởng kia đã sắp đánh Dịch Phong trọng thương.

Thời điểm tốc độ ánh sáng.

Dịch Phong đúng là dựa vào tu vi thâm hậu, cắn răng túm chặt lấy con ốc sên to lớn, thúc động thân pháp quay lại né tránh, dùng linh lực ngăn cản chưởng phong, đồng thời con ốc sên cũng giống như thần giao cách cảm vậy, tiếp đó vặn vẹo thân hình thay đổi trọng tâm, trong miệng còn phun ra một cỗ dịch axit!

Chưa đến một giây.

Một người một ốc sên này, lại giống như lão hữu phối hợp ăn ý, không chỉ mạo hiểm tránh được một chưởng tấn công vào bộ phận quan trọng, còn hoàn toàn triệt tiêu được chưởng phong, gần như không bị thương.

Càng kỳ quái hơn chính là, một đường dịch axit của con ốc sên, ngược lại phun ra vô cùng có tinh thần, bị thương nặng chính là đôi mắt của Phùng Mặc Phong!

Sau một chiêu đó.

Dịch Phong chỉ ôm lấy con ốc sên ngã vào bậc thềm đá khác trong rừng cây, nhưng Phùng Mặc Phong lại bị dịch axit ăn mòn đôi mắt, trên khuôn mặt nổi lên từng trận sương mù, đau đớn không ngừng gào thét!

“A a a a a!”

“Mắt của lão phu!”

Vào lúc đôi tay của Phùng Mặc Phong điên cuồng bảo vệ đôi mắt, thân hình điên cuồng nghiêng ngả.

Cự kích và trường kiếm ở phía sau lưng cũng đồng thời tấn công đến, lập tức không giữ lại một chút lực nào đánh xuyên thân hình, đợi đến khi hai thanh binh khí rút lực thu về, Phùng Mặc Phong đau đớn đến ngã xuống dưới đất, linh lực quanh người trôi ra ngoài, máu tươi phun ra!

Chưa đến mây giây, đã không thấy còn động tĩnh.

Tứ trưởng lão của Thiên Nguyên Tông, chết ở đây!

Loại biến cố này, không chỉ khiến cho đệ tử Thiên Nguyên Tông ở xung quanh ngây ngẩn lùi lại, đến người thanh niên áo đen và con cóc, cũng bất ngờ nhìn nhau choáng váng.

“Thế này cũng được?!”

Bọn họ không ngờ được, trưởng lão xấu xa đánh lén, thế mà lại bị ám tiễn của con ốc sên không đáng chú ý gây thương tích, ốc sên và Dịch Phong phối hợp, thậm chí ăn ý đến không giống bình thường!

Nhìn thấy Phùng Mặc Phong không còn động tĩnh gì, xung quanh cũng bị chấn nhiếp.

Người thanh niên áo đen mới dần dần lấy lại tinh thần, đỡ Dịch Phong và ốc sên lớn đang nghiêng đổ ở một bên, sau đó nhìn thi thể của Phùng Mặc Phong, hung tợn thở ra một hơi!

“Lão xấu xa này, cuối cùng cũng chết!”