“Bỏ đi, bỏ đi. Hắn đã bôi phân lên trên trường, chúng ta cũng không thể cứ thế mà đẩy xuống, phá hủy phân nhà người ta? Dù sao cũng đều là lão hữu nhiều năm như vậy, vẫn nên tránh tổn thương đến hòa khí.”
“Ai, đáng tiếc chúng ta đã sớm siêu thoát thân thể máu thịt, nếu không đâu cần phải đi nơi khác tìm phân chứ!”
“Vẫn là nhanh chóng lên đường đi, nếu không đợi đến khi Lạc lão ca ra tay, chúng ta đến bột của phân cũng không nhặt được!”
Nghe thấy lời nói ở trên trời vang đến.
Dịch Phong đã có chút dở khóc dở cười, đột nhiên trong lòng cảm thấy nhẹ nhõm, thân thể máu thịt cũng rất tốt, thật ra ăn uống bài tiết cũng không phải đều là xấu, chí ít khẳng định là sẽ khiến cho những lão ca này thèm muốn.
Thế sự khắp nơi đều là như vậy.
Có cái gọi là “Đường mật của ngươi thạch tín của ta”, buồn rầu khổ sở trong mắt mình, đổi thành góc nhìn của người khác, có lẽ sẽ biến thành mộng tưởng ngọt ngào.
Chúng sinh, vẫn luôn bị vây khốn trong quan niệm môi đỏ không cách nào siêu thoát được.
Mặc dù lời nói là như thế.
Dịch Phong cũng không tiện đưa phân cho người ta, một chút riêng tư đó của hắn, nói ra thật sự cũng không hào quang, vẫn là yên lặng giấu ở đáy lòng là đượ rồi.
Nhìn thấy những lão ca này sa vào việc nhặt phân, đoán chừng trong thôn chẳng mấy chốc sẽ tràn ngập mùi vị.
Dịch Phong cũng không kìm nổi cảm khái than nhẹ, đứng nhìn về phía xa.
“Xem ra, e rằng chỗ này cũng không ở được mấy ngày nữa, tiếp theo ta nên đi nơi nào đây?”
Đảo Ám Ảnh.
Đèn neon lấp lóe, tràn ngập ánh sáng.
Cuộc sống về đêm bắt đầu, người trên đường lui tới tràn đầy nụ cười, cha con Hùng Phấn và mọi người đi xuống xe, đầu đội mũ bảo hộ màu trắng, ở trên đường phố không ngừng nói cười.
“Lại là một ngày hoàn hảo, mọi người cứ cố gắng thêm một chút, tranh thủ hoàn thành sớm hơn!”
“Hôm nay thật sự không còn công việc nữa, đầu tiên là cạnh tranh đến đây thôi, chúng ta ăn bữa khuya nghỉ ngơi một chút!”
Sau mấy câu chào hỏi.
Mọi người đi theo hai cha con bước vào quán án, phục vụ rất có ánh mắt đi lên chào hỏi.
“Hùng quản lý, tiểu Hùng quản lý, xin mời mấy vị vào phòng riêng ngồi!”
Hai cha con một thân âu phục lần lượt ngồi xuống vị trí chủ vị thứ vị, mặc dù đã rất có địa vị, nhưng thần sắc vẫn bình thản như cũ, dần dần đã có khí độ cao thâm khó lường.
Thấy thế, Lôi Thiên Tuyệt ngồi cùng bàn cũng không nhịn được tán thưởng.
“Hai vị quản lý đúng thật là tuổi trẻ tài cao, chúng ta thật sự xấu hổ.”
Cho dù hai cha con này đã tu hành không ít năm tháng, nhưng đứng trước mặt mấy vị tồn tại Thượng Cổ, vẫn còn quá trẻ, lúc này nghe được loại lời khen ngợi như thế, vội vã khiêm tốn ôm quyền.
“Lôi lão quá lời, cha con chúng ta cũng chỉ là tốt số, đến đảo Ám Ảnh chúng ta sớm hơn mấy ngày, cho nên mới có được tạo hóa như ngày hôm nay.”
“Đúng là như thế, chúng ta hoàn toàn là vận khí tốt. Thật sự luận bản lĩnh, Lôi lão và các vị tiền bối mới khiến cho người ta kính nể, ngắn ngủi mấy ngày đã thăng làm giám lý, chỉ việc này thôi đã có chút đại tài tiểu dụng rồi!”
“Một trận chiến lúc trước, phong thái của các vị cho đến bây giờ chúng ta vẫn thấy rõ mòn một trước mặt!”
Hai cha con càng nói càng cảm khái, lời tán dương ngươi đến ta đi, tầm mắt và EQ vượt xa tu vi, đến các vị tiền bối cũng nghe đến cả mặt hưởng thụ tiếng cười vang lên không ngừng.
Vì thế, cho dù tu vi của bọn họ có mạnh hơn nữa, cũng tình nguyện làm việc dưới trướng cha con Hùng Phấn.
Bầu không khí trong phòng riêng bộc phát nhiệt liệt, mãi đến khi Khương Nguyên cảm khái lên tiếng.
“Quả thật đúng như hai vị nói, kiếp này có thể đi vào đảo Ám Ảnh, quả thật là phúc phận lớn lao của chúng ta!”
Vừa mới lên tiếng nói ra lời này, âm thanh tán thành đẩy bầu không khí lên đến cao trào!
“Vẫn là Khương lão nói hay lắm!”
“Không sao! Không cần biết những tinh cầu khác có sự tồn tại như thế nào, so sánh với đảo Ám Ảnh chúng ta, đều không đáng nhắc đến!”
“Đâu chỉ là như thế! Lúc trước Cửu Thiên Kiếm Cơ xuất hiện hình như đã bước vào cảnh giới vô thượng, cũng vẫn chỉ là tôi tớ của tiên sinh, có tiên sinh tọa trấn đảo Ám Ảnh, cho dù là toàn bộ tinh hệ, cũng tuyệt đối không có người nào dám lỗ mãng trước mặt tiên sinh!”
“Đúng đúng đúng! Có tiên sinh ở đây, đảo Ám Ảnh chúng ta không ai bằng! Còn có các vị thân truyền đại nhân, cùng với mấy vị hộ pháp đại nhân trong truyền thuyết, người nào cũng đều là đại năng đáng sợ, còn ai dám chọc vào đảo Ám Ảnh chúng ta?”
…
Mượn rượu cứng rắn, một đám người càng nói càng là kích động.
Thậm chí, đến tỷ tỷ bưng thức ăn lên bất ngờ nghe được đề tài như thế, cũng cả mặt tự hào phụ họa vài câu.
Mặc dù lời nói sau khi uống rượu, có lẽ còn có một chút cuồng vọng, nhưng Khương Nguyên cũng không phản bác, ngược lại mỉm cười gật đầu, vẻ mặt tán đồng.