Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 2158 - Ếch ngồi đáy giếng 2




Ngã tư đường.

Ngũ lão cùng nhau hành lễ, dáng vẻ cả mặt cung kính.

“Đa tạ các hạ, xin mời đi thong thả.”

Đợi đến khi bọn họ đứng dậy, Ngô Đào đã sớm biến mất, trong mắt Khương Nguyên vẫn còn toát ra vẻ vui mừng, không kìm được lẩm bẩm cảm khái.

“n huệ của các hạ, chúng ta ghi khắc trong tâm khảm.”

“Cũng không biế là đại năng kinh tài tuyệt diễm như thế nào, mới có thể thành lập ra thế lực như vậy, bồi dưỡng được những tuấn kiệt như đám người Ngô Đào, nếu như có thể may mắn gặp được, cũng không uổng công chúng ta sống hai kỷ nguyên.”

“Sau này, chúng ta có thể sống lâu dài ở đây, đúng thật là phúc phận không cạn.”

Nghe xong, các lão giả ở sau lưng cũng là cả mặt khát khao, thậm chí còn có người hoàn toàn tỉnh ngộ.

“Khương lão nói rất có lý.”

“Khương lão thứ tội, chúng ta từng có lòng riêng, thiếu chút nữa gây ra họa lớn, bây giờ mới biết nhân ngoại hữu nhân, ngày trước đúng thật là trò cười, tầm nhìn của chúng ta vẫn là quá thấp.”

“Mong rằng Khương lão thứ tội, sau này chúng ta nhất định sẽ thay đổi, tuyệt đối không dám có bất luận hành vi không thích hợp nào ở đảo Ám Ảnh.”

Chỉ mấy lời nói, đã tràn ngập cảm khái.

Một nhóm lão hữu nhìn nhau cười khẽ, nhìn quanh thành thị phồn hoa của bốn phía trong mắt tràn ngập chờ mong.

Loại dáng vẻ kia, ở trong mắt người qua đường lại vô cùng bình thường, liếc mắt đã biết là con chim non mới đến, cha con Hùng Phấn vừa xuống xe đã nắm chắc cơ hội, bước lên phía trước bày ra khí độ mỉm cười ôm quyền.

“Các vị đạo hữu hữu lễ, không biết mọi người đã từng nghe qua đại đạo bên trong cạnh tranh chưa?”

Lời nói cao thâm khó lường vừa xuất hiện, ngũ lão đều bị hấp dẫn, cho dù là người đi đường nhìn có vẻ bình thường không có gì khác lạ, bọn họ cũng không dám khinh thường, cẩn thận khiêm tốn ôm quyền.

“Xin các hạ chỉ giáo.”

Không bao lâu sau, cha con Hùng Phấn mồm miệng nói liên tục, đúng là nói cho ngũ lão nhiệt huyệt sôi trào, ngẩng đầu nhìn lên cảnh đẹp màn đêm đang phủ xuống đô thi, tràn ngập thần sắc chờ mong.

Ánh đèn neon vô cùng chói lọi, đến ánh sáng cũng hiện ra mờ đi không ít.

Ở sâu trong ánh sáng vô tận, Ma Giới càng thêm tăm tối.

Ma khí vô hạn quanh quẩn, các loại Ma tộc ẩn nấp quanh đó.

Chỉ có duy nhất Hắc Tháp Ma Đô đèn đuốc sáng trưng, trong đại điện thỉnh thoảng truyền ra từng trận tiếng cười, hoàn toàn khác biệt với bầu không khí áp lực âm trầm ngày trước, phảng phất như giống với cảnh an lành yên vui ở đảo Ám Ảnh vậy.

Trong đại điện, các tộc tranh nhau chen lấn nói mọi chuyện, bẩm báo thiên kiêu chết đi, biểu cảm đắc ý giống như là đang tranh công, phảng phất như thương vong càng lớn, bọn họ càng kích động.

Mãi đến khi các bộ hoàn thành bẩm báo, Ma Tôn hài lòng gật đầu lên tiếng.

“Ừm, không tệ.”

“Bây giờ kế hoạch tiến hành thuận lợi, Long Thiên chém giết nhiều tinh anh, cống hiến của các bộ bản tọa đều ghi nhớ trong lòng, nhưng chỉ như vậy, e rằng còn chưa đủ để cho Long Thiên hoàn toàn có được uy tín ở loài người.”

Nói xong, hai con ngươi màu đỏ ngòm của Ma Tôn hiện lên ánh sáng.

“Nếu như bản tọa đoán không lầm, khí tức Hắc Giao nhất tộc ở trên người Long Thiên, nói không chừng đã bị một vài tu sĩ loài người cảm nhận được.”

Trong nháy mắt.

Đại điện yên tĩnh đến lạ thường, quần ma kinh ngạc đến mở to hai mắt!

“Loài người làm sao có thể cảm nhận được khí tức trên người Long Thiên?”

“Long Thiên đã dùng Hồn Huyết Đan do Đại Đế Ti cô đọng vạn năm, cả người đều bị khí tức loài người bao trùm, loài người sao có thể nhìn ra được đầu mối. Có phải đại nhân quá thận trọng rồi không?”

“Thụ lão ca nói có lý, ta cũng không tin, trong loài người lại có cường giả như vậy!”

Sau mấy giây yên lặng ngắng ngủi, quần ma kinh nghi không ngừng lên tiếng, trong giọng nói tràn đầy tự tin, chưa bao giờ để vào mắt chuyện đùa giỡn Nhân tộc trong lòng bàn tay.

Đại Tế Ti già nua cũng đi ra khỏi hàng hành lễ, cả mặt đều là thần tình tự tin tất cả nằm trong lòng bàn tay.

“Đại nhân minh giám.”

“Đúng như các vị thủ lĩnh nói, Long Thiên dùng thần đan do lão phu cô đọng, nếu như có người có thể nhìn ra khí tức, tu vi kia ít nhất cũng phải đạt đến Hoang Cảnh Pháp sơ kỳ, đến mức độ này, đã đủ để học được thuật thần thông, cho dù là ở trong tộc ta cũng được coi là nhân tài kiệt xuất.”

“Không phải lão phu coi thường loài người, chỉ dựa vào căn cơ yếu kém của bọn họ, sao có thể có sự tồn tại như thế?”

Vừa nói xong, quần ma cũng hơi gật đầu.

Nhưng mà Ma Tôn lại là cả mặt thâm trầm, tản ra khí tức vô cùng trang nghiêm của người ở vị trí cao, khiến cho quần ma không dám lên tiếng.

Sau khi yên lặng mấy giây.

Ma Tôn mới chậm rãi lên tiếng, nói ra điểm mấu chốt.

“Đại Tế Ti và các vị nói đều có lý.”