Nhưng phải làm như thế nào, mới có thể tìm được lý do động thủ đây?
Đúng vào lúc hắn đang âm thầm tính toán.
Ngụy Đông Hải nhỏ giọng nháy mắt ra hiệu, không ngừng ám chỉ hắn đi lên phía trước bái kiến, nhưng Dịch Phong vẫn còn đang chuyên tâm suy nghĩ chuyện lớn, làm sao có thể để ý đến chút động tĩnh đó.
Nhìn thấy hắn đã đứng ngẩn ngơ một lúc, Tinh chủ còn lên tiếng hỏi.
“Nếu như ngươi đã có tâm tư đại nghĩa xây dựng lại Vân Tinh, chắc rằng cũng là người trung nghĩa, theo lý mà nói, bản tọa cũng nên ban cơ duyên giúp ngươi tăng cao tu vi, vì sao ngươi lại thất lễ như vậy, còn chưa đi lên phía trước quỳ lạy?”
“Cho dù bản tọa khoan dung rộng lượng, cũng không thể nào tùy tiện ban kỳ ngộ, càng không thể dung túng cho loại trạng thái thất lễ này, đừng cho rằng ngươi có chút tu vi bé nhỏ, thì đã có tư cách cậy tài khinh người.”
Tiếng nói âm trầm vang lên, đột nhiên không khí trở nên vô cùng vi diệu.
Biển cát hoang vu ở xung quanh, không thấy có một chút dấu tích mây gió dao động này, dường như có loại uy áp khủng bố đang lờ mờ truyền ra, Ngụy Đông Hải đã kinh hãi đến trên mặt biến sắc.
Cuối cùng Dịch Phogn cũng bừng tỉnh.
Nghe thấy lời nói, rõ ràng hắn không căng thẳng chút nào, ngược lại trong mắt sáng lên.
Bản thân còn đang lo lắng mình không tìm được cớ động thủ, kết quả cơ hội đến rồi, đây đúng thật là trời cũng giúp ta!
Lập tức hắn đi lên phía trước một bước.
Mắt lạnh mở lớn, trong mắt lộ ra ý chí chiến đấu, phối hợp với không khí và câu chuyện, bày ra một bộ tư thế “cậy tài khinh người”!
“Tinh chủ đại nhân thì như thế nào!”
“Dựa vào ngươi chỉ nói suông như thế, mà muốn dùng uy lực của tinh chủ muốn ta quỳ lạy? Thế gian này nào có cái lý đó! Dịch Phong ta sinh ra chỉ bái cường giả, nếu như muốn ta quỳ lạy, thì lấy bản lĩnh thật sự ra!”
Tiếng nói âm trầm vang vọng, gió lạnh gào thét!
Một hỗ ý lạnh hoàn toàn lan tràn bốn phía, Ngụy Đông Hải kinh hãi đến mặt không còn giọt máu!
Tình thế biến hóa bất ngờ không kịp chuẩn bị, Ngụy Đông Hải gần như nhìn đến choáng váng.
Rõ ràng đã nói là bái kiến, không hiểu sao bất ngờ biến thành khai chiến, cho dù Dịch huynh đệ có mạnh như thế nào, cũng tuyệt đối không thể nào là đối thủ của Tinh chủ đại nhân?
Loại thất lễ tự đại khiêu chiến này, vạn nhất chọc tức Tinh chủ đại nhân.
Hậu quả khôn lường!
Nhìn thấy một tràng cơ duyên sắp biến thành tai họa.
Ngụy Đông Hải cũng không quan tâm được thứ gì khác, vội vàng lên tiếng khuyên Dịch Phong.
“Dịch huynh đệ, không được nói bừa, thất lễ như vậy còn ra thể thống gì, ngươi nhanh chóng nhận lỗi với Tinh chủ đại nhân đi!”
Nhưng bất luận hắn ta nói như thế, từ đầu đến cuối Dịch Phong vẫn một bộ dáng thờ ơ.
Ngụy Đông Hải vừa gấp vừa tức giận, đành phải hành lễ xin lỗi với Long Thiên.
“Tinh chủ đại nhân thứ tội…”
“Dịch huynh đệ tuyệt đối không có bất luận ý tứ mạo phạm gì, chỉ là chưa bao giờ từng gặp cao nhân như ngài, nhất thời ngứa nghề khó nhịn, cho nên mới cả gan lên tiếng xin chiến, mong rằng đại nhân minh giám!”
Vào lúc Ngụy Đông Hải căng thẳng ôm quyền, Long Thiên đứng yên quay lưng lại, trên mặt không có chút nào tức giận.
Ngược lại khuôn mặt tuấn lãng kia, lại lộ ra một loại ý cười hơn người nhàn nhạt.
Chỉ là sâu kiến, mà dám lên tiếng cuồng vọng khiêu chiến?
Chuyện này đúng thật là nghe đến buồn cười.
Long Thiên là thiên tài đứng đầu Ma tộc, sao có thể để loại tu sĩ nhân loại tầm thường này trong mắt? Cho dù là Tinh chủ Vân Tinh chân chính đến đây, hắn ta cũng nắm chắc phần thắng.
Có điều, khó có được người dám cả gan lên tiếng khiêu chiến, không ngại mượn cơ hội này giết người dọa khỉ, uy chấn nhóm thổ dân Vân Tinh này, để cho bọn họ càng tận tâm tận lực tung tin tức ra ngoài, tiến triển của kế hoạch nhất định sẽ càng có hiệu suất hơn…
Đây cũng là kế sách có khả năng thực hiện.
Nghĩ đến đây.
Long Thiên chậm rãi quay người, trên khuôn mặt như ngọc mang theo ý cười nhàn nhạt.
Lên tiếng đã là ngữ khí bình thản, bày ra một tư thế cao nhân khoan dung độ lượng.
“Bản tọa chính là thưởng thức loại hậu bối có dáng vẻ ngông nghênh như ngươi, hiếm có được người có ý chí chiến đấu như hắn, chỉ điểm một chút cũng không sao.”
Rõ ràng là bị người khác khiêu chiến, còn có thể bình thản như vậy, thậm chí tình nguyện chỉ điểm vãn bối, loại khí độ này, đúng thật không hổ là Tinh chủ đại nhân!
Ngụy Đông Hải nghe xong vô cùng vui mừng, trong lòng gần như đã thần phục.
“Phong độ của Tinh chủ đại nhân, chúng ta thật sự không thể theo kịp! Cảm ơn đại nhân khai ân!”
Dịch Phong nhìn thấy đối phương có tư thế như vậy, cũng không kìm được có chút kính nể.
Cho dù Tinh chủ này nhìn có vẻ có chút trẻ tuổi, giống như tiểu thịt tươi, nhưng đức hạnh của người ta đúng thật là không thể bới móc gì, không hổ thân phận tiền bối cao nhân.