Vị Tinh chủ này lợi hại như vậy, lại là người đầu đầu toàn bộ tinh hệ, tu vi nhất định rất đáng sợ!
Nói không chừng…
Mình cũng không thể đánh lại được hắn ta!
Nếu như lúc này tìm cơ hội động thủ thử một chút, chẳng phải có thể thuận tiện hoàn thành nhiệm vụ tìm chết sao?
Nghĩ đến đây.
Dịch Phong bộc phát kích động, vội vã ôm quyền lên tiếng.
“Đa tạ nhắc nhở, ta nhất định sẽ không thất lễ, bây giờ chúng ta đi bái kiến Tinh chủ đại nhân đi!”
Nhìn thấy Dịch Phong vội vàng lên tiếng, Ngụy Đông Hải chỉ cảm thấy đây là lẽ đương nhiên.
Nhìn khắp toàn bộ Vân Tinh.
Không cần biết là ai, biết được đủ loại bí văn, còn có cơ hội bái kiến Tinh chủ có được cơ duyên vô thương, kích động thất thố cũng là chuyện bình thường, lúc này Dịch huynh đệ còn có thể ổn định thần tình, tâm cảnh đã là điều người khác không thể theo kịp.
Dịch huynh đệ có được tâm tính như thế này, tu vi cũng là vô cùng cao thâm, cho dù kém xa Tinh chủ đại nhân, cũng chắc chắn sẽ được trọng dụng, trở thành người đứng thứ hai của Vân Tinh cũng là không thành vấn đề!
Trùng phùng báo ân cùng nhau xây dựng Vân Tinh, tương lai cùng du ngoạn đại đạo vô thượng, lưu danh muôn đời.
Chuyện khiến người ta thoải mái nhất thế gian này, cùng lắm cũng chỉ như thế mà thôi!
Ngụy Đông Hải càng nghĩ càng kích động, lập tức lao vùn vụt phía trước dẫn đường!
“Dịch huynh đệ, bây giờ chúng ta cùng đi đến vùng cực sâu thẳm!”
Mũi chân hai người điểm nhẹ trên cát, giống như hồng nhạn lướt qua biển cát vô tận, trên khuôn mặt mỗi người hiện lên vẻ sung sướng, cả người lan tràn ra cỗ xúc động và chờ mong không nói nên lời.
Ngắn ngủi mấy giây.
Hai người đã bay qua biển cát ngàn dặm, áo trắng ở phía chân trời ánh vào trong mắt.
Ngọc ảnh của đạo trưởng kia đứng sừng sũng ở chân trời, mặc dù dưới chân biển cát bao la, cũng khó che lấp được khí chất thanh nhã áo trắng còn trắng hơn tuyết, người đó chắp tay sau lưng nhìn về phía bầu trời vô tận, đứng từ xa nhìn lại cảnh tượng đẹp như tranh vẽ.
Nhìn về phía xa hơn.
Hai người chợt cảm thấy vô cùng kinh diễm, gần như đồng thời dừng bước trên không trung.
Ngụy Đông Hải kinh hỉ quay đầu nhìn, lại lần nữa thấp giọng căn dặn!
“Dịch huynh đệ!”
“Vị kia chính là Tinh chủ đại nhân, chúng ta nhanh chóng đi đến đó bái kiến đi!”
Nghe tiếng nhắc nhở vội vàng, Dịch Phong cùng càng mong chờ hơn, lập tức gật đầu bước ra.
“Ừm!”
Hai người đáp xuống biển cát, mỗi người chỉnh sửa lại vẻ ngoài, vững bước chầm chầm đi về phía trước, cuối cùng đến gần.
Trong khoảng cách gần khoảng hơn trưởng tỉ mỉ nhìn, đạo thân ảnh kia càng thêm kinh diễm.
Áo trắng như ngọc, ngông nghênh như mai.
Một người đứng ở biển cát vô tận, có thể trấn thủ một phương thiên địa, ra sức bảo vệ sự yên bình của vạn linh Vân Tinh, bộ y phục nhìn phảng phất như mộc mạc kia, lúc này giống như đang tản ra ngàn vạn khí tức.
Cho dù Dịch Phong từng gặp qua không ít nhân vật, lúc này cũng bị hấp dẫn tầm mắt bởi dáng vẻ này.
Ngụy Đông Hải cung kính cúi đầu ôm quyền, càng là đủ loại sùng kính.
“Tinh chủ đại nhân…”
Ai ngờ được Ngụy Đông Hải vừa mới lên tiếng, bên tai đã vang vọng âm thanh hờ hững.
“Trên người ngươi có trách nhiệm xây dựng lại Vân Tinh, lúc này đáng ra nên ở Cửu Giới chủ trì sự vụ cần giải quyết, vì sao lại dẫn người khác đến đây?”
Ngụy Đông Hải nghe xong, vẻ kính sợ trong mắt càng đậm thêm, vội vã lên tiếng trả lời.
“Tinh chủ đại nhân thứ tội.”
“Vốn dĩ vãn bối đang chuyên chú xây dựng đại nghiệp, không ngờ được lại ngẫu nhiên gặp được Dịch huynh đệ, tu vi và tính cách của hắn nghiêm chỉnh, quả thật là nhân tài hiếm có, Vân Tinh ta lại là lúc cần người để dùng, cho nên vãn bối cả gan dẫn Dịch huynh đệ đến đây bái kiến.”
Vùa nói xong, Ngụy Đông Hải kính cẩn yên lặng đứng ở một bên chờ đợi, không còn dám nói thêm một tiếng.
Sau mấy hơi yên lặng.
Một giộng nói nhẹ nhàng truyền vang, khiến cho người khác cảm thấy vô cùng ôn hòa thoải mái dễ chịu.
“Thì ra là thế.”
“Ngươi không cần kinh hoảng, nếu như có nhân tài, đương nhiên bản tọa sẽ trọng dụng.”
Chỉ mấy câu, vị Tinh chủ đại nhân này đã thể hiện ra lòng độ lượng phi phàm, thậm chí đối với hành động của Ngụy Đông Hải còn rõ như lòng bàn tay, phảng phất giống như Chân Thần cao thâm khó lường của Vân Tinh.
Ngụy Đông Hải vô cùng kính phục, Dịch Phong cũng nhìn đến trong lòng dấy lên ý chí chiến đấu.
Dựa theo kinh nghiệm từ trước đến nay, cái gọi là nhân vật giả mạnh phô trương thanh thế, vẻ ngoài vô cùng hào nhoáng, hôm nay nhìn thấy Tinh chủ đại nhân, lại là thần bí bình thản, khí tràng hoàn toàn khác biệt.
Đây, mới không khổ là phong phạm của cường giả tinh hệ.
Người mạnh như thế, tuyệt đối là đối tượng động thủ tìm chết tốt nhất, tìm khắp toàn bộ tinh hệ, cũng tuyệt đối không có người thứ hai, bỏ lỡ thôn này, sẽ không còn khách điếm nào nữa! (Ý chỉ bỏ lỡ cơ hội này sẽ không còn cơ hội nào khác)