Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 2069: Mạnh đến không cách nào tưởng tượng được (2)




Nhưng mà.

Đối mặt với uy thế kinh người như thế, Dịch Phong vẫn như trước chắp tay đứng yên, trong mắt không có bất kỳ gợn sóng nào đáng nói, đúng thật giống như hoàn toàn không để trong lòng vậy.

Lần này, cho dù trong mắt ba vị Võ Vương vẫn có kính sợ, cũng cảm thấy vô cùng nhục nhã.

Ba người đứng tại chỗ trừng mắt hét to, dùng hết sát chiêu!

“Hay cho một Võ Hoàng, thế mà lại không coi ai ra gì như thế!”

“Chúng ta ăn nói khép nép đã là cho hắn thể diện lớn bằng trời, thế mà còn cho rằng chúng ta sợ hắn sao!”

“Ba người chúng ta liên thủ, không hẳn không có phần thắng!”

Sau mấy câu hét to, ba người lập tức bạo phát toàn bộ tu vi, linh lực thâm hậu tiêu tán quanh người, lao ra ngoài giống như mũi tên rời cung, ba đạo linh lực bao vây trước cửa nhà cỏ, tuyệt đối không để lại một chút hi vọng sóng sót nào!

Khoảnh khắc này.

Tất cả mọi người kinh hãi đến trố mắt ngoác mồm, phảng phất như tận mắt nhìn thấy đại chiến diệt thế, căn bản không có dũng khí động đậy chút nào, ngay cả bản thân Trần Thương Vân đang bị trọng thương, cũng kinh hãi đến mức tim treo lên tận cổ họng.

Đúng vào lúc này.

Cuối cùng Dịch Phong cũng lên tiếng, khẽ thở dài một tiếng giống như thì thầm, vang lên trong lòng vô số người, cũng nhấn chìm tất cả uy thế.

“Ai…”

Câu nói kia giống như có sự bất đắc dĩ vô cùng vô tận, có loại cảm khái không nói nên lời.

Sau khi nhẹ nhàng than một tiếng.

Không có người nào thấy rõ có bất kỳ động tác gì, Dịch Phong đã vung xong tay áo đưa tròng mắt nhìn về phía Trần Thương Vân, uy thế của ba vị cường giả Võ Vương đáng sợ như thế, lại đã tiêu tán vô hình giống như bụi mù.

Tất cả những chuyện này xảy ra quá nhanh…

Cho dù là vị Võ Vương đỉnh phong Trần Thương Vân tận mắt nhìn thấy, cũng cảm thấy không có cách nào tin được, ngồi yên tại chỗ kinh hãi đến trong đầu vang lên ong ong!

Ông ta biết Dịch tiền bối rất mạnh, cũng suy đoán vị này tuyệt đối không phải Võ Hoàng sơ kỳ.

Tuyệt đối không thể tưởng tượng được…

Thế mà vị tiền bối này lại mạnh đến như thế!

Đây chính là ba vị Võ Vương đỉnh phong, kẻ thù mà đến cả ông ta cũng không cách nào ứng đối được, kết quả hợp kích tập sát trước mặt vị tiên sinh này, lại không phải địch thủ?

Đường đường Võ Vương đỉnh phong, lại như sâu kiến?

Quả thực mạnh đến mức không thể nào tưởng tượng nổi!

Thật là không cách nào tưởng tượng được, rốt cuộc vị này là loại cảnh giới nào!

Cả người Trần Thương Vân sợ đến choáng váng, ánh mắt ngây dại ra giống như là đang nằm mơ.

Mãi đến khi cảm nhận được một loại áp bách không nói rõ được nên lời đang không ngừng đến gần, ông ta mới bất ngờ bừng tỉnh hoàn hồn, nhìn thấy Dịch tiên sinh đang đứng đó hai mắt nhìn nhau, lập tức Trần Thương Vân bị hù dọa đến trố mắt ngoác mồm, cằm cũng sắp rơi xuống đất!

Một cỗ ý lạnh, xông thẳng lên đỉnh đầu!

Sắp chết rồi…

Sắp chết rồi!

Tiên sinh đưa mắt hỏi, thế mà bản thân ông ta lại thất thố ngồi yên?

Đây đúng là sai lầm to lớn!

Trần Thương Vân bị hù dọa đến giật mình nhảy lên, đến thương thế cũng không để ý vội vã hành lễ bái lạy!

“Tiên sinh thứ tội! Tiên sinh thứ tội!”

“Mấy vạn quân dân Nghiệp Thành nguy cơ sớm tối, chúng ta căn bản không có sức lực tiếp tục chống đỡ, tiểu nhân chết không có gì đáng tiếc, nhưng nếu như Nghiệp Thành bị công phá, thì quân dân trong khu vực mấy trăm dặm cả người sẽ tắm mình trong biển máu, bây giờ tiểu nhân cũng không có cách nào…”

“Tiên sinh không tình nguyện ra tay, ta chỉ có thể lập ra kế sách dụ địch đến đây trước.”

Nói xong, Trần Thương Vân liên tục dập đầu, trong mắt mắt lộ ra vẻ xấu hổ nồng đậm.

“Tất cả sự trừng phạt, sẽ do một mình ta gánh chịu!”

“Bây giờ tiên sinh chịu ra tay, khu vực Nghiệp Thành ta có thể yên ổn, ta chết cũng không đáng tiếc, ta tự biết tội lỗi sâu nặng, liên tiếp đụng chạm đến tiên sinh, tình nguyện chịu hết trách phạt tuyệt đối không dám có một lời nào oán giận!”

“Tội nhân Trần Thương Vân, xin tiên sinh xử phạt, bái tạ ân cứu mạng của tiên sinh, kiếp sau nhất định sẽ làm trâu làm ngựa để báo đáp!”

Nói xong lời cuối cùng, Trần Thương Vân lại liên tục dập đầu mấy lần nữa, trên mặt đất đã có thể nhìn thấy được một chút vết máu!

Tiếng dập đầu kia, vang vọng bốn phía.

Lúc này trên dưới trấn Thanh Hà mới bừng tỉnh, hiểu rõ tất cả.

Hóa ra…

Dịch Phong tiên sinh đúng là cao nhân mạnh mẽ như thế, ở trước mặt hắn, Võ Vương chẳng qua cũng chỉ là sâu kiến, thành chủ đại nhân cao cao tại thượng cũng không dám có một chút lỗ mãng nào.

Khoảnh khắc này.

Mọi người nhớ lại quá khứ, cuối cùng cũng hiểu vì sao lúc trước trấn Thanh Hà có thể may mắn thoát khỏi tai kiếp, không bị Nghiệp Thành trưng binh, cũng hiểu ra được, thảo nào thành chủ đại nhân lại đích thân đến đây bái phỏng.

Hóa ra từ đầu đến cuối, trấn Thanh Hà đều đang ở dưới sự bảo vệ của loại cao nhân này!