Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 2022 - Nghi ngờ trùng điệp




Vừa nghĩ dến Lý Vi Vi vẫn còn đang theo dõi, trong mắt nhanh chóng lộ ra vẻ căng thẳng lấy điện thoại ra gọi.

Ai ngờ được, thế mà đầu bên kia điện thoại lại truyền đến giọng nói bình tĩnh của Lý Vi Vi, giống như chẳng có chuyện gì xảy ra vậy, giống như sự lo lắng của Từ Dung là dư thừa vậy.

“Đội trưởng, sao thế?”

Nghe thấy giọng nói này, trog lòng Từ Dung cũng buông lỏng hơn một chút, nhưng mà đột nhiên lại rơi vào bên trong nghi hoặc càng lớn hơn.

“Không có gì…”

“Ngươi có nhìn thấy Ngô Đào kia đi ra ngoài không?”

Đầu bên kia điện thoại truyền đến tiếng ngáp có chút buồn ngủ, hình như đã có chút mệt mỏi.

“A…”

“Không có, ta vẫn luôn ở trong tiểu khu nhìn chằm chằm nhà hắn, cửa phòng cũng không thấy động đến, tên kia giống như con rùa đen núp ở bên trong đó vậy, làm cho ta nhìn chằm chằm đến mức sắp ngủ thiếp đi rồi.”

Không đi ra ngoài?

Chuyện này sao có thể…

Nếu như hắn không đi ra ngoài, vậy người mà mình vừa mới nhìn thấy là ai?

Lẽ nào mình thật sự hoa mát, hay là Lý Vi Vi bị lừa?

Từ Dung chỉ cảm thấy nghi hoặc trùng điệp, vội vã lên tiếng hỏi xác nhận lần nữa.

“Ngươi chắc chắn hắn chưa từng ra ngoài? Có thể nào hắn lừa ngươi rồi chuồn êm đi ra hay không?”

Vừa dứt lời, đột nhiên giọng nói của Lý Vi Vi trở nên rất có tinh thần, tràn đầy tự tin!

“Không thể nào!”

“Lần này ta đến, là đánh cược thanh danh của mình, còn có thêm kính viễn vọng hồng ngoại chụp ảnh nhiệt cũng mang đến đây, nhất cử nhất động của hắn đều nằm dưới dự giám sát của thị, làm sao có khả năng lừa được ta!”

“Đội trưởng, ngài cứ yên tâm đi, ta nhất định sẽ nhìn chằm chằm cái tên này!”

Từ Dung nghe xong bắt đầu bộc phát nghi ngờ, chỉ cảm thấy đầu óc hỗn loạn thành một đám.

Bản lĩnh của Lý Vi Vi, đương nhiên Từ Dung hiểu rõ, tuyệt đối không thể xuất hiện sai sót gì, theo dõi nhìn chằm chằm một người căn bản không phải việc gì khó, nếu như đã có thể bảo đảm, vậy thì Ngô Đào kia nhất định là không đi ra ngoài.

Dù sao, Lý Vi Vi ngoại trừ theo dõi bằng mắt thường ra, còn có khoa học kỹ thuật cao cấp giúp đỡ.

Nhưng nếu như Ngô Đào không đi ra ngoài, vậy thì người mà nàng và các đội viên khác nhìn thấy là ai?

Trong lúc nhất thời.

Từ Dung càng ngày càng nghi hoặc, căn bản không tìm ra được manh mối gì.

Đúng lúc này.

Đầu bên kia điện thoại vang lên âm thanh đánh thức tinh thần của Từ Dung!

“Đội trưởng, đội trưởng!”

“Tên kia đi ra ngoài rồi!”

“Hắn vừa mới đi ra cửa, đi vào trong tiệm mì của tiểu khu!”

Bạch!

Từ Dung nghe xong mắt mở to hơn không ít, vẻ mặt không thể tin được!

Thế mà Ngô Đào kia lại thật sự ở trong tiểu khu.

Vậy thân ảnh nam tử mà mọi người vừa nhìn thấy kia, giải thích như thế nào?

Lẽ nào bởi vì trong lòng nàng có thành kiến đối với người này, lại cộng thêm tình thế gần đây có chút cấp bách, nên nhận nhầm người?

Nhất thời trong lòng Từ Dung loạn thành một đám, chỉ có thể trầm giọng trả lời một câu.

“Theo dõi hắn thật chặt, một lát nữa ta quay lại!”

Nàng muốn đích thân đối chất tận mặt, nhất định cần làm rõ chân tướng chuyện khó mà tin được này, không đợi đám đội viên lên tiếng hỏi, Từ Dung đã nhanh chóng đi về phía thành Bình Giang.

Chưa đến hai giờ.

Vị mỹ nữ đội trưởng có tác phong làm việc như sấm chớp này, đã xuất hiện ở trước tiểu khu cũ kỹ.

Một mình Từ Dung đi về phía lầu chung cư.

Sau khi căng thẳng gõ cửa, chín cánh cửa chống trộm từ từ mở ra.

Cuối cùng nàng cũng nhìn thấy kẻ tình nghi Ngô Đào.

Vẫn là dáng vẻ lười nhác kia, dép lê quần đùi đầu ổ gà, lúc trước càng nhìn càng là phong thái cạn lời, hôm nay lại khiến cho ánh mắt Từ Dung lộ ra vẻ nghiêm túc, nhùn chằm chằm cả hơn nửa phút.

Ngược lại Ngô Đào vẻ mặt bình tĩnh, vững vàng như lão cẩu lên tiếng hỏi.

“Hơn nửa đêm gõ cửa có chuyện gì không? Không có chuyện gì ta đi ngủ đây.”

Dáng vẻ ngữ khí thật sự quá bình tĩnh, đúng thật là giống như không biết chuyện gì vậy, cũng tuyệt đối không có liên quan đến người đáng sợ tiêu diệt mị linh kia.

Nếu như đổi lại là người ngoài, chỉ sợ cũng đã cho rằng chỉ là một hồi hiểu lầm.

Nhưng mà.

Từ Dung là người trải qua vô số hung hiểm, nhãn lực và trực giác đều vô cùng xuất chúng, không đợi Ngô Đào nói nhiều thêm mấy câu, Từ Dung đã đi thẳng vào vấn đề, lạnh lùng hỏi.

“Người tối nay tiêu diệt mị linh, có phải là ngươi không?”

Ngô Đào vẫn như cũ vẻ mặt bình tĩnh, thân là một nam nhân trầm ổn, hắn đã sớm dự liệu được đủ loại tình hình, phương án dự bị ít nhất có hơn một trăm loại.

Lý do thoái thác đã được chuẩn bị tốt từ trước mở miệng ra đã nói, có thể nói lưu loát tự nhiên đến cực điểm.

“Cái gì mà mị linh?”

“Ngươi đang nói cái gì vậy?”

“Ta vẫn luôn ở trong nhà luyện tập thân thể, vừa mới chuẩn bị đi ngủ, sao lại gặp phải loại người nói năng linh tinh như ngươi, nếu như không có chuyện gì, ta đóng cửa đây.”