Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 2010 - Chủ nhân sắp tỉnh rồi (2)




“Ừ! Hoàn toàn nở hoa!”

“Chúng ta tuyệt đối sẽ không để cho đại ca thất vọng!”

Lâu Bản Vĩ cũng tiếp tục lên tiếng căn dặn, nói ra các loại điểm quan trọng.

“Tiếp theo đây…”

“Ta sẽ phá mở không gian, đưa các ngươi đến các thế giới, tiếp theo phải hành động như thế nào, thì dựa vào bản thân các ngươi rồi.”

“Nhiệm vụ lần này vô cùng quan trọng, đối với chủ nhân mà nói vô cùng quan trọng, không thể xuất hiện một chút thất bại nào!”

Ngữ khí trong lời nói vô cùng nghiêm túc.

Đám người Cẩu Tử đều nghe đến thần sắc bắt đầu trở nên nghiêm trọng, những năm nay bọn họ đi theo Lâu Bản Vĩ, bất luận đi đến đâu đều là hi hi ha ha hời hợt sơ sài, chưa bao giờ nhìn thấy đại ca nghiêm túc như thế.

Sau khi chấn động, mấy người nhanh chóng ôm quyền lên tiếng, cũng trở nên vô cùng nghiêm túc!

“Đại ca yên tâm, chúng ta liều chết cũng sẽ hoàn thành nhiệm vụ!”

Lâu Bản Vĩ liếc nhìn mấy huynh đệ, hốc mắt thâm thúy không thể hiện ra bấy kỳ cảm xúc gì, cũng không dặn dò nhiều thêm nữa, trực tiếp mở miệng bố trí.

“Mọi người cần đi đến ba thế giới.”

“Khánh, thực lực của đệ và Nãi Tề mạnh hơn một chút, gánh nặng cũng lớn hơn một chút, đều mỗi người đi đến một nơi đi. Hai người họ thực lực yếu hơn, vì để bảo đảm nhiệm vụ thành công, lập thành một tổ cùng đi đến một thế giới.”

Nghe thấy cách xưng hô thân thiết.

Mũi của Ngao Khánh cay cay, trong mắt lấp lóe ánh nước.

Tuy Ngao Khánh không biết tiếp theo đây sẽ xảy ra cái gì, bản thân sẽ đối mặt với khó khăn lớn như thế nào, nhưng lời nói tiễn biệt cuối cùng này, phảng phất như hắn đang quay trở về thời gian vui vẻ quen thuộc, cảm thấy vô cùng yên tâm, có dũng khí đối mặt với bất kỳ khó khăn nào.

Không cần biết có bao nhiêu nguy hiểm, cũng có thể bình tĩnh ứng đối.

Đây chính là sự ăn ý và lãng mạn giữa nam nhân với nhau.

Cẩu Tử cười dẫn đầu ôm quyền, các huynh đệ đồng thành lên tiếng, trong mắt tất cả mọi người đều lộ ra vẻ kiên định, phát ra chí khí phóng khoáng thẳng tiến không lùi!

Lâu Bản Vĩ không nói thêm câu nào nữa, cánh tay xương trắng bên phải chậm rãi nâng lên.

Nhẹ nhàng điểm một cái.

Trong không trung có ba lỗ hổng liên tiếp xuất hiện, không ngừng có không gian loạn lưu xuất hiện.

Thuận theo ngón tay lắc nhẹ trái phải, ba lỗ hổng đó không ngừng mở rộng, chớp mắt đã bị xé thành vết nứt hơn trượng, không gian loạn lưu mãnh liệt như cuồng phong!

Thân hình khô lâu nhỏ bé, phảng phất như có tu vi đáng sợ vô cùng vô tận, tùy tiện điểm nhẹ đã có thể khống chế không gian, liên kết các thế giới khác nhau chỉ trong chớp mắt.

Đây, mới là một phần góc băng của thực lực của Vĩnh Kiếp Thần!

Cho dù đám người Cẩu Tử đã sớm quen với việc đại ca mạnh mẽ, nhưng lúc này cũng nhìn thấy nhiệt huyết dâng trào.

“Đại ca uy vũ!”

“Đại ca thật không hổ là mỹ thiếu niên phong lưu phóng khoáng vô địch vũ trụ nắm giữ ngàn vạn mỹ thiếu nữ!”

Lâu Bản Vĩ khẽ mỉm cười, nhẹ nhàng ra hiệu.

“Đi đi.”

Mấy người phấn chấn nhìn nhau, tiếp đó nói lời tạm biệt với nhau, lần lượt đi vào trong vết nứt hư không.

Nhìn thấy các huynh đệ biết mất ở trong vết nứt không giang, bầu trời đêm cũng trở nên cô đơn hơn, Lâu Bản Vĩ chậm rãi phất tay, xóa đi vết nứt hư không, dần dần thu lại ý cười cuối cùng trong mắt.

Bầu trời sao to lớn, chỉ có một mình Lâu Bản Vĩ đứng đó.

Giống như những năm tháng vô cùng vô tận.

Đột nhiên Lâu Bản Vĩ chậm rãi ngẩng đầu, hai tay chống hông, cả người toát ra uy thế đáng sợ trước đây chưa từng bộc lộ, thân hình nhỏ bé phảng phất như đủ để khai thiên lập địa, đến ngay cả sao trăng cũng ảm đảm thất sắc!

Đôi hốc mắt thâm sâu đó ngẩng lên nhìn bầu trời sao, ánh mắt không ngừng nhìn lên trên!

Tinh thần hạo nguyệt (sao trời, mặt trời, mặt trăng) căn bản không thể lọt vào mắt, chớp mắt đã bị ném vào trong ngân hà bất tận, thuận theo tầm mắt nhìn lên, trở nên vô vùng nhỏ bé, hình bóng khổng lồ ngoài tầm nhìn của người đời, biến thành từng điểm ánh sáng từng hạt gạo…

Cho dù như thế, tầm mắt vẫn đang không ngừng hướng về vũ trụ vô cùng vô tận, từ đầu đến cuối không dừng lại một chút nào!

Mãi đến cuối cùng…

Các ngôi sao càng ngày càng nhỏ hơn, hoàn toàn biến mất ở trong vũ trụ, đến cả những tinh hệ rộng lớn thai nghén rất nhiều sao trời, cũng trở nên không đáng nhắc đến liếc mắt đã qua.

Bóng tối vô tận, vừa mới xuất hiện trước mắt.

Đó là màu đen thuần khiết nhất, lan tràn không biết bao nhiêu triệu năm ánh sáng, những nơi đi qua đến ánh sao của vũ trụ cũng khó với tới, chỉ có hàn khí lạnh thấu xương của ma khí u minh, điên cuồng tùy ý cuồn cuộn sinh sôi trong đó.

Ở trong bóng tối vô hạn này.

Đột nhiên có một con mắt lớn mở ra, con ngươi đen trắng vô cùng đáng sợ!