Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 1832: Rơi vào địa ngục




“Tiện dân ngoại giới đã ngồi thuyền đến bờ biển, toàn bộ bị bao vây tại chỗ, nên xử lý bọn hắn thế nào, mong đại nhân ra lệnh!”

Nghe vậy, Diêu Thiên Cơ lạnh lùng ngước mắt.

“Xử lý?”

“Một đám tiện dân, còn có thể xử thế nào.”

“Bổn tọa nhớ, gần đây hoang mạc bắc vực lại phát hiện thiên khoáng Vẫn Tinh, dường như là tồn tại từ thời thượng cổ, rất khó để khai thác, đang lúc thiếu người, cứ phái đám người đó đi đi.”

Vệ sĩ trong điện nghe vậy sửng sốt, do dự vài giây mới lên tiếng.

“Đại nhân, đây…”

“Liệu có không thỏa đáng hay không?”

“Tuy đám tiện dân kia không đáng nhắc đến, nhưng trong Vạn Vực Minh cũng có nhiều người xuất thân tiện dân, trải qua mấy vạn năm phát triển, thế lực Vạn Vực Minh hiện nay càng ngày càng lớn, trước giờ lại luôn đồng lòng, nếu nghe được chuyện này sợ rằng sẽ không để yên.”

Diêu Thiên Cơ nghe vậy sắc mặt u ám, khinh thường cười lạnh.

“Hừ.”

“Vạn Vực Minh thì sao?”

“Cho dù bọn hắn thật sự biết chuyện này, lẽ nào còn vì mấy kẻ tiện dân mới đến đó mà xé rách da mặt với thần vệ Hắc Long của chúng ta? Tuy thế lực Vạn Vực Minh lớn, rốt cuộc cũng chỉ là đám ngoại giới ôm nhau sưởi ấm thôi, thực lực có hạn, tuyệt đối không thể vì nhỏ mất lớn được!”

Vẻ khinh thường trong mắt Diêu Thiên Cơ càng đậm, như thể những người ngoại giới đều là kiến hôi, không đáng để hắn ta nhiều lời.

Mãi đến khi nhớ lại chuyện quái lạ khi trước, sắc mặt Diêu Thiên Cơ mới bình tĩnh hơn vài phần.

Vừa chuyển chủ đề, giọng điệu cũng nghiêm túc hơn không ít.

“Chuyện này không cần nhắc lại nữa, cứ áp giải đám tiện dân kia đến hoang vực bắc mạc đi.”

“Còn về phía hải thú hoang cổ, thật sự có chút kỳ lạ, nhất định phải phái người điều tra đàng hoàng, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì lại có hiện tượng lạ lùng như thế.”

“Trước giờ bổn tọa chưa từng thấy chuyện hải thú dời tộc, nói không chừng nội tình của chuyện này rất khủng khiếp, thậm chí có thể ảnh hưởng đến thần địa, đây mới là việc quan trọng nhất!”

Thị vệ nghe vậy chấn động, lập tức khom người hành lễ!

“Tuân lệnh!”

Sau khi hắn ta ra khỏi cổ thành, truyền khẩu dụ của Diêu Thiên Cơ đại nhân, thần vệ Hắc Long bên bờ biển nhận được truyền tin, trầm giọng chấn động bờ biển!

“Đám tiện dân các ngươi, nhanh chóng đến hoang vực bắc mạc khai thác thiên khoáng!”

Chớp mắt!

Sắc mặt của các tu sĩ bên bờ biển kinh hãi vạn phần, mặt đầy biểu cảm khác nhau!

“Cái gì?”

“Sao lại như vậy!”

“Thế mà lại muốn chúng ta đi khai thác khoáng?!”

“Khốn kiếp! Lão phu tu hành mấy vạn năm, cũng từng là lão tổ của một tộc, năm đó xưng bá một thiên vực, thế mà các ngươi lại buông lời sỉ nhục!”

“Đúng vậy! Tuy tu vi chúng ta thấp nhưng cũng không phải con mèo con chó mặc người ta sắp đặt, sao có thể khai thác khoáng như nô bộc được!”

Trầm giọng hạ lệnh đột ngột như vậy khiến các tu sĩ kinh ngạc muôn phần, không ít người phẫn nộ mắng chửi, kiêu ngạo đứng thẳng lưng quát lớn!

Nhìn đám kiến hôi dưới đất kêu gào.

Sắc mặt nhóm vệ sĩ giáp đen trên trời lạnh nhạt, dường như đã sớm quen thuộc tình cảnh này, hoàn toàn khinh thường chẳng thèm để ý lên tiếng.

Mãi đến khi đội trưởng dẫn đầu vòng tay trước ngực, lại lần nữa trầm giọng ra lệnh!

“Đây là mệnh lệnh của Diêu Thiên Cơ đại nhân, ai dám phản kháng giết không tha!”

Vừa dứt lời.

Vô số bóng đen lóe lên rồi biến mất ngay trên không trung, chớp mắt đã đáp xuống mặt đất!

“Vù! Vù! Vù!”

Chỉ nghe thấy vài tiếng vang khẽ, bóng đen đột ngột len vào nhóm người!

Sau đó là một âm thanh sương máu vỡ nát!

“Phụt!”

Khoảng một trăm người lên tiếng khi trước, chớp mắt ngã xuống đất mất mạng!

Có người trợn mắt không cam long bị đâm xuyên tim, có người đầu lìa khỏi cổ chết không nhắm mắt, có người thậm chí nổ thành sương máu ngay tại chỗ không còn tìm thấy tung tích nữa, ngay cả thần hồn cũng mất tích!

Thoáng chốc.

Những tu sĩ còn lại bị dọa cho liên tục lui về sau, tiếng la hoảng hốt vang vọng!

“Đây! Đây!”

“Sao có thể như vậy!?”

“Lưu huynh! Không!!!”

Trong mắt các tu sĩ chấn động, giăng đầy những nỗi hoảng loạn và khủng khiếp to lớn!

Bọn hắn còn chưa kịp phản ứng lại, đối phương đã lẩn vào nhóm người chém giết, chớp mắt giết chết những đạo hữu cùng ngồi thuyền đến đây, tất cả xảy ra nhanh đến độ không kịp phòng bị!

Chẳng qua chỉ vài giây đã phải sinh ly tử biệt.

Chênh lệch thực lực như vậy có thể nói là như trời với đất, ban nãy còn chưa thấy rõ tình huống, đáng sợ hơn cả đưa dê vào miệng cọp.

Cho dù những người còn lại đứng yên cứng ngắc, nhưng đã bị dọa cho không dám lên tiếng!

Quá mạnh.

Tu vi của đám người Vẫn Thần này thật sự quá mạnh!

Loại mạnh mẽ này vượt xa dự đoán, không chỉ dọa nạt tất cả các tu sĩ, cũng đánh tan mọi cảm xúc trong lòng nhóm người này thành hư vô ngay lập tức!

Chỉ còn sót lại nỗi khiếp sợ trước nay chưa từng có đang chi phối mỗi một người có mặt ở hiện trường.