Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 1812: Đại kiếp đã đến (2)




Lập tức thủy triều hung thú đã không đến hai ngàn mét, lòng của nàng cũng loạn thành một đoàn!

Đúng vào lúc Từ Dung cắn chặt răng ngà.

Đột nhiên!

Thủy triều hung thú lại dừng lại?!

Từ Dung nhìn đến sững sờ.

Đội viên khác cũng kinh hãi đến run lên!

Không hiểu gì nhìn chằm chằm qua đó.

Đợi đến khi bụi mù hơi tản ra, mới miễn cưỡng có thể nhìn rõ.

Người kia thế mà lại dừng bước không tiến lến nữa.

Tất cả quái vật, đều bao vây loài người kia, dường như che khuất bầu trời, chặt đến mức khiến cho hắn đến con kiến cũng không chui lọt!

Người này…

Vì để cho thủy triều hung thú không tiếp tục tiến lên, thế mà lại lựa chọn từ bỏ chạy trốn?!

Trong nháy mắt!

Tất cả mọi người kinh hãi đến nắm chặt nắm đấm, gắt gao nhìn chằm chằm bóng đen dính đầy bụi trần xen lẫn cảnh tượng đáng sợ!

Ngoài thành.

A Phiêu bay thấu trời bao vây người ở giữa.

Ngô Đào đeo đất đỏ ở phía sau lưng cả mặt bất đắc dĩ, nhìn đám A Phiêu bốn phía dữ tợn, cuối cùng tiến hành “thương nghị”.

“Ôi trời!”

“Các ngươi con mẹ nó đuổi đủ rồi chứ?!”

“Mới có chớp mắt, chúng ta đã chạy ít nhất đến mười dặm, marathon cũng không phải chơi liều mạng như thế, ta và các ngươi không oán không thù, không cần đến mức không bình thường như thế?”

Hắn thật sự là không còn lời gì để nói nữa, bị đuổi theo cũng rất là uất ức!

Đổi thành ai.

Lạ lùng bị đuổi theo mười dặm, cũng sẽ có chút tức giận, làm người ta tức giận nhất, chính là cái đám này không nghe lời khuyên, cả đoạn đường miệng nói đến mức cũng sắp khô rồi, nhưng mà không có một chút ý dừng lại tay!

Nếu không phải như thế, Ngô Đào cũng sẽ không dừng bước.

Nhưng mà cuối cùng hắn thuyết phục nửa ngày.

A Phiêu ở bốn phía vẫn là bay tới bay lui, chưa bao giờ có ý dừng lại, mỗi một con xấu xí thì thôi đi, còn toát ra dáng vẻ dữ tợn, dường như xem hắn coi là điểm tâm vậy.

Ngô Đào bị nhìn đến càng ngày càng tức giận, chỉ có thể đưa ra tối hậu thư

“Các ngươi con mẹ nó!”

“Ta nói thật! Nếu như còn không dứt như thế, vậy thì ta sẽ thật sự tức giận, không phải là loại dễ dỗ, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng!”

Kết quả sau khi cảnh cáo, A Phiêu bay thấu trời vẫn là cả mặt dáng vẻ dữ tợn.

Thậm chí có mấy con, nước miếng còn chảy ra!

Cuối cùng tính tình nóng này của Ngô Đào cũng không nhịn được nữa.

“Mẹ nó!”

“Hổ xuống đồng bằng còn không bằng chó, thế mà chó lại muốn lấy ta để nhắm rượu!”

“Nếu như các ngươi bắt nạt người như thế, vậy thì cũng đừng trách ta trở mặt!”

Trong mắt Ngô Đào hiện lên sát ý, thói quen ra tay lại một lần nữa diễn luyện trong đầu một hồi.

“Thật sự là không có cách nào mà, những con A Phiêu này đuổi theo người quá ác, đã chọc phải phiền toái rồi!”

“Đơn giản tính toán một chút, hệ số nguy hiểm đã cao đến… một phần ngàn vạn!”

“Không được không được…”

“Loại mức độ nguy hiểm này, thật sự quá cao! Nếu như bây giờ không giải quyết, vậy thì cũng chỉ có thể ngồi chờ chết, chắc rằng nguy hiểm cao như thế, sau này e tằng ta sẽ ăn không ngon ngủ không yên!”

“Không bằng chủ động xuất kích, biến nguy thành an!”

Càng nghĩ càng thấy thông thấu.

Ngô Đào chậm rãi bỏ đất đỏ quý giá ở phía sau xuống, hai tay bắt đầu tích lũy sức mạnh.

Bọn quái vật này cũng không có bất kỳ dự cảm gì, phảng phất như là con người ở trước mắt đã khoanh tay chịu trói, thậm chí bắt đầu hung ác tranh đoạt, nội bộ đã tự đánh nhau trước!

Không đến nửa phút đồng hồ.

Quái vật không ngừng xoay quanh không trung, đã bắt đầu trở nên hỗn loạn!

Tiếng gào thét truyền vang, sát khí phân tán bốn phía!

Ở phía xa nhìn cảnh tượng như thế này.

Thần sắc của đám người Từ Dung ở trên cổng thành có áp lực lẫn bi phẫn, thân là Thiên Tu, lại là thành viên của cục điều tra dị năng, bọn họ cho rằng bản thân có thể hết sức bảo vệ sự an toàn của công dân, thực hiện một đời lời thề “Hộ quốc hộ dân” năm đó hô to!

Mãi đến ngày hôm nay.

Đứng trước mặt lại tai kiếp đáng sợ này, bọn họ mới nhận thức được sự vô lực của bản thân, nhìn đồng bào ở phía xa bị yêu thú bao phủ, máu đỏ sắp sửa nhuộm mặt đất, loại không cam lòng và khuất nhục kia đâm thật sâu vào trong lòng khiễn mỗi người đau nhói!

Hốc mắt chuyển hồng, nắm chặt hai tay!

Hôm nay, đã được định trước là tất cả các đội viên sẽ ghi khắc cả đời!

Ngay vào lúc tất cả mọi người cho rằng mọi chuyện tiêu rồi, đột nhiên bên trong đám yêu thú chấn động bất ngờ sáng lên một trận ánh sáng chói mắt, giống như mặt trời bắn mạnh ra bốn phía, dường như không có người nào có thể mở hai mắt ra được!

Ngay sau đó, chính là tiếng động vang vọng chấn động trời đất!

“Oanh!”

Thanh âm kia giống như khai thiên tích địa, sáng như ban ngày bao phủ tất cả mọi thứ trong tầm mắt!

Bên trong loại tiếng vang kia.

Mọi chuyện của thế gian đều giống như là hóa thành hư vô, bên tai cũng không nghe được bất luận âm hưởng nhỏ bé nào, trái tim cũng theo đó mà chấn động nứt ra!