Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 1767: Gừng già cấp bậc lão tổ tông (2)




Tầm Long Thiên Đế cũng nhìn chăm chú, chắp tay thỉnh giáo.

“Giải lão, hai người chúng ta đều cho rằng, việc này chỉ có khô lâu đại nhân mới có năng lực xoay chuyển tình thế, không biết ý của ngài như thế nào?”

Nhìn thấy hai người cả mặt nôn nóng, Giải Đế lại bộc phát trầm ổn.

“Không nên, không nên!”

Ngữ khí vững như lão cẩu, mở miệng đã phủ định kết quả thương nghị của hai người kia.

Tính tình nóng nảy của Bắc Minh Hải Hoàng lập tức nổi lên!

“Ha ha!”

“Giải Đế không đồng ý, lẽ nào còn có thượng sách?!”

Giải Đế cười vuốt râu, không để ý chút nào.

“Đương nhiên là có thượng sách.”

“Hai vị, việc này là bắt đầu từ Dịch đại nhân, đến khô lâu đại nhân cũng muốn buông xuôi bỏ mặc, tại sao chúng ta lại không đuổi theo Dịch đại nhân chứ?”

Ừm!?

Hai người nghe xong sững sờ, trong mắt bất ngờ hiện lên ánh sáng!

“Đây!”

“Hình như chính là đạo lý này!”

Đột nhiên bọn họ gặp phải đại nạn trước đây chưa từng có, gấp đến tâm loạn như ma, không để ý đến suy nghĩ nhiều, Giải Đế vừa nhắc đến điểm này, trong nháy mắt hai người như người bừng tỉnh từ trong mộng!

Nhưng nghĩ đến thân phận của vị Dịch đại nhân kia, hai người lại thấy khó khăn.

“Dịch đại nhân là sự tồn tại như thế nào, ba người chúng ta, thật sự có tư cách đi theo sao? Hơn nữa dường như Dịch đại nhân không thích Hải tộc chúng ta, chúng ta đi không phải là tự chui đầu vào lưới?”

“Đúng thế, cho dù chúng ta không bị chán ghét, nhưng đến khô lâu đại nhân cũng chỉ là nô bộc, dựa vào một chút tu vi bé nhỏ của chúng ta, e rằng đến làm nô lệ cũng không có chỗ xếp hạng…”

Giải Đế nghe xong gật đầu, tiếp tục dẫn dắt từng bước.

“Quả thật đúng là như thế.”

“Có điều, hai vị suy nghĩ kỹ một chút.”

“Dịch đại nhân có thể đích thân đến Đông Hải, có lẽ là bình dị gần gũi, hẳn là sẽ không ghét bỏ chúng ta tu vi thấp kém, huồng hồ chúng ta quen thuộc tất cả mọi thứ ở trong biển, lo gì không có cơ hội cống hiến sức lực?”

“Cho dù Dịch đại nhân chán ghét toàn bộ Hải tộc, chúng ta hóa thân thành con người đi theo, cũng không phải là không được.”

“Lùi một vạn bước mà nói, cho dù chúng ta chỉ giống như bụi trần được nhìn ở trong mắt, chỉ cần có thể đi theo Dịch đại nhân, chẳng phải là đủ rồi sao!”

Xoạt!

Hai vị nghe xong lông mi giãn ra, tầm mắt cũng giống như là đã sáng tỏ thông suốt!

“Có đạo lý!”

“Chỉ cần có thể đi theo vị kia, cho dù là bùn ở dưới chân người ta, bản đế cũng không quá quan tâm, thân phận Hải tộc… không cần cũng được!”

Càng nghĩ càng thấy có cơ hội, hi vọng trong mắt hai người tăng lên rất nhiều!

Lại lần nữa nhìn về phía Giải lão đầu, cả mặt tràn đầy vẻ kính nể!

“Giải lão suy nghĩ kín đáo, vãn bối thán phục!”

“Chúng ta có thể kết bạn với Giải lão, đúng thật là phúc phận lớn lao! Khó trách con người đều nói, nhà có một già giống như có một bảo vật!”

Cả mặt Giải lão mang ý cười hưởng thụ, nhẹ nhàng vuốt râu.

“Ha ha, quá khen.”

“Lão đầu ta sống mười vạn năm, đương nhiên gặp chuyện sẽ nhiều thêm một chút kinh nghiệm, dùng lời nói của con người để nói, chính là cái gọi gừng càng già càng cay, chẳng qua chỉ là một chút lịch luyện mà thôi, không đáng giá nhắc đến.”

Nghe lời nói khiêm tốn, hai người càng thêm sùng kính.

Nếu như nói gừng càng già càng cay, vậy thì Giải lão chính là cấp bậc tổ tông của củ gừng già, có vị này chỉ điểm con đường ở phía trước, ba người bọn họ nhất định có thể đón điều lành tránh điều xui xẻo!

Cho dù là như thế.

Nghĩ đến thân phận của vị Dịch đại nhân đáng sợ kia…

Trong mắt ba người vẫn như trước áp lực như núi, không dám có một chút nắm chắc nào.

Tình thế bức bách!

Ba nhân vật lớn lập tức hóa thân thành dáng vẻ loài người, đẩy hư không ra, xuất phát về phía đảo đen của Đông Hải!

Đảo đen.

Đảo mắt đã qua mấy ngày, đến một sợi lông từ trên biển bay đến Dịch Phong cũng không nhìn thấy, tuy nói thời gian ăn ngon uống sướng thoải mái, nhưng vẫn không cảm thấy có chút hương vị gì.

Lúc này.

Hắn đang ngồi ở trên ghế dựa lớn, xuất thần nhìn ra phía ngoài điện.

Đảo chủ Sư Thiên Xuyên và những người còn lại, cũng là bộc phát trầm ổn, lòng tin cùng càng ngày càng tăng, nhìn thấy tiên sinh sâu không lường được ngồi vững, thậm chí không ít người bắt đầu ngang nhiên âm thầm thương nghị, đã vô cùng nắm chắc phần thắng đối với trận chiến này!

“Giao tộc Thiên Long chậm chạp không thấy động tĩnh, đây là đạo lý gì?”

“Ha ha, nhất định là bọn họ nghe thấy thần uy của tiên sinh, không còn dám đến trong đảo sinh sự!”

“Không thể nào, giao tộc Thiên Long cường giả nhiều như mây, sao có thể nhát gan như thế?”

“Còn không phải sao! Tiên sinh xuất thủ đã chém giết hơn ngàn người cá, ai còn dám mạo muội đến đây chịu chết!”

“Chậc chậc, giao tộc Thiên Long cũng chẳng qua như thế mà thôi!”

Mấy người kiêu ngạo lạ lùng, càng nói càng là hăng say.