Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 1750: Ăn miếng trả miếng (2)




Tam hoàng tử Ngao Liệt trẻ tuổi có khuôn mặt tuấn tú, vẫn là hờ hững quý khí như thường, một thân trường bào màu vàng không có một nếp nhăn nào, giống như dòng máu Chân Long chảy xuôi quanh thân, bất cứ chuyện gì cũng không xứng để hắn nhìn ở trong mắt.

Tròng mắt liếc nhìn người cá bối rồi, hắn mới trầm giọng lên tiếng hỏi.

“Hừ.”

“Xem ra, bọn họ là ỷ vào cái gọi là chi viện mạnh mẽ, dường như khó có được một chút dũng khí, lần kỳ hạn trăm năm này, là dự định bội ước sao?”

Tiếp đó tiếng nhạo báng vang lên, các tân khách khác cũng cười lạnh gật đầu.

“A, Sư Thiên Xuyên đúng thật là ăn gan hùm mật báo.”

“Dựa vào cái gọi là cao nhân, đã muốn so tay với một tộc Thiên Long chúng ta, đúng thật là quá không biết lượng sức.”

“Sâu kiến cũng muốn làm vướng chân voi khổng lồ?”

“Loài người vô tri ngu muội, đây là đang tự tìm đường chết!”

Bên trong một hồi mắng chửi vang lên tức giận lờ mờ, càng nhiều hơn chính là sự ưu việt trời sinh cùng với vẻ khinh thường.

Nhưng mà.

Tiếng bàn luận của bọn họ còn chưa hết.

Người cá run run đang quỳ rạp ở đó, lại lần nữa nói ra lời nói kinh người!

“Khởi, khởi bẩm điện hạ!”

“Bọn họ ỷ vào tên cường viện đáng sợ kia, không chỉ muốn bội ước! Người kia còn nói, muốn, muốn….”

Nghe thấy câu chuyện không đúng lắm.

Ý cười của tất cả mọi người cứng đờ, tròng mắt của tam hoàng tử cũng toát ra vẻ lạnh lùng.

“Còn muốn thế nào?”

Tên người cá ở trong điện đã dán lên mặt đất, thân thể cũng không ngừng run lên!

“Người kia, người kia còn muốn chúng ta hàng năm cung phụng, chọn lựa tộc nhân có thiên tư tốt nhất, dâng lên cho hắn xào nấu thưởng thức, một con nói là chiên dầu, một con muốn hấp…”

Người cá kia run giọng nói lại không xót chữ nào, tất cả mọi người trong điện yên tĩnh lại!

Lúc này.

Tam hoàng tử cũng không thể nào giữ khí độ lãnh đạm, trên gương mặt tuấn mỹ nổi lên sắc mặt giận dữ không thể che lấp, quý khí hoàn toàn tiêu tán, chỉ còn dư lại lửa giận nồng đậm không ngừng đan xen ở trong tròng mắt!

“Oành!”

Một tiếng vang vọng, bàn ngọc hàn băng vạn năm vỡ vụn ngay tại chỗ!

Tức giận!

Tức giận trước nay chưa từng có!

Nghe thấy lời nói lớn lối như thế, trong nháy mắt tam hoàng tử thất thố, tâm cảnh mấy vạn năm trầm ổn trở thành gợn sóng nổi lên bốn phía, một chưởng đánh nát bàn ngọc ở trước mắt, khiến tất cả mọi người kinh hãi đứng dậy!

Khách quý có mặt ở đây đều là người mạnh mẽ, trong mắt nổi lên kính sợ căng thẳng, đồng thời cũng đan xen lửa giận không tầm thường!

Dám bảo giao tộc Thiên Long cung phụng loài người?

Phản rồi!

Đây đúng thật là phản rồi!

Lời nói nhục nhã không biết trời cao đất dày như thế, bất luận là kẻ nào nghe được cũng đều không thể bình tĩnh, cũng không trách được đến tam hoàng tử, cũng không còn trầm ổn quý khí như ngày trước.

Đột nhiên trong đại điện hoa lệ yên tĩnh đến lạ thường, chỉ có uy áp đáng sợ tiêu tán bốn phía!

Người cá báo tin tức quỳ rạp trên mặt đất, bị hù dọa đến không còn dám phát ra một tiếng!

Các vị tân khách cũng nổi giận đứng dậy, cả người tản ra sát ý khủng bố.

“Điện hạ! Đám cừu hai chân ở Đông Hải này vô tri tự đại, dám nhục nhã Long tộc ta như thế, mạt tướng tình nguyện tự mình dẫn tộc nhân đến đó, san phẳng mỗi đảo Đông Hải thành đất bằng!”

“Tại hạ cũng tình nguyện cùng đi, nhất định sẽ dạy cho đám loài người kia hối hận vạn năm!”

“Loại lời nói vô tri nhục nhã này, dùng máu của vạn nười cũng khó mà tẩy trừ, nhất định phải tàn sát bảy mươi hải đảo, lại lần nữa thay đổi cách quản lý con dân!”

“Không sai! Đám sâu kiến vô tri này, chỉ có một con đường chết mà thôi!”

Trong âm thanh liên tiếp xin chiến, người cá cao hơn trượng đứng ở hàng đầu bên phải, cũng trầm giọng bước ra.

“Điện hạ.”

“Bản tướng tình nguyện đích thân dẫn hơn ngàn tộc nhân đến đó, nhất định san bằng bảy mươi hai đảo!”

Thuận theo vị này lên tiếng, đám người cá đều lễ phép lên tiếng nịnh nọt.

“Ngao tướng quân muốn đích thân xuất thủ, chắc chắn sẽ bình định được đám loài người vô tri kia!”

“Nếu như là tướng quân xin chiến, dẹp yên đám loài người đáng cười phiền phức muốn tìm chết kia, chắc chắn dễ như trở bàn tay!”

“Chúng ta cung chúc tướng quân khải hoàn!”

Ngao Xương không thèm để ý đến lời nịnh nọt của đám người có mặt ở đây.

Vị nhân tài trẻ tuổi kiệt xuất của giao tộc Thiên Long này, có thiên tư vạn năm khó gặp, có thể nói là cao thủ đứng đầu thế hệ trẻ, bây giờ đã có tu vi cấp Thiên bát phẩm.

Cho dù không phải huyết mạch Hoàng tộc, nhưng cũng được bản thưởng họ vương tộc.

Lúc này hắn đích thân hành lễ xin chiến, trong mắt ngập tràn quyết tâm tất thắng.

Cho dù là như thế.

Tam hoàng tử Ngao Liệt vẫn là chậm rãi phất tay.

Ngao Xương vô cùng bất ngờ, rất nhiều tướng lĩnh người cá càng thêm không hiểu.

“Điện hạ, ngài đây là….”