Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 1749: Ăn miếng trả miếng




Trầm ngâm một chút.

Hắn lại tăng thêm mấy phần ngữ khí, hóa thân thành Nhân tộc ác bá!

“Không.”

“Ta suy nghĩ lại, hàng năm một con vẫn là hơi ít.”

Ít ít ít rồi?!

Tiếng nói nhẹ nhàng khiến tất cả mọi người ngạc nhiên!

Vẻ mặt Dịch Phong trầm ổn, không có một chút dao động nào.

“Từ nay về sau, hàng năm các ngươi đưa đến năm con, phải là người cá có thiên tư tốt nhất! Một con dùng để kho, một con dùng để hấp, một con dùng để chiên, còn lại đến lúc đó rồi nói sau, ta muốn đổi khẩu vị một chút!”

Nghe thấy lời nói ma quỷ, người cá cảm thấy cả người đau điếng!

Thế mà còn muốn ăn giao tộc, cách làm còn không giống nhau!

Đáng sợ!

Người này, không phải Nhân tộc đúng không?!

Cho dù bọn họ là giao tộc Thiên Long, cũng chưa từng gặp được mấy người ác bá như thế!

Không đợi hắn run giọng hành lễ, đã bị đạp một cước.

“Cút đi!”

Kèm theo ngữ khí lãnh đạm, người cá hóa thành sao băng bay về phía tầng mây!

“Sưu…”

Tiếng xé gió du dương đi xa, tất cả tu sĩ có mặt ở đây vẫn còn khó có thể hoàn hồn.

Không một người nào ngờ được, Dịch Phong tiên sinh lại dám bá khí mở miệng nói lời như thế, thậm chí còn làm ra chuyện ăn miếng trả miếng hung ác, mọi chuyện đã hoàn toàn phát triển nằm ngoài dự liệu.

Chấn động!

Bao gồm cả lão quái Sư Thiên Xuyên ở trong đó, tất cả mấy chục nhân vật lớn đứng đầu đều cả mặt chấn động, nhìn về phía tuấn kiệt trong đảo ở phía xa, càng là kinh đến yên lặng đứng nhìn, đúng là có chút nghĩ mà sợ!

Sư Thiên Xuyên suy nghĩ liên tục, căng thẳng hành lễ lên tiếng.

“Tiên sinh…”

“Đây, lời nói cung phụng này, có phải là có chút quá mức rồi không, nếu như việc này bị giao tộc Thiên Long biết được…”

Dịch Phong bình tĩnh ngoái nhìn, từ đầu đến cuối chưa bao giờ có chút gợn sóng.

“Việc đã đến nước này, lẽ nào còn có chỗ cứu vãn?”

“Hôm nay, chúng ta xé nát mặt mũi với giao tộc Thiên Long, tàn sát hơn ngàn người tộc nhân của bọn chúng, tương lai chắc chắn sẽ là một trận đại chiến, đây là thời khắc ngươi sống ta chết!”

“Nếu như đã quyết định hăng hái phản kháng, vậy thì tuyệt đối không thể có chút chần chờ.”

Sư Thiên Xuyên và mấy nhân vật đứng đầu nghe tiếng gật đầu, mặt mũi tràn ngập xấu hổ.

Hoàn toàn đúng là như thế.

Chuyện đã đến nước này, chính là thời khắc sống chết tồn vong, nhân từ đối với kẻ địch, chính là ngu xuẩn lớn nhất, vào loại thời điểm này, liều mạng không chút lưu tình nào mới là cách làm chính xác!

Nói đi nói lại, so với người cá làm mưa làm gió, lời nói của tiên sinh chẳng qua chỉ là ăn miếng trả miếng mà thôi.

Một hồi nghĩ lại.

Trong mắt đám người Sư Thiên Xuyên lộ ra vẻ trang nghiêm, càng thêm thán phục đối với cái nhìn đại cục của Dịch tiên sinh, bọn họ lịch luyện mấy vạn năm, cũng còn xa mới làm được sát phạt quả quyết giống như tiên sinh.

Loại đạo tâm này, quả thật là khiến người khác theo không kịp.

Hơn nữa vừa rồi, đúng là quá thoải mái.

Bị chèn ép nhiều năm như thế, chỉ trong chớp mắt lấy được lại, thật đúng là nhẹ nhàng tràn ngập vui vẻ.

Lại nhìn thi thể của người cá ở khắp nơi, toàn bộ người trên đảo dấy lên ý chí chiến đấu.

Thời điểm huyết chiến, sắp sửa đến!

Biển sâu.

Cung điện óng ánh nguy nga, tản ra ánh sáng hoa mỹ, giống như minh châu lập lòe ở đáy biển, tất cả báu vật trên thế gian so với nó, đều phải ảm đạm phai mờ.

Trong đại điện.

Tiệc rượu vô cùng xa hoa đang được tiến hành, các tân khách có mặt đều khí độ phi phàm.

Đột nhiên!

Một người cá khập khễnh liên tục lăn lộn đi vào.

Phủ phục hành lễ, âm thành run rẩy!

“Điện hạ!”

“Ngài phải làm chủ cho chúng ta!”

“Chúng ta theo đại tướng quân nghênh đón thiên nữ, ai ngờ được mấy tên Nhân tộc kia lại có người có tu vi mạnh mẽ đến chi viện, đại tướng quân và hơn ngàn đồng tộc chết thảm, chỉ có thuộc hạ sống sót trở về…”

Nghe xong, tất cả mọi người vì đó sững sờ!

Phía đối diện không ngừng xuất hiện ánh mắt kinh nghi chấn nộ, cuối cùng tất cả cùng nhìn về phía chủ vị.

Dưới sự yên lặng chờ đợi của tất cả mọi người.

Tam hoàng tử ngồi ở chủ vị khẽ nhíu mày, trong sắc mặt lóe lên một tia giận dữ rồi biến mất.

“Ừm?”

“Thế mà bọn họ lại có thể mời đến loại nhân vật này, xem ra Nhân tộc vẫn là có cường giả tồn tại, những con người này có thể chiếm cứ đại lục mấy vạn năm, quả nhiên có chút nội tình.”

Không một lời nào nhắc đến người cá đã chết, phảng phất như đều chỉ là một vài quân cờ vô dụng mà thôi.

Có một chút hao tổn, cũng không thể nào làm ảnh hưởng được đến tâm tình yến ẩm của vị hoàng tử này.

Vẻ mặt đứng trước núi Thái Sơn sụp đổ cũng không biến sắc, khí độ của tam hoàng tử tuyệt đối không phải là thứ thế nhân có thể so sánh!

Đây mới là khí tràng của hoàng duệ giao tộc Thiên Long!

Chậm rãi buông bình rượu xuống.