Vốn dĩ một tiếng phụ họa này là ý tốt, diễn đạt “người một nhà”, lại là khiến ánh mắt Thanh Doãn Tiêm Vân né tránh, bối rối bỏ qua chủ đề này.
“Như vậy rất tốt…”
“Dịch, Dịch trưởng lão, giúp đỡ của ngươi ở Vân Tinh, đối với chúng ta có đại ân, sau này nếu có chỗ khó xử hoặc là nghi vấn, lúc nào ngươi cũng có thể đến tìm ra, nếu như ta không ở trong các, ngươi có thể tìm Phùng trưởng lão hoặc là Hồ Duy Phương.”
Lời nói chân thàn tha thiệt ngập tràn thiện ý, Dịch Phong cũng nghe đến trong mắt lộ vẻ vui mừng.
Một bên rót trà, một bên cười lên tiếng đáp.
“Được.”
“Có điều, nhất thời ta còn chưa quá quen thuộc cách gọi Dịch trưởng lão, chúng ta vẫn là giống như trước đi.”
Lời này vừa vang lên, khoảng cách hai bên rút ngắn lại không ít.
Vốn dĩ nàng coi Dịch Phong như là ân nhân, bây giờ tuy đã trở thành đồng môn, nhưng Dịch Phong cũng sẽ có nhiều tài nguyên và cơ duyên hơn, hoàn toàn chính xác xem như là báo ân.
Đáng tiếc, từ khi có phân chia địa vị trưởng lão và thành nữ, vô hình chung ở giữa hai bên xa cách đi mấy phần.
Lúc này lời nói của Dịch Phong, lại khiến cho trong lòng Thanh Doãn Tiêm Vân thoải mái.
“Được, nếu như không có người ngoài, ta vẫn gọi ngươi là Dịch công tử, ngươi gọi tên của ta là được rồi…”
Đến Hồ Duy Phương ở sau lưng, cũng cực kỳ vui vẻ với lời này.
“Dịch công xử, xưng hô thế này càng thân thiết hơn!”
Nhìn khách đến đều một mặt ý cười, trong lòng Dịch Phong cũng thả lỏng hơn không ít.
Nhưng nghe ngoài cửa còn có tiếng người, lại nghĩ đến đại kế trong lòng, hắn không hỏi có ngàn vạn câu hỏi, mượn cơ hội đầu tiên thăm dò trước.
“Thanh Doãn cô nương.”
“Ta mới đến Nguyệt Thần Các, có rất nhiều chuyện không hiểu rõ, ngươi có thể nói qua một chút được không, Nguyệt Thần Các chúng ta là tồn tại như thế nào, để cho ta cũng dễ có chút tự tin, để tránh sau này ra ngoài làm trò cười.”
Nói đến chính sự, Thanh Doãn Tiêm Vân cũng nghiêm túc mấy phần.
“Dịch công tử, Nguyệt Thần Các ta truyền thừa vạn năm, ở trong toàn bộ Nam Ly Thiên Vực cũng có danh vọng nhất định, không dám nói thanh danh vang vọng nghìn vạn dặm, nhưng cũng coi như đại tông một phương.”
“Bây giờ ngươi thân là trưởng lão, ngoại trừ các chủ và một số ít vị tông chủ Thiên Tông, những người còn lại đều không cần để ý, đương nhiên cũng ngang hàng với những trưởng lão khác trong các.”
Dịch Phong nghe đến trong mắt sững sờ.
Nguyệt Thần Các còn thật sự là rất lợi hại, đến trưởng lão này của bản thân hắn, dường như cũng không cần nhìn sắc mặt của ai, xem ra đều có thể xông pha!
Tất cả những thứ này, có chút ngoài dự liệu.
Chỉ là, suy nghĩ mấy xưng hô, Dịch Phong còn có chút như lọt vào trong sương mù, vẻ mặt không hiểu gì chỉ biết là dáng vẻ rất lợi hại.
“Ạch…”
“Thiên Vực là cái gì, Thiên Tông lại là tông gì?”
Thanh Doãn Tiêm Vân bị hỏi đến sững sờ, tiếp đó mỉm cười lên tiếng.
“Xin lỗi…”
“Là ta nhất thời sơ sót, quên mất công tử đến từ Vân Tinh.”
“Lam Tinh chúng ta dùng Thiên Vực để phân chia phạm vi của vô số thế lực, trong đó nếu như tông môn có người có tu vi cấp Thiên, thì sẽ có thể thăng lên làm Thiên Tông, cấp Thiên chính là bên trên Thánh Nhân, giống như thiên binh ta đã từng nói vậy, là cảnh giới mạnh hơn.”
Dịch Phong khẽ gật đầu.
“Thì ra là thế.”
Hắn đại khái hiểu rồi, trưởng lão này của bản thân hắn, chính là một người đứng đầu nhỏ trong tông môn đứng đầu một mảnh, không cẩn thận đã sắp đứng ở đỉnh rồi, cũng đúng là một thân phận lợi hại.
Dựa vào thân phận này, sau này tìm mấy người cao thủ cũng rất thuận tiện.
Muội tử này, đúng là giúp một đại ân rồi!
Nghe lời giải thích, Dịch Phong có chút cảm khái.
“Nói như thế, ta có thể lên làm trưởng lão, là cơ hội mà rất nhiều người muốn thèm muốn không được, đa tạ.”
Nghe thấy ân nhân cảm ơn, Thanh Doãn Tiêm Vân khiêm tốn gật đầu.
“Dịch công tử quá lòi, có thể báo đáp được một chút ân tình lúc trước, Tiêm Vân đã vô cùng vui vẻ, việc nhỏ cỡ này không cần suy nghĩ.”
Nói hai ba câu, Thanh Doãn Tiêm Vân đầy mắt vui mừng, còn có chuyện cần giải quyết nên đứng dậy cáo từ.
Sau khi tiễn biệt, trong viện chỉ còn lại Dịch Phong và Hồ Duy Phương.
Hồ Duy Phương lộ ra càng thêm nhiệt tình, một bên trả lời đủ loại nghi vấn, một bên chúc mừng Dịch Phong.
“Chúc mừng Dịch công tử!”
Nói rồi, vì để cho Dịch Phong hiểu rõ tấm lòng báo ân của thánh nữ, Hồ Dy Phương yên lặng nhích lại gần.
“Thực không dám giấu diếm, ngài có thể trở thành trưởng lão Nguyệt Thần Các chúng ta, không chỉ khiến cho rất nhiều người thèm muốn, mà còn là một tràng tạo hóa cơ duyên to lớn!”
Nhìn dáng vẻ thần bí kia, trong mắt Dịch Phong lộ vẻ nghi hoặc.
“Cơ duyên to lớn?”
Hồ Duy Phương lại nhích gần thêm mấy phần, vẻ mặt chân thành giải thích.
“Không sai, chính là cơ duyên to lớn!”