Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 1503: Tất cả đều bị Phó Hạo Thiên khống chế (2)




"Thế mà lại không phân thắng bại với Phó công tử, Chung Ly sư tỷ đúng là khiến người ta nhìn với con mắt khác!"

"vớ vẩn! Nhìn có vẻ không khác nhau lắm, nhưng khẳng định là Phó công tử thắng!"

"Ha ha, Phó sư huynh săn giết phần nhiều là Ma tộc, không phải là thứ ma vật có thể so được, nhóm đệ tử ngoại môn các ngươi, chỉ chút điểm khác biệt ấy cũng không nhìn ra?"

"Đúng rồi! Sao Phó sư huynh có thể thua được?"

"Ta cũng không tin, hai đống thi thể ma vật không khác biệt lắm, số lượng chiến quả của Phó Hạo Thiên còn có thể vượt qua gấp đôi? !"

"Chung Ly sư tỷ cố lên!

"Phó sư huynh tất thắng!"

Lúc trước lời nói nghiêng về một phía, dần dần có không ít người nhiêng về phía Chung Ly Mộng.

Ngoài sân đã là tranh chấp không ngừng, động tĩnh hò hét khó mà áp chế được!

Mãi đến khi hoàn thành kiểm kể, sổ được giao cho trưởng lão chủ trì.

Toàn trường trang nghiêm.

Tất cả ánh mắt đều yên lặng mong chờ, Phó Hạo Thiên và Chung Ly Mộng cũng yên lặng chờ với thần sắc khác nhau!

"Phó Hạo Thiên, săn giết Ma tộc 622 con, ma vật 203 con, tổng cộng 825 con!"

Không ít người nghe được kích động nắm tay, nịnh nọt nhìn về phía Phó Hạo Thiên.

Ngay sau đó, đột nhiên trong mắt trưởng lão sững sờ, giọng nói thầm trầm tiếp tục truyền ra.

"Chung Ly Mộng... săn giết Ma tộc 502 con, ma vật 330 con, tổng cộng 882 con?"

Trong giọng nói của trưởng lão cũng có chút kinh nghi, trong tròng mắt hiện lên sự kinh ngạc.

Giọng nói thầm trầm vang vọng, đột nhiên trong ngoài võ trường yên lặng.

Kinh ngạc và sợ hãi khuếch tán ở trong đám người, trong nháy mắt yên tĩnh đến mức có chút lạ thường!

Chiến quả của Chung Ly Mộng, thế mà còn nhiều hơn Phó Hạo Thiên? !

Đây, chuyện này sao có thể!

Không chỉ có người ủng hộ Phó Hạo Thiên kinh ngạc đến sững sờ, đến cả mấy vị sư huynh đi cùng đi săn ma, cũng đều khó tin mà đứng thẳng bất động!

Mãi đến khi giọng nói tiêu tán trên võ trường, mới có người lấy lại tinh thần.

Đột nhiên tiếng reo hò vang lên, kinh hỉ khó mà áp chết "Thắng rồi?"

"Đều là hơn tám trăm, chiến quả của Chung Ly sư tỷ nhiều hơn, là Chung Ly sư tỷ thắng!"

"Thật không dám tin, Chung Ly sư tỷ thật sự thắng rồi! ! !"

"Quả nhiên là ông trời có mắt, vất vả của chúng ta không uổng phí"

"Ha ha ha, Phó Hạo Thiên còn nói cái gì vượt qua một nửa coi như thắng, kết quả còn không nhiều bằng Chung Ly sư tỷ, loại chiến quả này mà còn dám nói khoác không biết ngượng, đúng thật là một tên hẻ!"

"Sư tỷ toàn thắng! Thật là sảng khoái!"

Vài tiếng rèo hò kích động không ngừng vang lên, làm bừng tỉnh mấy vạn đệ tử.

Vẻ mặt chấn động và kinh nghi, không ngừng khuếch tán trong đám người, tất cả mọi người đều bị chấn động đến khó tin, phảng phất như là chứng kiến một trận kỳ tích!

Khách quý và cao tầng của Thiên Cung ở trên khán đài, cũng đều là vẻ mặt kinh ngạc.

Nhìn thấy một vài đệ tử reo hò, không nhịn được mơ hồ nhíu mày!

Hình như không có người nào ngờ được, lại là loại kết quả này.

Phó Hạo Thiên vô cùng tự tin mở lời khoác lác, thế mà lại bị Chung Ly Mộng hoàn toàn đánh bại!

Thắng thua trận này, đúng thật là ngoài dự liệu.

Chung Ly Mộng không chỉ thắng, mà còn là thắng giòn giã như thế.

Trưởng lão chủ trì cũng là về mặt khó mà tưởng tượng, tỉ mỉ nhìn lại mấy lần, cũng không thấy lỗ hổng gì, lại nhìn về phía Phó Hạo Thiên, hắn cũng chỉ là hờ hững đứng yên.

Tuy trầm ổn có chút cổ quái, nhưng cũng không cách nào thay đổi được loại kết quả này.

Nhìn từ kết quả, đúng thật là Chung Ly Mộng chiến thắng.

Trưởng lão hít sâu một hơi, muốn trầm giọng tuyên bố.

Đột nhiên Phó Hạo Thiên đưa tay ngăn cản, lại lần nữa cười khẽ một tiếng.

"Khoan đất"

Trầm giọng nói một câu, trong mặt mấy vạn đệ tử lộ ra thần sắc dị thường.

Chung Ly Mộng và tất cả sư huynh đệ, cũng bị động tĩnh này hấp dẫn, trong mắt lộ ra vẻ kiêng kỵ và nghi hoặc.

Phó Hạo Thiên vẫn là bình tĩnh như thế, phảng phất như không chịu một chút ảnh hưởng nào.

Ngữ khí vẫn vô cùng trầm ổn.

"Chiến quả của ta, không chỉ có như thế này"

Hắn nghiền ngẫm nói.

Bạch!

Một câu khiến toàn trường biến sắc, Chung Ly Mộng và đám sư huynh đệ giật mình.

Bảy đại cao thủ trên đài cũng mở to con mắt.

Yên lặng quan sát.

Phó Hạo Thiên bước chân, hờ hững chắp tay đi về phía trước, phảng phất như không hổ là bên thắng chân chính!

"Ta còn có một nhẫn đựng vật, vì phẩm cấp bất phàm, sợ đánh mất, nên tạm thời để ở trong tay Ngụy lão."

"Õ trong đó, cất giữ một ngàn thi thể ma vật!"

"Thắng bại chưa phân, các ngươi vui vẻ quá sớm rồi?"

Đứng ở trước mắt Chung Ly Mộng, Phó Hạo Thiên ngạo nghễ quan sát, thân hình cao lớn đứng vững như tùng, trên mặt lộ ra ý cười lãnh đạm nắm chắc phần thắng trong tay.

Vừa dứt lời.

Chung Ly Mộng giống như bị sét đánh, trong nháy mắt sắc mặt tài nhợt đi mấy phần.