Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 1496: Biết rõ lòng dạ




"Đại sư tỷ, xin chào."

"Một đường đi mệt nhọc, lúc này mới trở về Thiên Cung, xem ra chuyến này của ngươi cũng không thuận lợi, mọi chuyện lượng sức mà làm là được, sư tỷ cũng không cần cưỡng cầu."

Bên trong lời nói mềm mại có gai, làm không ít đồng môn nghe đến trong mắt lộ ra vẻ bất bình.

Còn chưa bắt đầu kiểm kê thi tể Ma tộc, Phó Hạo Thiên đã lộ ra dáng vẻ nắm chắc thắng lợi trong tay, bày ra một bộ thái độ bề trên, so với ngày trước còn phách lối hơn.

Thái độ ôn tồn lễ độ thần tình dối trá kia, Chung Ly Mộng nhìn đến trong mắt lộ ra vẻ thanh lãnh.

Luận bối cảnh pháp bảo, so nhân mạch xuất thân, nàng đều không sánh được với Nhị Thế Tổ này, đây là khoảng cách điểm xuất phát trời sinh, là khoảng cách vận mệnh trời định không cách nào thay đổi được.

Nếu như chỉ so sánh nỗ lực hàng ngày và tài học, Chung Ly Mộng tự tin không thua người này.

Nhưng khổ nỗi, hiện thực chính là tàn khốc như thế.

Lần này tranh giành thân truyền, chỉ dùng số lượng ma vật săn được nhiều ít định thắng thua.

Nàng gần như bị nghiền ép toàn phương diện, đến phi chu ngồi cũng có khoảng cách phẩm cấp rõ ràng, so sánh độ chênh lệch, dường như đã thông báo thắng bại.

Nhưng Chung Ly Mộng tự nhận đã cố gắng hết sức, cũng tuyệt đối không tình nguyện chấp nhận ở đây!

Vẫn trầm ổn ngước mắt, lạnh giọng mở miệng đánh trả.

"Phó sư đệ nói không sai, tất cả đều đã sớm có chỗ định"

Giọng nói ôn nhu vang lên, không ít đồng môn đều đứng ở sau lưng Chung Ly Mộng, cho dù trước mắt không cam lòng, cũng không thích dáng vẻ tự đắc vênh váo kia của Phó Hạo Thiên.

Lập tức thế lực hai phe đối chọi gay gắt, cuối cùng một vị trưởng lão từ trong đại điện đi ra.

Chắp tay quan sát mọi người, phát ra uy thế phi phàm.

Lập tức, các đệ tử lần lượt đứng yên tại chỗ, cúi đầu yên lặng đợi.

Âm thanh tang thương truyền vang Tiên Cung.

"Ba ngày sau, kiểm kê thi thể Ma tộc ở trước đại điện, quyết định người được chọn làm đệ tử thân truyền, các ngươi lui ra trước đi!"

Mấy ngàn đệ tử cùng nhau hàng lễ.

Chung Ly Mộng và Phó Hạo Thiên cũng cung kính tuân mệnh.

"Đệ tử tuân mệnh"

Lần nữa đứng dậy, thân ảnh trưởng lão đã đi xa.

Thần sắc kiêu ngạo trong mắt Phó Hạo Thiên càng đậm hơn, trong mắt nhếch lên cười khẽ, tay gấp quạt mây lại, bóng lưng thẳng tắp, tràn đầy vẻ tự tin.

Sau lưng, còn có một nhóm đệ tử đi theo tâng bốc.

Một trận nịnh nọt ồn ào rời đi, để lại mấy người lác đác ở trước cửa đại điện.

Trong nháy mắt quảng trường trở nên thanh lãnh, Chung Ly Mộng cũng vẻ mặt nghiêm túc rời đi.

Một đường đi qua mấy cửa điện.

Các sư huynh đệ ở sau lưng vẫn còn đang lên tiếng phàn nàn, căm giận bất bình.

"Phó Hạo Thiên đúng là vô sỉ, ở vào gia thế và sức mạnh bên ngoài tương trợ, thế mà cũng có mặt mũi ở trước mặt mọi người ll)

cố làm ra vẻ "Hừ! Hắn vẫn trước sau như một, là Nhị Thế Tổ khoa trương ương ngạnh!"

"Ta thấy hắn rất tự tin, e rằng săn giết được rất nhiều ma vật."

"Ai, hắn có cao thủ cấp Thiên giúp đỡ, đến Bát trưởng lão cũng là cả quá trình ngầm đồng ý, chúng ta sao có thể tranh chấp được!"

"Thật sự không cam lòng!"

Lời nói thì thầm liên tiếp vang lên, tám vị sư huynh đệ mỗi người đều là vẻ mặt bất bình.

Nhưng bất luận bọn họ bàn tàn sôi nổi thế nào, Chung Ly Mộng cũng không nói thêm một lời, bên cạnh cũng không có các sư huynh đệ khác trượng nghĩa lên tiếng, đến ngay cả các đồng môn đi theo cũng dần dần tần đi.

Lòng người bi thương, thế đạo chính là như thế.

Một loại không khí hiu quạnh, tản ra ở bên cạnh mấy người.

Mãi đến khi bọn họ đi ra khỏi nội viện Tiên Cung, Ngụy Trấn Phương ngồi xổm ở một góc đã sắp tê rần, cuối cùng mắt lộ ra vẻ kinh hỉ, vội vã đi lên phía trước, nhỏ giọng hành lễ ngăn ở trước mắt.

"Chung Ly cô nương, hữu lễ!"

Đột nhiên một lão giả xa lạ xuất hiện, đứng trước mặt khách sáo hành lễ.

Chung Ly Mộng và mấy người đều vẻ mặt kinh ngạc.

"Vị tiền bối này, ngài là..."

Chỉ có nhị sư huynh ở bên cạnh thì thầm lên tiếng.

"Hắn chính là một trong những cao thủ Phó Hạo Thiên mời tới, ta tận mắt nhìn thấy, người này từng ngồi chung một phi chu với Phó Hạo Thiên, trước khi chúng ta xuất phát đã xuất phát rồi."

Tiếng nói vang lên, sắc mặt mọi người đều lạnh nhạt đi mấy phần.

Vẻ mặt Chung Ly Mộng cũng mang theo sự thanh lãnh, cho dù biết rõ là cao thủ, nhưng khí thế cũng không hạ xuống thế bất lợi một chút nào.

"Không biết các hạ có gì chỉ giáo."

Nguy Trấn Phương cũng không nóng giận, ngược lại nụ cười càng thêm thân thiết.

Thần thức tản ra, quan sát bốn phía không người.

Mới xích lại gần một bước, mỉm cười lên tiếng chúc mừng.

"Chúc mừng Chung Ly tiểu thư đắc thắng, tại hạ đặc biệt đến chúc mừng, tiểu thư là hi vọng của mọi người, chủ nhân tương lai của Thiên Cung, đúng là danh xứng với thực!"