Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 1457: Gừng càng già càng cay (2)




"Con đường này tại sao lại bằng phẳng như thế, không nhìn thấy một chút khe hở nào, rốt cuộc đá phải to lớn như thế nào mới chế tạo ra được?"

"Cha, từng hàng cột sắt đứng ở bên đường này, lại có tác dụng gì vậy? Lẽ nào đó là pháp khí bảo vật?"

Hùng Trọng không ngừng hiếu kỳ truyền âm, rất giống đứa nhỏ khôn biết cái gì.

"Cha..."

Nhưng lão tử nhà hắn cũng là vẻ mặt mơ hồ, không còn tự tin toàn trí toàn năng như trước.

Trong chớp mắt bị hỏi đến sắc mặt ngượng đỏ, chỉ có thể tức giận mở miệng cắt ngang!

"Im miệng!"

Hùng Phấn đang muốn giáo huấn vài câu, nói một chút các loại đạo lý lớn như chú ý khí độ và mục đích của chuyến đi này.

Nhưng còn chưa mở miệng, đã nghe thấy phía xa có một tiếng nổi "Bùm..."

Nghe tiếng nhìn thấy, đang có một người cưỡi xe mô tô như cuồng phong đi đến!

Tốc độ không nhanh lắm, nhưng tư thế tiêu sái thoải mái kia, trong mắt hai cha con cũng lộ vẻ thèm muốn, rồi lại nhìn tọa kỵ cổ quái, có thể vững vàng đi lên không chút lay động, càng khiến ánh mắt của hai người bọn họ nhìn chằm chằm.

"Tích tích!

Đột nhiên tiếng kèn vang lên, hai cha con kinh sợ đến bất giác lui lại.

"Sưu!"

Mãi đến khi mô tô đi qua phía dưới phi chu, dần dần biến mất ở phía chân trời.

Hùng Trọng trẻ tuổi cuối cùng cũng không nhịn được tán thưởng!

"Tiếng kêu diễu võ giương oai thật là hay, tọa kỵ này thật là uy phong!"

"Không biết là loài thú nào, mà ngay cả ta cũng không cảm nhận được huyết mạch khí tức, nếu như có thể cưỡi vật này trở về Nguyệt Thần Các, nhất định sẽ dẫn đến người người yêu thích ngưỡng mộ!"

Người trẻ tuổi hiếu kỳ là chuyện bình thường, có lòng khoe khoang cũng không thể quở trách nhiều.

Đến Hùng Phấn cũng có chút động lòng, thuận miệng giáo huấn hai câu mang tính chất trượng trưng.

"khụ khụ"

"Người thành chuyện lớn, không thể mê muội đến mất cả ý chí!"

Không nõ thu hồi ánh mắt, nét mặt của Hùng Trọng mới nghiêm túc lên.

Âm thầm truyền âm, trong mắt hiện lên thần sắc nghi ngờ.

"Nơi này cực kỳ cổ quái, rất có đặc sắc của Vân Tinh"

"Nếu như lão phu đoán không sai, nơi đây chính là trung tâm của Vân Tinh, chắc hẳn sau khi Thanh Doãn Tiêm Vân hủy diệt cánh cửa Tinh Không, đã kinh động đến toàn bộ Vân Tinh, vô số cao thủ ẩn nấp đã xuất thế, lúc trước những người ở trên phi chu kia, hẳn là một bộ phận trong đó."

"Ma tộc bị tiêu diệt, hành lang Hồi Cổ mở lại, Vân Tinh sẽ bị rất nhiều tinh cầu chú ý, những cao thủ này tế tụ ở đây, nhất định là thương nghị con đường phía trước nên đi con đường nào!"

Càng nói ngữ khí càng thêm khẳng định, trong mắt Hùng Phấn hiện lên ánh sáng.

"Có lẽ chân tướng là như thế"

"Lúc này nghĩ lại, khi cha con chúng ta mới tới Vân Tỉnh, đã liên tiếp gặp được hai đại cao thủ, lúc trước những nơi đi qua, chắc chắn là xung quanh địa điểm bọn họ ước định gặp mặt, nếu không, cũng không đến mức xui xẻo như thế!"

"Về phần phía sau, chúng ta có thể thuận lợi lẫn vào trong đó, nguyên nhân chính là cao thủ ẩn thế tề tụ, hai bên không hẳn tất cả đều quen biết, cho nên mới có thể thuận lợi như vậy!"

Nói đến đây, tròng mắt Hùng Phấn mở to.

Tất cả xui xẻo, đều giống như đã có giải thích hợp lý nhất, tất cả tin tức đều được móc nối với nhau, hắn đã nhìn rõ ràng tình hình nội tình của Vân Tinh!

Bên cạnh, con trai Hùng Trọng cũng là cả mặt tràn đầy kinh hãi, ánh sáng sùng kính tràn ra hai mắt!

Nếu không phải chỉ có thể truyền âm, hắn hận không thể hành lễ cúi đầu ngay tại chỗ.

"Cha, cha đúng là có đôi mắt như đuốc! Liếc mắt đã nhìn ra được nhiều thứ như thế, đến động tĩnh của Vân Tỉnh cũng đoán được tám chín phần mười, mưu trí như thế, con trai thật là cuộc đời ít thấy!

"Khó trách cha vẫn luôn không hài lòng với con, so sánh như thế, con đến một phần mười của cha cũng không bằng..."

"Con trai thật sự xấu hổ!"

Nhìn con trai cả mặt sùng kính, Hùng Phấn chắp tay cười nhạt.

"Ha ha, nếu không vì sao lại nói, gừng càng già càng cay..."

"Các chủ Nguyệt Thần Các? Hắn là cái thứ gì. Nếu không phải ý vào một chút tu vi và sự lợi hại của thiên binh, hắn há có thể trùm lên trên đầu lão phu?"

"Con trai, con cũng không cần tự coi nhẹ mình. Con còn trẻ, thiên tư so với vi phụ cũng mạnh hơn, chỉ cần sau này quan sát nhiều học tập thật tốt, rồi lại lấy được thiên binh vào trong tay, tương lai nhất định sẽ không có giới hạn!"

Hai cha con tràn ngập vui vẻ, tràn ngập tự tin đối với con đường phía trước.

Nói rồi, học theo người khác nghênh ngang đi xuống khỏi phi chu.

Hùng Phấn chắp tay sau lưng thảnh thơi đi về phía trước, giống như là cải trang vi hành, tự tin nhếch đuôi lông mày lên.

"Con trai, mọi chuyện đã tra ra được manh mối, chúng ta cũng không cần quá cẩn thận, đầu tiên trà trộn vào nơi Vân Tinh tụ họp này, thám thính một chút tin tức, đến lúc đó hành sự tùy theo tình hình là được"