Phi chu không ngừng lao nhanh, như lưu quang đi vào trong sương mù đen.
Vốn dĩ Dịch Phong còn ngập tràn chờ mong, bị trận thế của ba vị bên cạnh ảnh hưởng, cho rằng có thể gặp được nguy hiểm gì, kết quả chỉ là gặp được một vài tạp ngư.
Dần dần, Dịch Phong cũng kìm nén tính khí xuống chờ đợi.
Một đường nên ăn thì ăn nên uống thì uống, đảo mắt đã qua ba ngày.
Phi chu từ đầu đến cuối không dừng lại, cũng không biết phi chu đã đi sâu vào trong sương mù đen bao xa, cả bầu trời đều bị màu đen nồng đậm bao phủ, đã đến tình trạng không phân biệt được ngày đêm.
Dịch Phong mới ăn xong trứng gà đã nghe thấy nữ tử kia nghiêm túc lên tiếng.
"Xem ra có lẽ nguyên nhân ở ngay phía trước, đi sâu vào trong đó là có thể xác minh được chân tướng.
"Được"
Hai nam tử gật đầu đồng ý, đều có mấy phần biểu cảm trang nghiêm.
Dịch Phong cũng nghe tiếng nhìn lên, cùng với ba người nhìn về phía xa.
Chỉ thấy hình như có đồ vật mơ hồ bị che lấy, bên trong tối tăm lộ ra về lạnh lẽo, lờ mờ có không ít bóng dáng ma vật kỳ kỳ quái quái xen lẫn trong đó, có thân hình cao ngút trời, có khuôn mặt méo mó, đến mắt cũng không có.
Nhìn thì có chút khác biệt, nhưng mạnh hơn một chút so với những ma vật đã từng nhìn thấy lúc trước.
Dịch Phong nghiêm túc nhìn mấy lần, nhưng lại không cảm giác được khí tức mạnh mẽ gì, nhiệt huyết trong lòng cũng lắng xuống, chỉ cảm thấy tẻ nhạt vô vị.
Đi xa như thế đến đánh quái, đúng thật là không có tí sức lực nào.
Tùy ý liếc nhìn chỗ phi chu đi qua, ma vật bình thường đang ở dưới mặt đất gào thét, từng con giương nanh múa vuốt, nhìn trông có chút thanh thế.
Nhưng ở trong mắt Dịch Phong, giống như là yêu tinh bút màu vậy, hoàn toàn không hấp dẫn nổi hăng hái của hắn, thật sự muốn nói, còn không bằng thu hoạch lúc trước của Hư Không Thú nữa.
Trong lúc hắn có chút nhàm chán, ba vị bên cạnh đã cả mặt tràn ngập nghiêm túc.
Nữ tử đứng đầu căn dặn hai người bên cạnh, ngữ khí có chút nghiêm túc.
"Đám ma vật phía trước không tầm thường, nếu như không diệt trừ, sợ rằng sẽ mang đến cho chúng ta không ít phiền toái"
"Vì thế tiêu diệt hết bọn chúng rồi mới tiếp tục lên đường"
"Sau đó đi sâu vào trong, các ngươi không được qua loa sơ xuất, xuất thủ cố gắng đạt đến giết chết ngay, ba người chúng ta phối hợp hai bên, dùng trận hình tam giác trước đi."
Nói rồi, còn nhìn chăm chú về phía Dịch Phong.
"Tiếp đó chúng ta sẽ đi sâu vào trong sương mù đen, sẽ do ngươi bảo vệ thánh thuyền, ma vật ở giáp ranh chẳng qua chỉ là Chứng Đạo Cảnh, ngươi cũng có cảnh giới Bán Thánh"
"Giải quyết chút chuyện nhỏ này, hẳn là không có vấn đề đi?"
Vẻ mặt Dịch Phong không thay đổi gật đầu một cái.
"Ừm"
Tuy là xử lý một đám ma vật bình thường không có sức mạnh gì, nhưng hắn đồng ý cùng với ba người đi dạo khắp nơi, chút chuyện nhỏ này thuận tay giúp một chút.
Nhìn thấy Dịch Phong gật đầu, ba người không để ý đến nữa.
Thuận theo nữ tử kia vung nhẹ tay áo, phi chu trôi nổi trên không, dừng ở bên ngoài sương mù dày đặc.
Ba người hóa thành lưu quang trốn vào làn sương mù không thấy điểm cuối, giống như bạch hồng chiếu sáng bóng đêm, ba chùm sáng màu trắng vô cùng mạnh mẽ, những nơi đi qua xua tan sương mù đen, vô số ma vật hóa thành cát bụi.
Trong chớp mắt tiếng gào thét chấn động, trong sương mù đen xuất hiện quang mang mãnh liệt!
Từ xa nhìn lại, giống như là bắn pháo hoa trong bầu trời đêm, sáng rực rỡ khiến cho tâm tình người khác vui vẻ.
Không thể không nói, ba người kia cũng đúng là có chút bản lĩnh.
Ổ phía xa nhìn thấy loại cảnh đẹp này, tâm tình Dịch Phong cũng khá hơn nhiều, nghe thấy tiếng sợ hãi trong sương mù màu đen dưới chân rống lên liên tục, không ngừng có ma vật tụ tập lại, giống như là đang nhắc nhở hắn đi làm việc.
Dịch Phong chỉ có thể rút ra một đại bảo kiếm, không ngừng chém xuống mặt đất.
Mỗi một lần đại bảo kiếm vung lên, thanh âm trong đầu đã lâu không thấy vang lên tiếng nhắc nhở.
Kinh nghiệm tăng lên vùn vụt, so với uống nước còn đơn giản hơn.
Tuy việc này nhàm chán, nhưng ít nhiều cũng có chút thu hoạch, Dịch Phong giống như là quay về lúc trước, lại lần nữa lĩnh hội được cảm giác đánh quái luyện cấp.
Một trận bổ chém lung tung, bốn phía đã chất đống một vòng thi thể ma vật.
Dịch Phong đã có chút tê tay, hóa thân thành máy chém, tiện tay vung lên, lại là thu hoạch được một hồi kinh nghiệm.
Cũng không biết chém bao lâu, hắn đã không còn cảm xúc.
Từ lúc hắn ra ngoài du lịch tìm chết, hắn cũng tăng thêm không ít kiến thức.
Mới bắt đầu cho rằng bản thân chỉ là Chứng Đạo Cảnh, lúc thử đánh lại phát hiện mình là Bán Thánh, về sau gặp gð Bạch Phiêu Phiêu, thế mà mới biết được bản thân là Thánh Nhân.