Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 1346: Ma đầu kinh khủng giáng lâm (2)




Thật là đáng sợ!

Ma vật vậy mà có tu vi đáng sợ như thế, ngay cả một tia dũng khí nhìn thẳng vào đối phương hắn cũng không có, ngàn vạn năm khổ tu, trước mặt hai tên kia cũng chỉ như đứa nhỏ 3 tuổi!

Còn may.

Hai ma đầu tựa hồ cũng không phát hiện ra hắn, xương khô nửa mặt thì nhìn phía mặt đất, miệng nỉ non một câu.

"Đúng là không còn khí tức..."

"A? Sao lại có ma bộc tự mình ra khỏi Ma vực?"

Ma đầu đầu trâu nghe tiếng nhìn lại.

Bên ngoài rừng rậm, một bộ xương mặc áo choàng đen đang vui vẻ tiến lên, phía sau có mấy sinh vật cổ quái đi theo, trong miệng còn hát bài ca dao kì lạ.

"Sâm lôi đến phát, ngẫu vang còn chở lôi về dát ~ tại Lahcen đêm quán bar, kéo quan nó hệ cùng hệ dát..."

(Bông hoa trong lòng anh, anh muốn đưa em về. Chuyện ở quán bar đêm đó là thật hay giả cũng không quan trọng.

Nguyên văn: i52, fã§IHfGIell§ ~ ƒZ‡šf; BIH, †i XP Ấ PRãIE là phát âm tiếng Quảng của một đoạn điệp khúc bài hát:

https:/⁄www.youtube.com /watch? v=0SaXD8n35Zk)

https:/⁄www.youtube.com /watch? v=0SaXD8n35Z2k Nhìn tư thế kia, hiển nhiên là đã ở lại chỗ nhân loại quá lâu, bị lây nhiễm văn hóa.

Không chỉ hành vi trở nên điên điên khùng khùng, còn tự rơi xuống tầm thường, làm bạn với những sinh linh khác, nào còn có chút bộ dáng của ma bộc, thực sự quá mức làm càn!

Lập tức, xương khô nửa mặt tức giận đến mức nắm chặt xương tay!

"Khốn kiếp! Một tên ma bộc nho nhỏ lại dám rêu rao lười biếng như thế, nếu làm hỏng đại nghiệp của Ma Chủ, có tiêu diệt thần hồn cũng chẳng thể bù đắp được!"

Quái vật đầu trâu lại tương đối tỉnh táo, cảm giác có điều cổ quái, đầu tiên là trầm giọng trấn an.

"Ta thấy việc này rất kỳ quặc, không biết ma bộc kia làm thế nào để chuồn ra khỏi Ma Vực, trước tiên đi qua bắt hắn tới hỏi xem!"

Hai ma đầu nhìn nhau gật đầu, lúc này xé rách không gian, tràn ngập sát khí hiện thân dưới đất, hai ma đầu khoanh tay trước ngực, tản ra uy thế kinh khủng, trợn to mắt!

"Bố láo!"

"Ngươi dám tự ý rời vị trí à? ! Mau nói, ai bảo ngươi chạy tới nơi này? !"

Một tiếng gầm to, khiến cho thiên địa biến sắc!

Nhưng bộ xương khô mặc áo choàng lại biểu lộ vẻ mặt mờ mịt, con chó cùng con rết sau lưng cũng trợn mắt nhìn nhau, mấy tên ngốc này vậy mà nhìn đối phương bằng ánh mắt như đang nhìn hai tên đần độn.

Cuối cùng.

Một con gấu lớn đi tới từ phía sau, đẩy gốc cây lớn chắn đường sang một bên, thở hồng hộc lên tiếng một cách buồn bực.

"Hả? Đại ca, hai người này là bạn mới của ngươi à... ?"

"Ta thấy không giống!"

"Cẩu ca nói đúng, ngươi xem bọn hắn kìa, không ra người không ra quỷ, một tên còn thân người đầu trâu, mặt hàng này làm sao có thể là bằng hữu của đại ca!"

"Cũng đúng, đại ca thuộc tầng lớp cao quý trang nhã, làm sao có thể quen biết với loại lưu manh vừa gặp đã gào lên như vậy?"

Mấy tên áo bào đen nói chuyện với nhau, đều nhìn hai ma vật như hai đồ đần độn.

Xương khô được mấy sinh linh vây vào giữa, vẻ mặt hưởng thụ, căn bản không để ý tới hai tên Ma Tộc, thật giống như chỉ là gặp phải người qua đường.

Tình huống trở nên hết sức khó xử.

Lâu Tôn Giả cùng Ngưu Ma đều thuộc tầng lớp thủ lĩnh Ma Tộc, tu vi vô cùng mạnh, lại bị nói thành lưu manh, nhất thời lửa giận bốc lên.

Xương khô nửa mặt bùng nổ uy thế, miệng hét lên!

"Làm càn!"

"Ngươi thân là ma bộc, lại làm bạn với sinh linh hạ đẳng, quên đi thân phận cùng sứ mệnh của mình, hôm nay khó thoát khỏi cái chết!"

Uy thế còn chưa triển khai, một cái áo bào đen trước mắt đột nhiên bị xốc lên.

Lộ ra một cái đầu chó!

Chẳng những không hề có vẻ sợ hãi, vậy mà còn nhìn bằng ánh mắt dò xét, lắc đầu liên tục!

"Chà chà!"

"Vừa nhìn đã biết không phải là bằng hữu của đại ca, đại ca là phượng hoàng, huyết thống cao quý vô cùng, tên này nửa người nửa quỷ, rất không thuần khiết, tựa như con la, không phải ngựa cũng không phải lừa, nói không chừng còn là một tên thái giám."

Cái áo bào đen còn lại cũng mở ra áo choàng, một con rết lớn liên tục gật đầu.

"Nhị ca nói đúng, đây chính là một tên tạp chủng, hoàn toàn không xứng quen biết với đại ca!"

Gấu lớn cũng ngây thơ gật đầu.

"Đúng đúng, vừa nhìn đã biết cấp bậc quá thấp."

Lời lẽ nhục nhã chưa hề dừng lại, còn trầm trọng thêm không ít, lửa giận của Lâu Tôn Giả phóng đại, bỏ nghi vấn của mình sang một bên, đã động sát ý!

Bàn xương tay nắm chặt đến mức vang lên tiếng kèn kẹt, tử khí cũng không ngừng quanh quẩn!

Ngưu Ma thì vẫn còn tỉnh táo, nhìn mấy sinh vật cổ quái không có chút kiêng kỵ bản thân, mắt to như chuông đồng dần hiện vẻ kì lạ, lại dò xét bộ xương phách lối nãy giờ chưa thèm nhìn mình một cái, càng cảm thấy cổ quái...

Thế là lên tiếng khuyên giải.

"Lâu Tôn Giả, khoan hãng ra tay!"

"Ta thấy mấy tên này rất không bình thường, ma bộc kia cũng phách lối đến mức có chút cổ quái, tựa hồ khác biệt với ma bộc bình thường, có khi nào... Ta nói là có khi nào nguồn gốc bộ xương này không phải đến từ Ma vực không?"

"Hết thảy mọi chuyện bây giờ phải lấy đại cục làm trọng, không bằng dò xét vài câu rồi đánh sau."