Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 1343: Thiên hạ sẽ có đại nạn (2)




Có điều cũng không thể liên lụy tới hai cô gái trước mắt.

Phải tìm lý do gì để tách ra khỏi Bạch Phiêu Phiêu cùng Tô Tiệp?

Lúc Dịch Phong đang suy nghĩ chuyện này.

Bạch Phiêu Phiêu cùng Tô Tiệp đột nhiên lấy ra ngọc giản đưa tin, thần thức đảo qua, hai vị giai nhân đều bất ngờ vô cùng, đôi mắt cũng tràn đầy vẻ nghiêm trọng!

Không đợi Dịch Phong kịp hỏi gì, Bạch Phiêu Phiêu đã lên tiếng trước!

"Dịch Phong, Thiên Hạ Hội truyền đến lệnh gấp, chúng ta phải lập tức trở về!"

Nói tới đây, trong mắt Bạch Phiêu Phiêu lộ ra do dự, lại mở miệng giải thích một câu.

"Mặc dù tu vi của ngươi rất mạnh, nhưng nhất định phải bảo trọng, chuyện gì cũng nên cẩn thận"

"Ta cũng không muốn chia xa với ngươi như vậy, nhưng việc này liên quan đến Hắc Vực, nguy hiểm với sinh linh các giới, ta cùng Tô tỷ tỷ thân là Thánh nhân, tự nhiên phải hết mình vì chuyện nghĩa!"

"Dịch Phong..."

Nhìn Bạch Phiêu Phiêu muốn nói lại thôi, Dịch Phong cũng cảm nhận được lo lắng nồng đậm, trong lòng càng thêm cảm động, nội tâm càng để ý nàng nhiều hơn.

Hắn chăm chú gật đầu, làm động tác tạm biệt.

"Bạch cô nương, ngươi và Tô cô nương cũng phải tự bảo trọng lấy mình, đợi ngày khác trùng phùng, chúng ta nhất định phải nâng cốc ăn uống no say một phen, vô luận ngươi ở phương nào, ta đều nhất định sẽ đến đón!"

Bạch Phiêu Phiêu nghe được mà trong mắt dần xuất hiện sương mù, cảm giác không nỡ càng thêm nồng đậm, thế là cắn môi gật đầu, cứ vậy đẩy ra hư không, trong nháy mắt đã cùng Tô Tiệp biến mất.

Nhìn bóng người biến mất một cách vội vàng kia, Dịch Phong cũng thở dài nhẹ nhõm.

Mặc dù cũng có chút không nỡ, nhưng kết quả này đã là tốt nhất rồi, chỉ mong tương lai gặp được người Cố gia sẽ không có chuyện nào ngoài ý muốn nữa, tâm hắn đã rất mệt mỏi rồi.

Chỉ là nhớ tới cách nói chuyện vừa nãy của Bạch Phiêu Phiêu, cùng với việc hai người nói đi liền đi, Dịch Phong cũng không nhịn được hơi nổi lên lo lắng, nội tâm có linh cảm chẳng lành.

Đến cùng là xảy ra chuyện gì mà phải triệu tập Thánh nhân tiến đến?

Xem ra thiên hạ tất sẽ xảy ra loạn lạc.

Thậm chí có khả năng liên quan tới đại nạn mà hệ thống nhắc tới!

Vực hắc vụ tiếp nối các nơi, diện tích rộng lớn vô biên.

Trong đó, tại một chỗ hoang vu không thấy ánh mặt trời, u ám thuần túy bao trùm, trong không khí tràn ngập mùi máu tanh gay mũi, xương trắng rải rác, gió lạnh buốt xương cuốn lên cát bụi, so với cõi địa ngục trong truyền thuyết còn kinh khủng hơn!

Khắp nơi đều có những thi thể tàn phế, xương cốt dân tan rã, màu đỏ rơi xuống đất đen, chỉ nhìn từ quần áo của những bộ xương trắng là cũng biết khi còn sống bọn họ đều là tu sĩ nhân loại cực kỳ mạnh mẽ, địa vị cao quý.

Một tia khí tức ngẫu nhiên còn sót lại cũng cực kỳ ghê gớm.

Dù là như thế, những hài cốt này cũng biến thành chất dinh dưỡng, nuôi dưỡng một cái mộ trong bóng đêm vô tận, không ngừng trở nên khô héo, máu thịt sức sống tiêu tán với tốc độ nhanh đến mức dùng mắt thường có thể nhận ra được.

Xung quanh có vô số bộ xương khô mặc áo bào đen, vận chuyển thi thể một cách máy móc, thu thập lại quần áo, bọn hắn là nô bộc của tử vong, là tôi tớ tầng dưới chót nhất của Ma Tộc.

Dù địa vị hèn mọn, nhưng bọn hắn cũng tản ra khí tức mạnh mẽ, thành kính hỗ trợ ngôi mộ hấp thu khí vận trong máu thịt.

Nếu Tiên Nhân bình thường đến đây, không khác gì dê lọt vào đàn sói.

Hết thảy đều quỷ dị tới cực điểm, đến cả những nơi hiểm ác sinh vật sống không dám tiến vào, cũng không có cảnh tượng đáng sợ như vậy!

"Aaaaaaaa... !"

Thanh âm không cam lòng lúc sắp chết truyền tới, lại một cao thủ tuổi trẻ đã biến mất, chỉ để lại quần áo, chứng minh hắn từng còn sống ở nhân thế.

Khắp nơi tản ra khí tức của mục nát và tử vong, mạnh như Thánh nhân cũng không dám tự tiện bước vào, hắc vụ quanh quẩn đầy trời, chỉ có một cái mồ không ngừng tản ra hư ảnh đáng sợ.

Một luồng.

Hai luồng.

Ba luồng.

Rất nhiều hắc vụ không ngừng ngưng tụ, cái mồ bắt đầu liên tiếp rung động.

Một giọng nói khàn khàn vang lên, âm thanh phảng phất như truyền vượt qua thời đại, lại như tiếng vọng từ sâu trong lòng đất, độc ác đến mức làm cho người ta run rẩy!

"Khặc khặc... ' "Cuối cùng cũng thức tỉnh..."

"Bản tướng rốt cục chờ được ngày này!"

"Đáng tiếc tu vi của ta còn chưa hoàn toàn khôi phục, không thể đặt chân tới các vực, thật sự là có chút giày vò!"

Thanh âm khàn giọng càng ngày càng rõ ràng, hắc vụ nhảy ra từ cái mộ, ngưng tụ thành mấy bóng người, cao thấp khác biệt, khí thế khác nhau, lại đều vô cùng mạnh mẽ, chỉ bằng khí thế tản ra đã làm cho đám ma bộc quỳ lạy.

Mấy bóng người đều mặc áo bào đen che kín người, áo bào đen giống như được năm tháng tẩy rửa, khí thế sát phạt quanh quẩn, Thánh nhân so sánh với nó không khác gì sâu kiến!