Cảm thụ được sự mỹ hảo làm cho người khác hướng tới kia.
Không ít người âm thầm rơi lệ, cho dù không cam lòng, nhưng cũng không dám làm loạn, đành phải tiếp nhận dày vò như vạn mũi tên đâm xuyên trái tim!
Con mẹ nói!
Thật muốn hô to một câu.
Người đâu tranh thủ thời gian tới đây, giết ta để trợ hứng cho bọn hắn đi!
Lại một thanh niên khóc như mưa, cõi lòng đã tan nát.
Hối hận nuốt nước mắt vào bụng!
Nhìn hai người cứ như vậy chuyện trò vui vẻ, đám người vây xem dân chết lặng, cũng rốt cục đưa ánh mắt dừng lại trên người Dịch Phong.
Thế rồi, mọi người dần cảm nhận được sự phi phàm không ngừng tỏa ra từ trên thân thể người này!
Cho dù không muốn thừa nhận.
Bọn hắn cũng rõ ràng, có thể thân mật với Thánh nhân như vậy, hắn tuyệt đối không phải hạng người bình thường, mà người được Thánh nhân coi trọng, thì sẽ kinh khủng tới đâu? !
Chỉ là nghĩ tới đây.
Không ít người đều cả kinh nuốt xuống một ngụm nước bọt, không dám tiếp tục chỉ trích ở trong lòng nữa.
Thấy người khác xung quanh triệt để đắm chìm trong cảm ngộ đại đạo.
Dù là không cam lòng.
Trước mặt cơ duyên bậc này, đám thanh niên tuấn kiệt cũng không muốn bỏ lỡ!
Không bao lâu sau!
Nuốt răng nát vào trong bụng, cứ vậy ngồi xếp bằng, hóa bi phẫn thành động lực, ra sức cảm ngộ đại đạo!
Ngoại trừ...
Tô Tiệp vẫn còn đang trưng ra vẻ mặt sững sờ.
Mắt thấy Bạch Phiêu Phiêu cười cười nói nói, khi thì thẹn thùng khi thì gật đầu.
Dù là người thiên phú yêu nghiệt như nàng, cũng không thể thấu hiểu tình cảnh trước mắt, càng không cách nào cảm ngộ đại đạo ở thời khắc này, vì không nhìn ra đầu mối!
Cái này cái gọi là tình yêu?
Tình đạo có thể làm cho Thánh nhân cũng bị vây khốn?
Thâm ảo tối nghĩa tới mức này!
Thực sự là quá kinh khủng! !
Tô Tiệp sững sờ.
Luận thiên phú, luận ngộ tính.
Nàng chưa từng thua bất luận kẻ nào, cũng hoàn toàn xứng đáng là Thánh nhân mạnh nhất.
Nhưng hiện tại.
Nàng căn bản không rõ ràng đại đạo trước mắt.
Coi như lần nữa cảm ngộ, cũng không thu hoạch được gì.
Nhìn thấy đám người qua đường đều liên tiếp ngồi xuống, giống như đắm chìm trong đại đạo, nàng lại vẫn không cảm thụ được gì, thật giống như nàng còn không bằng đám người qua đường.
Tuyệt đối không có khả năng này.
Vì sao người đàn ông tu vi bình thường này lại có thể xúc động tới đại đạo của Bạch Phiêu Phiêu.
Cảm giác thất bại và tò mò càng thêm nồng đậm.
Tô Tiệp nhịn không được tiến lên trước một bước.
"Ngươi chính là Dịch Phong?"
Dịch Phong và Bạch Phiêu Phiêu bị ngắt lời.
Đạo vận xung quanh cũng theo đó mà tiêu tán.
Đám người cùng nhau mở mắt, vẻ mặt tiếc nuối cùng giận dữ!
Cơ hội cảm ngộ đại đạo như thế cực kì hiếm gặp.
Là tên khốn kiếp nào dám... !
Còn chưa kịp mở miệng trách mắng đã thấy Kiếm Thánh đại nhân vững bước đi đến, đám người qua đường đành phải lặng yên đứng dậy, không dám có lời dị nghị.
Cho bọn hắn một ngàn cái lá gan cũng không dám thể hiện thái độ với nàng, đành phải giả bộ như không nghe thấy.
Trong ánh mắt chú ý của đám đông.
Kiếm Thánh đi về phía Dịch Phong.
Đánh giá một lát.
Vẻ mặt bình tĩnh.
Nhưng trong lòng thì cảm thấy càng thêm cổ quái.
Tu vi của người này bình thường không có gì lạ, ngay cả nàng cũng không nhìn ra chỗ nào ưu tú.
Người này.
Đến cùng là làm cách nào để xúc động đại đạo của Bạch Phiêu Phiêu?
Tại thời điểm nàng dò xét.
Dịch Phong cũng nhìn lại.
Tóc đen buộc kiểu đuôi ngựa, tay ôm trường kiếm, tư thế hiên ngang giống như nữ hiệp trong tiểu thuyết.
Cô nàng này rất có phong thái ngự tỷ.
Hình như cũng là Thánh nhân... ?
Còn là loại thực lực rất mạnh!
Đột nhiên giống như ý thức được cái gì, Dịch Phong nhìn về phía Bạch Phiêu Phiêu.
"Không biết vị này là?"
Nói chuyện bị ngắt giữa chừng.
Bạch Phiêu Phiêu hơi thất vọng.
Nhưng nghe câu hỏi của Dịch Phong, nàng mới nhớ tới bạn tốt còn ở đây.
Vội vàng mỉm cười giới thiệu.
"Vị này là Tô Tiệp, bạn thân của ta, thế gian gọi nàng là Bất Bại Kiếm Thánh"
A? ?
Ánh mắt Dịch Phong lập tức lại sáng lên.
Bất Bại Kiếm Thánh!
Cái tên này thật sự là quá trâu bò!
Chỉ từ cái danh xưng này.
Cô gái này chỉ sợ là không phải mạnh bình thường, nhân sinh lại có hi vọng!
Dịch Phong lập tức tỉnh táo lại.
Mỉm cười gật đầu lên tiếng.
"Hóa ra là bạn tốt của Bạch cô nương, đã như vậy hay là vào nhà ta chơi một lần đi!"
Lời này mới nói ra.
Đám người vây xem ngây ngẩn cả người!
Khá lắm!
Cầu tặc kia thật sự là gan to bằng trời!
Có thể trèo lên gốc đại thụ Bạch Hoàng đã là gặp vận may.
Hiện giờ.
Lại còn muốn cấu kết với Kiếm Thánh đại nhân!
Đồ cặn bã! ! !
Bạch Phiêu Phiêu sững sờ, nhất thời không biết lên tiếng như thế nào.
Tô Tiệp cũng không có phản ứng khác thường.
Ánh mắt nhìn chằm chằm Dịch Phong, bình thản đáp ứng.
"Được."
Người này nói thẳng mời đàm đạo.
Đây đúng là lần đầu tiên nàng nhìn thấy một người đàn ông có thể tự tin như vậy trước mặt mình.