Hắn ta hiểu rất rõ, tuy hắn ta là người đứng đầu Thiên Vực nhưng vẫn còn cách rất xa để đột phá cảnh giới bán thánh.
Lần này có thể đột phá nhất định là có liên quan đến sự xuất hiện của Dịch Phong.
Đây không chỉ riêng về mặt tu vi.
Thu hoạch lớn hơn chính là tâm cảnh của hắn ta.
Nhất là khi trước hắn ta tưởng bản thân sắp chết, từ không cam lòng đến sợ hãi cuối cùng là thản nhiên chấp nhận, quá trình này khiến tâm cảnh của hắn ta tăng lên rất nhiều.
Mới khiến sự đột phá của hắn ta vào giờ phút này như nước chảy thành sông.
Khó trách.
Khó trách rõ ràng tiền bối đã giải trừ không gian lồng giam và lực nuốt chửng kia từ lâu, nhưng lại không nói cho hắn ta biết còn ở trên thuyền với hắn ta mười sáu ngày.
Thì ra là đang bồi dưỡng tâm cảnh của hắn ta.
Thì ra là đốc thúc hắn ta trưởng thành...
Nội tâm Tần Nam cảm kích chảy nước mắt, hận không thể lập tức giao tính mạng cho Dịch Phong.
"Tần Nam ta có tài đức gì"
"Vậy mà lại khiến tiền bối lãng phí thời gian đích thân bồi dưỡng tâm cảnh cho ta"
"Chuyện này bảo Tần Nam phải báo đáp thế nào đây!"
ầm ầm.
Dị tượng trời đất càng lúc càng lớn, trong tầng mây dày đặc kèm theo sấm sét lóe sáng.
Trừ chuyện đó ra còn có rất nhiều ánh sáng lấm tấm phiêu tán trong không trung, kéo dài mấy vạn dặm.
"Đây là?"
"Đây là có người sắp đột phá thành thánh?"
"Trời ơi, Thiên Vực có người đột phá thành thánh rồi."
"Là lão quái nào."
"Mau tra, rốt cuộc là ai!"
Dị tượng trời đất thanh thế to lớn này lập tức gây ra chấn động cho toàn Thiên Vực, vô số thế lực bắt đầu có động tác.
Bởi vì bình thường khi thánh nhân xuất hiện, sẽ khiến khu vực nào đó xảy ra xáo trộn.
Mà Tần gia đảo Thiên Địa.
Tần Lan dẫn theo vô số cao thủ bán thánh của gia tộc xuất hiện trên bầu trời đảo Thiên Địa, vẻ mặt kinh ngạc nhìn mây mù dày đặc trên trời.
"Rốt cuộc là vị đạo hữu nào sắp thành thánh?"
Tần Lan không nhịn được lẩm bẩm.
Ánh mắt lộ ra vẻ chấn động và hâm mộ khó che giấu.
Những kẻ hậu thiên thành thánh như bọn hắn không thể so được với thánh nhân tiên thiên.
Nhưng khi đột phá cũng sẽ xuất hiện dị tượng trời đất ở một mức độ nhất định.
Mà độ lớn nhỏ của dị tượng trời đất cũng đại diện cho vị thánh nhân đó tương lai có thể đi được bao xa. Dị tượng trời đất càng lớn thành tựu tương lai của vị thánh nhân kia sẽ càng cao, ngược lại sẽ càng kém.
Khi Tần Lan đột phá thánh nhân cũng gây ra dị tượng trời đất.
Nhưng dị tượng trời đất ông ta gây ra còn lâu mới có thể so sánh được với vị trước mắt này.
Lúc này.
Ông ta lại kinh hãi phát hiện, dị tượng trời đất kia đang nhanh chóng di chuyển về phía đảo Thiên Địa của ông ta.
Cũng tức là.
Người sắp đột phá thành thánh trước mắt đang nhanh chóng đuổi đến đảo Thiên Địa của ông ta.
Làm gì đây, làm gì đây?
Sắc mặt Tần Lan lập tức u ám.
Tự cho là dị tượng trời đất của mình quá ghê gớm, cho nên muốn chạy đến trước mặt ông ta ra oai?
Bởi vì trừ chuyện đó ra, Tần Lan thật sự nghĩ không ra sao vị này không tìm một nơi yên ổn để đột phá thành thánh, lại chạy đến đảo Thiên Địa bên này làm gì.
Lẽ nào không sợ ông ta đập chết hắn ta sao?
Phải biết dị tượng trời đất có khủng khiếp đến mấy, cũng chỉ đang trong lúc đột phá, không có nghĩa là ngươi lập tức trở thành thánh nhân.
Cho nên trước khi thánh nhân đột phá đều sẽ xảy ra đại chiến.
Biết được thân phận của người đột phá, thế lực đối địch thường sẽ mượn cơ hội cuối cùng này không tiếc trả giá muốn diệt trừ, nếu không để đối phương thuận lợi thành thánh bọn hắn sẽ không còn cơ hội trở mình nữa.
Mà thế lực bằng hữu sẽ không tiếc trả giá để hộ pháp.
Đồng thời cũng xuất hiện rất nhiều thế lực không liên quan giúp đỡ hộ pháp, muốn đòi chút ân tình trước mặt thánh nhân tương lai, dù sao đưa than ngày tuyết vẫn tốt hơn dệt hoa trên gấm.
Mà giờ phút này chính vì Tần Nam biết đạo lý đó nên mới liều mạng chạy về Tần gia.
Chỉ là bản thân hắn ta cũng không ngờ, vốn cho rằng chỉ đột phá bán thánh vậy mà lại trực tiếp thành thánh.
Nhưng bây giờ hắn ta không rảnh kinh ngạc mừng rỡ, chỉ có trở về đảo Thiên Địa, nhận được sự hộ pháp của đảo Thiên Địa thuận lợi đột phá mới là vương đạo.
Gần rồi.
Dị tượng trời đất khủng khiếp kia cách đảo Thiên Địa càng lúc càng gần.
Giống như cả bầu trời đều sắp đè ép về bên này.
Khi trước Tần Lan nghĩ có thể là trùng hợp.
Bây giờ xem ra vị này là nhắm đến đảo Thiên Địa.
Làm gì hả.
Thật sự đến để ra oai?
Thật sự đến để làm màu dị tượng trời đất của ngươi mạnh như thế nào?
Đôi mắt Tần Lan co lại như lỗ kim, nhìn chằm chằm bầu trời phía xa chờ đợi khách đến.
Cuối cùng.
Sau khi chờ đợi một lúc, bóng dáng của một thanh niên đạp không bay đến.