Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 1264: Đoán đi đoán đi




Còn nữa, nàng ta nhớ rõ lời nói của mình, ngẫu nhiên thay đổi phong cách khác nhau, có thể mang đến rung động sâu sắc hơn cho nam nhân.

Còn không phải sao, hôm qua một phong cách, hôm nay lại đổi một phong cách khác xuất hiện trước mặt hắn ta.

"Ôi chao, Trương Chỉ Sơn, ngươi thật sự quá ngốc, vậy mà lúc này mới nhìn ra."

Trương Chỉ Sơn ảo não tát một cái lên mặt mình.

"Một kẻ chơi đùa vô số nữ nhân như ngươi, hôm đó khi nàng ta hỏi ngươi nam nhân thích nữ nhân ăn mặc thế nào thì nên biết rõ nàng ta có ý với ngươi."

Tuy ngoài mặt ảo não nhưng trong lòng Trương Chỉ Sơn như nổ hoa, càng không khỏi sở gương mặt ngọc diện vô song của mình.

"Trương Chỉ Sơn à Trương Chỉ Sơn, sức quyến rũ của ngươi không phải lớn bình thường đâu."

"Vốn tưởng chỉ có thể thu hút vào phàm phu tục nữ, không ngờ độc nữ chí tôn uy danh như Dạ Kiêu cũng mê muội nhan sắc nghịch thiên này của ngươi."

"Thử nghĩ xem, nếu Dạ Kiêu ngoan ngoãn nằm trong lòng ta, chậc chậc..."

Trương Chỉ Sơn không khỏi đứng thẳng lưng, gương mặt cười tươi như nở hoa.

Nhưng chớp mắt.

Hắn ta lại cảm thấy có chút không đúng.

Bởi vì hôm đó Dạ Kiêu còn dùng luồng khí tát hắn ta một bạt tai.

Nếu nàng ta thật sự thích hắn ta, sao lại nỡ tát hắn ta một cái được.

Chuyện này không hợp lý.

Khiến trong lòng Trương Chi Sơn rất mất mát.

Lẽ nào hắn ta đã hiểu sai ý sao.

Nhưng mà hắn ta đột nhiên nhớ đến gì đó, gương mặt lại hiện ra nụ cười.

Bởi vì hắn ta nhớ lại Dạ Kiêu đánh hắn ta là sau khi hắn ta nói mình chơi đùa vô số nữ nhân mới đánh hắn ta.

Chuyện này có nghĩa là gì?

Rõ ràng là Dạ Kiêu đang ghen.

Một bạt tai nặng nề như vậy không phải ghen bình thường đâu, mà là cực kì ghen tuông đấy.

"Nhất định là như vậy!"

Khóe môi Trương Chỉ Sơn giương cao, trong lòng vui như nở hoa.

Thấy dáng vẻ vại dấm của Dạ Kiêu không chỉ thích hắn ta, mà là yêu hắn ta, thậm chí yêu tận xương tủy!

"Trương Chi Sơn à Trương Chỉ Sơn, ngươi thật sự sở hữu sức quyến rũ tuyệt thế, tuy thiên phú tu luyện không có chỗ xếp hạng trong thế hệ trẻ tuổi ở Vân Tinh, nhưng đó nhất định là do trời ghen ghét anh tài"

"Cho ngươi gương mặt xinh đẹp tuyệt thế, đoạt lấy thiên phú tu luyện nhất định của ngươi, chuyện này không hề quá đáng"

Trương Chi Sơn chắp tay sau lưng, không khỏi ngâm nga tiểu khúc...

Thời gian ba ngày chớp mắt đã đến.

Các độc sư của đảo Thiên Độc cũng không phụ kỳ vọng của mọi người, lại lần nữa nghiên cứu ra độc tố không gian.

Độc tố không gian mới nghiên cứu ra lần này, ngoài mặt chỉ trôi qua ba ngày nhưng trên thực tế mấy chục độc sư tập trung với nhau nghiên cứu ròng rã suốt ba năm.

Để thỏa mãn nhu cầu của Dịch Phong nhanh chóng nghiên cứu ra, bọn hắn đã trả giá lớn sử dụng pháp bảo không gian nên mới tốn mất ba năm.

Cho nên sáng sớm hôm nay.

Hàng trăm độc sư của đảo Thiên Độc tập trung tại đây, gương mặt ai nấy đều lộ ra nụ cười tự tin.

Ba năm mài giữa một thanh kiếm.

Bọn hắn tràn ngập tự tin đối với lần thí nghiệm này.

Mà hai người thử độc là Phó Nam Thiên và Dịch Phong, tất nhiên cũng phải đến đây.

Nhìn hiện trường rộng lớn tập trung hàng trăm độc sư, lại quan sát mệnh cách của những độc sư đó, Phó Nam Thiên lập tức biết ngay nhóm độc sư này đã sử dụng pháp bảo không gian.

"Tiểu tử, ngươi chuẩn bị xong chưa?" Phó Nam Thiên không nhịn được nhắc nhở: "Lần này e rằng sẽ làm thật đấy, bọn hắn sử dụng pháp bảo không gian để nghiên cứu độc tố."

"Ồ, pháp bảo không gian?"

Ánh mắt Dịch Phong lập tức sáng lên.

Cũng biết rõ đây là thứ gì, vốn dĩ không cảm thấy đám độc sư này có thể luyện ra được gì đó chỉ trong ba ngày, xụ mặt không ôm quá nhiều hi vọng, nhưng nghe Phó Nam Thiên nói thế, hắn lập tức thấy hưng phấn.

Quan sát về hưng phấn trong ánh mắt của Dịch Phong, trong lòng Phó Nam Thiên thật sự không khỏi cảm khái.

Giác ngộ tư tưởng của tiểu tử này rốt cuộc cao đến mức nào.

Trên đời này thế mà thật sự có người đến chết mới thôi như vậy sao?

Lẽ nào hắn không ích kỷ chút nào, chưa từng lo cho tính mạng của mình?

"Hai vị nghĩa sĩ, hôm nay phải phiền hai vị rồi"

Lúc này có cao tầng đảo Thiên Độc chạy đến nói: "Không gian sương độc lần này là do gần trăm vị độc sư trên đảo Thiên Độc cải tiến sửa đổi dựa trên cơ sở lần trước, nếu không có gì bất ngờ hôm nay có lẽ hai vị sẽ..."

"Không cần nói nhiều"

Dịch Phong phất tay ngắt lời, khẽ ngẩng đầu, phóng khoáng nói:

"Chết có gì đáng sợ, dâng hiến tính mạng cho sự nghiệp vĩ đại này, nghĩa bất dung từ, nếu đã chuẩn bị xong bây giờ ta sẽ vào ngay."

"Được!"

"Thật không hổ là anh hùng!"

Nhóm độc sư của đảo Thiên Độc kích động không thôi, xôn xao cảm khái.

"Nếu hai vị muốn vào đó trước thời hạn vậy thì xin mời!"

Ông lão dẫn đầu giơ hai tay ra.