Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 1257: Ánh sáng vĩ đại chính nghĩa đến mức nào (2)




Mọi người xôn xao an ủi.

Nhưng trong lòng lại cảm thấy kì lạ.

Theo lý mà nói.

Chẳng phải bọn hắn mới là nhóm người cần được an ủi sao?

Sao ngược lại bọn hắn phải an ủi Dịch Phong vậy.

"Các ngươi không hiểu rồi" Bên cạnh, một ông lão tán thưởng nói: "Dịch công tử lòng mang thiên hạ, đã sớm coi thường sinh tử, hắn xem thành quả của lần thí nghiệm này còn quan trọng hơn cả tính mạng của mình."

Nghe ông lão nói như vậy.

Mọi người xôn xao gật đầu.

Đúng vậy.

Nếu không sao Dịch công tử phải buồn đến thế.

Tinh thần này hiếm có bậc nào, khiến người ta kính ngưỡng đến mức nào.

Mọi người không nhịn được đều cúi đầu than thở trước Dịch Phong.

Tuy kết cục lần này thất bại nhưng vừa nghĩ đến người đại nghĩa ngút trời như Dịch Phong bình an vô sự, cảm thấy lần thất bại này cũng chẳng có gì ghê gớm.

"Không được!"

"Lúc đó trước khi vào chẳng phải đã nói rồi sao?"

"Chẳng phải đã nói, không độc chết ta, các ngươi thề không bỏ qua?"

Dịch Phong dứng dậy chỉ vào nhóm độc sư đảo Thiên Độc nói:

"Các ngươi không thể nuốt lời, độc ta không chết được, còn nói đảo Thiên Độc tập trung độc sư lợi hại nhất Vân Tinh, bản lĩnh của các ngươi đâu, lấy bản lĩnh thật sự của các ngươi ra đây!"

"Ta nói một con số"

"Ba ngày!"

"Nội trong ba ngày các ngươi nhất định phải sắp xếp buổi thử độc tiếp theo"

"Nếu các ngươi không thề độc chết ta, toàn bộ các ngươi đều trở về nuôi heo đi"

"A chuyện này...

Lời nói của Dịch Phong nhấc lên muôn ngàn con sóng, khiến các độc sư ở hiện trường đều nhìn nhau.

Sau đó.

Mặt già của từng người đều đỏ bừng, hận không thể tìm cái lỗ chui xuống.

Bởi vì lời nói của Dịch Phong đã hoàn toàn mắng cho bọn hắn tỉnh ra.

Đúng vậy.

Bọn hắn lấy mỹ danh là độc sư lợi hại nhất toàn Vân Tỉnh, ai nấy ÿ vào thân phận mình tâm cao khí ngạo, tự định nghĩa bản thân trở thành chúa cứu thế cho tương lai của nhân loại.

Nếu ngay cả không gian sương độc để độc chết Hợp Đạo cảnh cũng không nghiên cứu ra được, quả thật không bằng về nhà nuôi heo.

Khoảnh khắc này.

Trong lòng càng không ngờ, Dịch công tử trước mặt vậy mà lại vĩ đại đến mức đó.

Thế mà tự mình yêu cầu nội trong ba ngày phải sắp xếp lần thử độc tiếp theo cho hắn.

Đây là sự vĩ đại đến bậc nào.

Ánh sáng vĩ đại chính nghĩa đến mức nào.

Dịch công tử vì tương lai nhân lọai, trả giá sinh mệnh của mình cũng nói đến nhẹ nhàng như thế, vậy đám độc sư có lợi ở toàn Vân Tinh như bọn hắn làm sao còn lý do để không cố gắng?

Nếu bọn hắn không thể ăn nói với Dịch Phong, sao còn mặt mũi để gặp lại hắn nữa?

"Đa tạ Dịch công tử thúc giục."

"Bây giờ chúng ta lập tức khởi động lại kế hoạch nghiên cứu."

"Nội trong ba ngày nhất định sẽ cho Dịch công tử câu trả lời."

Nói xong nhóm độc sư ai nấy đều tràn ngập ý chí chiến đấu, xoa tay rời đi.

Dạ Kiêu biết tin, trong lòng có chút phức tạp.

Nàng ta là đảo chủ đảo Thiên Độc, theo lý mà nói thử độc thất bại nàng ta hẳn phải cảm thấy buồn bã và mất mát.

Nhưng không biết tại sao, trong lòng lại có chút hưng phấn và may mắn nho nhỏ.

"Đại nhân"

Lúc này bên ngoài truyền đến tiếng nói của thị vệ.

"Chuyện gì?"

Dạ Kiêu đùa nghịch thần lằn trong tay, trầm giọng hỏi.

"Nghĩa sĩ Dịch Phong cầu kiến" Thị vệ cung kính nói.

Nghe vậy.

Động tác vuốt ve của Dạ Kiêu khựng lại, lướt qua như lưu quang, giấu y phục thiếp thân vừa thay ra chưa kịp thu dọn xuống dưới gối.

Rồi lại dùng tốc độ nhanh như chớp dọn dẹp sạch sẽ vài chỗ trong căn phòng thoạt nhìn hơi hỗn loạn, xác nhận bề ngoài nhìn qua tất cả đều gọn gàng ngăn nắp, nàng ta mới ngồi xuống lại.

Nghiêng đầu nhìn thoáng qua bản thân trong gương, lúc này mới chuẩn bị để Dịch Phong vào.

Nhưng vừa định lên tiếng lại nhớ ra gì đó, cầm con thần lằn chơi đùa khi trước giấu dưới gầm giường.

Sau khi xác nhận không có gì sơ sót, nàng ta vô thức vuốt tóc, bấy giờ mới chậm rãi nói: "Mời vào."

Một lúc sau, Dịch Phong mặc áo choàng trắng bước vào.

Dịch Phong nhìn thoáng qua nàng ta cũng không thèm chào hỏi, thẳng thừng ngồi xuống.

Lần này đến đây.

Trong lòng Dịch Phong tất nhiên có tính toán.

Đám độc sư kia uống canh gà độc của hắn, tuy bây giờ đang nghiên cứu sương độc như thể được tiêm máu gà, nhưng trải qua lần thử độc đầu tiên Dịch Phong đã nảy sinh nghi ngờ cực lớn đối với thực lực của đám độc sư đó.

Cho nên hắn không thể gửi gắm tất cả hi vọng vào việc thử độc.

Một con đường chết khác, tất nhiên phải gửi gắm lên người độc nữ khiến thánh nhân cũng phải kiêng kị này.

Thực ra lần trước Dịch Phong đã có ý định này.

Còn về việc tại sao lần trước hắn lại không trúng độc, Dịch Phong cũng đã cân nhắc cẩn thận.

Một là thân phận của hắn.

Dù sao bản thân cũng là người tình nguyện đến thử độc, nếu còn chưa thử độc đã bị Dạ Kiêu độc chết, tất nhiên không thể ăn nói được.