Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 1242: Bàn cờ lớn của sư tôn




"Còn có ai chưa đến?"

Lúc này nữ tử mặc y phục màu xanh dẫn đầu mở miệng hỏi.

"khởi bẩm sư tỷ, trừ bảy mươi lăm sư đệ, sáu mươi ba sư muội ra, còn có các sư đệ sư muội xếp hạng tám mươi lăm trở về sau vẫn chưa đến" Lúc này Giả Gia Tân đang vờn quanh đám thú bước ra nói.

Mà nữ tử mặc y phục màu xanh dẫn đầu chính là Tô Vân Vận.

"Ừm!"

Tô Vân Vận gật đầu.

"Đúng rồi, còn có đại sư huynh, từ đầu đến cuối không có tung tích" Giả Gia Tần lại nói.

"Đại sư huynh là đệ tử mà sư tôn yêu thương nhất, cũng là người theo sư tôn lâu nhất" Tô Vân Vận trầm tư nói: "Có lẽ đại sư huynh gánh vác sứ mệnh khác, cho nên đại sư huynh coi như ngoại lệ, chúng ta tạm thời không cần để ý huynh ấy."

"Cũng phải"

Giả Gia Tần gật đầu, nghĩ đến gì đó, đột nhiên nói: "Đúng rồi, còn có Ngô Trường An sư huynh"

"Ngô Trường An sư huynh sao..."

Tô Vân Vận khẽ trầm ngâm, sau đó nói: "Ngô Trường An sư huynh là người duy nhất trong số các sư huynh đệ trừ đại sư huynh ra khiến ta nhìn không thấu, thời gian huynh ấy tiếp xúc với sư tôn nhiều hơn chúng ta, nhất định huynh ấy cũng giống đại sư huynh, coi như ngoại lệ."

"Được thôi."

Giả Gia Tần gật đầu.

Liếc nhìn bầu trời xung quanh, lại đợi thêm một lúc, Tô Vân Vận dường như không kiên nhẫn nữa nói: "Có lẽ khoảng cách của các sư đệ sư muội khác khá xa, e rằng một hai ngày cũng không đến kịp, tạm thời cứ mặc kệ bọn hắn"

"Lần này triệu tập mọi người là có một chuyện cần hỏi chư vị."

Khẽ trầm ngâm, Tô Vân Vận hỏi: "Một tháng gần đây, mỗi lần ta nhập định tu luyện trong đầu sẽ tự động hiện lên một số hình ảnh"

"Đó là tất cả các sư huynh đệ chúng ta trừ Ngô Thiên sư huynh ra, toàn bộ đều ngồi xếp bằng trong một đại điện"

"Không biết mọi người có xảy ra chuyện tương tự không?"

Tô Vân Vận vừa nói xong, lập tức gây ra náo động không nhỏ trong các sư huynh đệ.

"Sư tỷ, đệ có, vừa rồi đệ còn muốn hỏi chuyện này đấy." Tiêu Chiến vội vàng nói.

"Đệ cũng có" Trì Nhất Dũng nói.

"Đúng đúng đúng, đệ cũng có."

"Đệ có"

"Trong đầu ta cũng hiện ra cảnh tượng giống như vậy"

Nhất thời các sư huynh đệ lần lượt lên tiếng.

Thống kê lại, phát hiện hiện trường trừ Ngô Thiên ra, những đệ tử khác đều từng gặp phải chuyện tương tự.

"Quả thật là như vậy."

Sắc mặt Tô Vân Vận lộ vẻ suy tư lại nói: "Ta loáng thoáng có một cảm giác, cảnh tượng xuất hiện trong đó đã từng xảy ra trong hiện thực, hình như các sư huynh đệ chúng ta đã quen biết nhau từ sớm."

"Đúng vậy."

"Ta cũng có cảm giác đó."

"Sư tỷ nói đúng quá, đệ cũng nghĩ như vậy"

Mọi người xôn xao gật đầu.

"Xem ra vì liên quan đến sư tôn, vận mệnh của những người chúng ta đã sớm liên hệ với nhau, thậm chí chúng ta có thể trở thành đệ tử của sư tôn cũng không đơn thuần là vì vận may cho phép" Tô Vân Vận khẽ ngẩng đầu, nghiêm túc nói: "Hoặc là bản thân chúng ta là người được sư tôn chọn."

Vừa nghe câu này mọi người đều hưng phấn không thôi.

Bởi vì trong lòng bọn hắn luôn cho rằng sở dĩ bản thân có thể trở thành đệ tử của sư tôn chẳng qua là do may mắn mà thôi, không phải do bọn hắn ưu tú thế nào.

Dù sao cho dù là một con heo làm đệ tử của sư tôn cũng có thể trở thành cự phách một phương, thống nhất giới heo.

Nhưng nếu theo Tô Vân Vận nói bọn hắn được sư tôn chọn, vậy không đơn thuần chỉ vì bọn hắn may mắn đơn giản như thế nữa.

"Bất kể thế nào, ta nghĩ những sư huynh đệ chúng ta không được bôi nhọ sư tôn mới phải." Tô Vân Vận trịnh trọng nói: "Cho nên đây cũng là mục đích thứ hai ta triệu tập mọi người đến đây."

Mọi người dời ánh mắt nhìn về phía Tô Vân Vận.

Tô Vân Vận nói tiếp: "Ta vẫn luôn nghĩ tại sao sư tôn lại nhận chúng ta làm đệ tử?"

"Truyền thừa bản lĩnh của ngài sao?"

"Sư tôn thành tựu như biển lớn, chúng ta tùy tiện chọn một dòng nước nhỏ cũng đủ để hưởng dụng cả đời, ai có đủ tư cách kế thừa bản lĩnh của ngài?"

"Cho nên ta dám khẳng định, sự tồn tại của chúng ta tuyệt đối không phải ngẫu nhiên, nhất định tồn tại sứ mệnh của chúng ta"

"Nhất là những hình ảnh gần đây thường xuất hiện trong đầu, càng khẳng định suy nghĩ trong lòng ta"

Các sư huynh đệ nghiêm túc lắng nghe, ai nấy đều lộ vẻ trầm tư.

"Còn nhớ bàn cờ lớn mà sư tôn đã hạ không?"

Tô Vân Vận lại hỏi.

"Sư tỷ, vậy tỷ cảm thấy sứ mệnh của chúng ta là gì?" Có đệ tử hỏi: "Cờ lớn của sư tôn lại là thế nào?"

Tô Vân Vận không hề trả lời thắng thắn mà tiếp tục hỏi ngược lại.

"Có còn nhớ vô số tác phẩm dài tập trong tàng thư các Thiên Địa Môn không?"

"Có còn nhớ vô số hình ảnh trong ngọc giản Thiên Địa Môn không?"

"Sư huynh đệ chúng ta đang ngồi ở đây hình như đều lĩnh ngộ được đạo của mình từ trong đó phải không?"