Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 1241: Hai món bảo vật (2)




"Đây là?"

Tần Nghị nghi ngờ hỏi.

Những người khác cũng dời ánh mắt nhìn về phía rương gỗ.

Tần Lan mỉm cười thần bí, sau đó cũng trịnh trọng dời ánh mắt nhìn về phía rương gỗ.

Đầu tiên dùng tu vi mạnh mẽ tạo nước trong không khí, rửa hai tay sạch sẽ, lại dùng khăn trắng mới tinh lau khô hai tay, không để lại chút nước đọng nào.

Lúc này mới đặt hai tay lên một chiếc rương gỗ trong số đó.

Sau khi hít sâu một hơi, Tần Lan mới trịnh trọng mở rương gỗ ra.

Ngay lập tức, thu hút ánh mắt của mọi người.

Chỉ nhìn thấy một chiếc muôi sắt được đặt gọn gàng trong rương gỗ.

Không sai.

Chính là làm bằng sắt.

Nhưng cho dù là bằng sắt những người có mặt ở hiện trường đều nhìn ra chỗ bất phàm của chiếc muôi lớn này.

Bên trên mơ hồ có ánh sáng lưu chuyển, một chiếc muôi lớn thoạt nhìn bình thường không có gì đặc biệt, nhưng bất kể là kích thước hay độ lớn nhỏ của nó đều có thiết kế tinh xảo xinh đẹp.

Quan trọng nhất là vừa mang chiếc muôi lớn ra ngoài, đã gây chấn động cho binh khí của tất cả mọi người ở hiện trường.

Dường như đang sợ hãi.

Phải biết là thế lực đứng đầu Thiên Vực, những người này lại là cao tầng tuyệt đối của thế lực đứng đầu Thiên Vực, binh khí trong tay bọn hắn đều là thần binh lợi khí, là vật bất phàm.

Nhưng cho dù là vậy đứng trước mặt cái muôi lớn kia cũng phải kẹp chặt đuôi.

"Đây là?"

Tần Nghị khiếp sợ nhìn Tần Lan, tràn ngập vẻ khó tin.

Mà Tần Nam và Tân Chi Ngư sau lưng cũng nhìn cái muôi lớn kia không chớp mắt.

"Đừng vội, vẫn còn nữa"

Tần Lan mỉm cười thần bí, lại lấy ra một con dao phay từ trong rương gỗ còn lại.

Dao phay vừa xuất hiện, trời đất cũng biến sắc.

Mọi người cảm giác không khí trong không gian thạch thất đều trở nên đè nén.

Mà binh khí trong tay bọn hắn, nếu nói khi gặp cái muôi lớn kia phải kẹp chặt đuôi, nhưng sau khi nhìn thấy dao phay thật sự là thẳng thừng giả chết.

"Ghê quá!"

"Con dao thật khủng khiếp!"

"Không ngờ đảo Thiên Địa chúng ta vậy mà lại có thân binh lợi khí như vậy!"

Thấy thế mọi người đều đồng loạt thốt lên kinh ngạc.

"Đã nhìn thấy chưa!"

Tần Lan hưng phấn nói: "Hai bảo bối này là của vị tiền bối kia, năm đó chính tay tặng cho phụ thân, thần khí chuyên dụng để phụ thân nấu ăn cho tiền bối"

"Mà chính vì hai món bảo bối này, khi trước phụ thân lấy muôi lớn lập tức ngộ đạo thành thánh, sau này phụ thân cầm dao phay cả đoạn đường nhanh chóng chém tung Thiên Vực."

"Hôm nay, hai món thần khí tiền bối để lại, chính thức truyền cho các ngươi."

Nghe vậy Tần Nghị hưng phấn quỳ xuống đất, hai tay cung kính `ˆ))

đỡ lấy: "Đa tạ lão tổ:

"Cái muôi lớn này giao cho ngươi, hi vọng ngươi có thể gánh được trọng trách chủ bếp."

Tần Lan trịnh trọng cầm muôi lớn, nghiêm túc đặt vào tay Tần Nghị.

Sau khi nhận muôi lớn, Tần Nghị yêu thích không buông tay.

Hai tay đỡ lấy, sờ nắn, ánh mắt kia như thể nhìn thấy mối tình đầu của mình.

"Có cái muôi đầu bếp này, ta càng thêm tự tin"

Ông ta nói với vẻ tràn ngập ý chí chiến đấu.

"Ha ha, rất tốt"

Tần Lan cười lớn, lại dời ánh mắt nhìn về phía Tần Nam và Tần Chỉ Ngư.

"Con dao này ta sẽ giao cho hai hậu bối kiệt xuất nhất, do hai người các ngươi cùng nhau bảo quản." Tần Lan cười nói: "Một là các ngươi là tương lai của Tần gia. Hai là tiếp theo cần các ngươi đi tìm tiền bối, nếu tiền bối không nhớ Tần gia chúng ta, đưa dao này cho tiền bối xem có thể chứng minh thân phận của chúng l)

ta.

S13 "Vâng, lão tổ:

Tần Nam và Tần Chi Ngư nghe vậy như được tiêm máu gà quỳ xuống đất.

Bọn hắn không ngờ con dao này thế mà lại giao cho bọn hắn bảo quản, chuyện này thật sự là vinh dự to lớn.

"Được rồi, mọi người lui ra mau chóng sắp xếp đi."

Tần Lan cười nói.

"Vâng!"

Mọi người đồng tanh đáp lời, sau đó ra ngoài.

Không lâu sau toàn bộ đảo Thiên Địa đều tổng vệ sinh, khắp chốn đều không có một hạt bụi nào, các loại nguyên liệu nấu ăn từ khắp các nơi đều vận chuyển đến đảo Thiên Địa, xung quanh giăng đèn kết hoa như đón năm mới.

Đồng thời vài con thuyền lớn cắm cờ đỏ xuất phát từ đảo Thiên Địa hoàn thành sứ mệnh của bọn chúng.

Cùng lúc đó.

Trong đám mây.

Một nữ tử mặc y phục màu xanh mái tóc tung bay, chắp tay nhìn Ta Xa.

Lúc này một quái vật khổng lồ được chế tạo hoàn toàn từ cơ giáp lướt nhanh trong không trung.

Trên boong tàu, rất nhiều người đang đứng.

Nhìn thấy nữ tử mặc y phục màu xanh, mọi người lần lượt khom người: "Gặp qua sư tỷ."

"Ừm!"

Nữ tử mặc y phục màu xanh gật đầu, tiếp tục nhắm mắt dưỡng thần.

Những người còn lại thấy vậy, hiểu ý không đến quấy rầy mà là thu hồi phi thuyền, ngồi xếp bằng trên không.

Mấy ngày kế tiếp.

Có người cưỡi rồng mà đến, có người cưỡi phượng đáp xuống.

Nhìn chung hiện trường đã có bảy tám mươi người.