Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 1236: Phân chia thánh nhân




Bởi vì nó là sự tồn tại có đẳng cấp cao nhất trong số những con thuyền cắm cờ khác, trắng xanh lục xanh lam tím đỏ... trong thế lực của cả Thiên Vực, thuyền có tư cách cắm cờ đỏ cũng chỉ có đảo Thiên Địa.

Nơi mà con thuyền lớn của đảo Thiên Địa đi qua, tất cả các con thuyền khác gặp phải nó cũng phải lần lượt nhường đường.

"Cờ đỏ, thuyền của đảo Thiên Địa, đúng là hiếm thấy!"

"Nhìn tốc độ nó chạy hình như hơi vội, cũng không biết đã xảy ra chuyện lớn thế nào."

"Đúng vậy, gần đây Thiên Vực không thái bình mà!"

Không ít con thuyền đi ngang qua thấy vậy đều truyền ra tiếng bàn luận, vừa hưng phấn lại tò mò.

Mà chuyện như vậy không chỉ xuất hiện ở nơi này, rất nhiều nơi trên mặt biển đều nhìn thấy con thuyền cắm cờ đỏ của đảo Thiên Địa.

Bọn nó đều chạy về hướng của đảo Thiên Địa.

Đảo Thiên Địa.

Thế lực lớn nhất Thiên Vực, đã truyền lại mười mấy vạn năm.

Trừ việc thực lực thâm hậu ra cũng chỉ vì đảo Thiên Địa có sự tồn tại của thánh nhân.

Đương nhiên vị thánh nhân của đảo Thiên Địa và người xuất hiện ở cửu giới không giống nhau.

Vị ở cửu giới là thiên đạo lựa chọn, con cưng của trời, được sức mạnh thiên đạo rót vào, từng cử chỉ hành động lời nói việc làm đều có thể ảnh hưởng đến thế giới, khi thức tỉnh sẽ có dị tượng trời đất mạnh mẽ theo cùng.

Có vài người may mắn thậm chí còn có thể thành thánh sau một ngày, hoàn toàn giảm bớt quá trình khổ tu ở giữa.

Giống như trong lịch sử của Vân Tinh từng có một vị Chu đại gia.

Ông ta vốn là một đại phu nổi tiếng, chỉ vì sống trong thời chiến loạn, ông ta cảm thấy tuy y giả có thể cứu người nhưng lại có giới hạn, cho nên đã bỏ y theo văn.

Sau khi theo văn từng bài văn chương kinh hãi thế tục của ông ta xuất hiện đều ảnh hưởng người trong thiên hạ.

Mà ông ta cũng từ một người bình thường trở thành thánh văn trong một ngày, ảnh hưởng sâu xa đến lịch sử của Vân Tinh.

Loại thánh nhân này cũng được xưng là chân thánh.

Còn vị ở đảo Thiên Địa hoàn toàn là do sau khi khổ tu Chứng Đạo cảnh mới bước vào cảnh giới Thánh Nhân.

Loại thánh nhân đó không hề ảnh hưởng đến năng lực trời đất, là ngụy thánh, so với chân thánh vẫn còn cách biệt như trời với đất.

Nhưng chân thánh cũng được, ngụy thánh cũng thế, đều là thánh nhân.

Mặc cho một người là tiên thiên, một người là hậu thiên.

Cho nên vị ở đảo Thiên Địa dù chỉ là ngụy thánh hậu thiên, nhưng với người đời mà nói cũng là sự tồn tại khủng khiếp không thể tưởng tượng được.

Chỉ là có một nhân vật khổng lồ như vậy, diện tích của đảo Thiên Địa cũng không lớn như mọi người tưởng tượng.

Ngược lại nó cũng gần như đảo Phong Nguyệt.

Bề ngoài nhìn qua không có khác biệt quá lớn so với những hòn đảo thông thường, là loại bình thường không có gì đặc biệt.

Nếu không phải con thuyền cắm cờ đỏ đậu ở bến cảng, e rằng không ai có thể tưởng tượng được trên đảo này vậy mà lại có thánh nhân tồn tại.

Lúc này bảy tâm con thuyền cập bờ ở bến cảng Thiên Địa.

Chúng chính là những con thuyền đã khiến cả Thiên Vực náo động.

Sau khi con thuyền cập bờ, có không ít bóng người bước ra.

Có thanh niên bạch y thần thái sáng láng, có nam tử trung niên khí thế thâm hậu, có mỹ phụ phong tình vạn chủng, có nữ tử dung mạo thanh lê...

Mà mỗi một người trong số bọn hắn bước ra, đều là sự tồn tại danh tiếng hiển hách ở Thiên Vực.

Ví như thanh niên bạch y Tần Nam, chính là thiên tài đệ nhất Thiên Vực, tuổi còn trẻ đã ở Chứng Đạo cảnh, cũng là sự tồn tại tương lai có tư cách bước vào thánh nhân được Thiên Vực công nhận trong thế hệ hậu bối.

Mà nữ tử Tần Chi Ngư dáng người cao gầy, ngũ quan tuyệt mỹ cũng là sự tồn tại xếp ba hạng đầu trong thế hệ trẻ tuổi Thiên Vực. Trừ thiên phú ra giá trị nhan sắc cũng sở hữu danh hiệu thiên tiên Thiên Vực, danh hiệu đó của nàng ta hơn hẳn danh xưng do hòn đảo hay khu vực nào đó tự phong. Cho nên nàng ta chính là thiên chi kiêu tử tập hợp cả thực lực lẫn nhan sắc.

Hai người trẻ tuổi trong thế hệ hậu bối của Thiên Vực, đã độc chiếm hai trong số ba hạng đầu.

Hòn đảo đứng đầu Thiên Vực, do đó có thể thấy là điều hiển nhiên.

Mà những người còn lại cũng là cao tầng của đảo Thiên Địa, bước ra ngoài cũng là nhân vât giẫm một chân cũng có thể khiến cả Thiên Vực rung chuyển.

Thấy mọi người quay về, quản gia đảo Thiên Địa vội vàng nghênh đón.

"Tần quản gia, lần này đảo chủ gấp gáp triệu tập chúng ta quay về rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" Nhìn thấy Tần quản gia, một nam tử trung niên trong đó vội vàng hỏi.

Câu hỏi này cũng đã nói ra nghi ngờ của những người khác.

Không chỉ bị triệu tập còn bảo bọn hắn nhanh chóng trở về, đây là chuyện trước giờ chưa từng có.

"Ôi chao, các vị đại nhân, hoàn toàn không phải đảo chủ triệu tập mọi người, mà là lão tổ tông đích thân triệu tập các vị!" Tân quản gia vội vã nói.