Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 1235: Không dễ dàng




Khi Dịch Phong đến Kiếm Cốc, Phiêu Diêu Hồng đã dẫn theo thuộc hạ La Thần đến đón tiếp.

"Hồng nhi gặp qua tiên sinh"

Phiêu Diêu Hông cúi người, sau đó cực kì đáng tiếc nói: "Hồng nhi đã nghe nói chuyện truyền thừa tử vong, ài, Hồng nhi cũng không ngờ vậy mà tiên sinh lại kế thừa được truyền thừa tử vong."

"Đâu chỉ là kế thừa." Dịch Phong mỉa mai: "Chủ nhân của truyền thừa kia còn tặng ta mai rùa, nói là dưới thánh nhân không ai có thể lay chuyển được."

Nói rồi, tâm niệm Dịch Phong khẽ động.

Một chiếc áo giáp màu vàng hình thành bởi dũng chỉ đạo xuất hiện quanh người Dịch Phong.

"Cô nói xem có phải hại người không, ài, thật khiến người ta bi thương mà."

Dịch Phong lắc đầu đau khổ vạn phần.

Bên cạnh, vẻ mặt Phiêu Diêu Hồng và La Thần khiếp sợ nhìn áo giáp dũng cảm hiện ra trên người Dịch Phong.

Hoàn toàn không thể ngờ Dịch Phong vậy mà lấy được thứ nghịch thiên như thế trong truyền thừa.

Có thể nói lấy được áo giáp dũng cảm này, về cơ bản có thể hoành hành khắp Thiên Vực.

Còn về thánh nhân, tuy nói có vài vị ở Vân Tỉnh, nhưng có thể được bao nhiêu chứ? Gập ngón tay cũng có thể đếm hết, là sự tồn tại bình thường muốn chạm cũng không chạm được.

Nhưng nghe lời nói của Dịch Phong, gương mặt bọn hắn không khỏi giật giật.

Hay, hay cho một câu khiến người ta bi thương.

Không biết khiến bao nhiêu người thèm thuồng áo giáp dũng cảm này.

Ngươi thì hay rồi, đến miệng của ngươi lại trở thành gánh nặng.

"g, tiên sinh, tuy không biết tại sao ngài lại muốn tìm chết"

Phiêu Diêu Hồng không nhịn được lên tiếng: "Nhưng với thế lực và thiên phú của ngài, cộng thêm áo giáp dũng cảm này, tương lai nếu không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, ngài nhất định sẽ trở thành thánh nhân, tệ lắm cũng là bán thánh, cho nên chỉ bằng ngài đổi con đường khác thử xem?"

"Không được."

Dịch Phong thằng thừng từ chối.

Tuy nghe qua thánh nhân rất lợi hại, nhưng thứ hắn muốn là bất tử bất diệt.

Hơn nữa hệ thống từng nhắc nhở, qua thêm chín mươi mấy năm nữa sẽ có kiếp nạn lớn, nếu không bất tử bất diệt hắn sẽ gặp nguy hiểm.

"Đúng rồi Hồng cô nương, khi trước chẳng phải cô nói sẽ giúp ta lập kế hoạch tử vong sao, phiền cô nhanh chóng lấy ra cho ta xem để an ủi tâm linh tổn thương của ta." Dịch Phong mong đợi nói.

tệ Phiêu Diêu Hồng nghe vậy lập tức nghẹn lời.

Lòng bàn tay lặng lẽ bóp nát tiêu hủy ngọc giản chuẩn bị đưa cho Dịch Phong.

Trong ngọc giản chính là kế hoạch tử vong nàng ta chuẩn bị cho Dịch Phong.

Nhưng bây giờ nàng ta hoàn toàn cảm thấy xấu hổ nếu lấy nó ra.

Bởi vì những kế hoạch của nàng ta trước mặt áo giáp dũng cảm kia đều là trò con nít.

"Tiên sinh, thật không dám giấu, ngài đã là vô địch dưới thánh nhân rồi, ta thật sự không biết làm sao để ngài chết."

"Là ta không xứng."

Phiêu Diêu Hồng bĩu môi vẻ mặt áy náy nói: "Những kế hoạch kia của ta có lẽ sẽ có ích trước khi ngài lấy được áo giáp dũng cảm, nhưng bây giờ..."

Đả kích nặng nề này khiến Dịch Phong muốn ngất xỉu.

Đoản mệnh!

Dịch Phong gào thét: "Thật sự không còn cách khác sao?"

"g, trừ phi tìm được thánh nhân" Phiêu Diêu Hồng nói: "Nhưng thông thường thánh nhân không xuất thế, muốn tìm cũng không tìm được..."

Dịch Phong sống không còn gì luyến tiếc.

"Đương nhiên cũng không thể nói là không có cách nào." Phiêu Diêu Hồng lại nói: "Cửu giới khi trước từng ở, khoảng thời gian này sắp sinh ra một vị thánh mới"

"Cửu giới?"

"Thánh mới?"

Ánh mắt Dịch Phong sáng lên, không ngờ cửu giới của bọn hắn cũng có thánh nhân, lập tức muốn đuổi qua đó bắt cóc người nhà của thánh nhân kia.

Phiêu Diêu Hồng nhìn vẻ ác độc trong tròng mắt chuyển động của Dịch Phong, dường như nhìn thấu tâm tư Dịch Phong, không tự giác rùng mình, như thể nhớ lại hồi ức không tốt đẹp nào đó.

"Xin tiên sinh chớ manh động" Phiêu Diêu Hồng vội vàng nói:

"Tuy cửu giới sinh ra thánh nhân là chuyện chắc chắn không thể nghi ngờ, hơn nữa cửu giới cũng xuất hiện không ít dấu hiệu tương ứng, nhưng căn cứ theo tin tức truyền đến, thánh nhân kia hẳn còn chưa hoàn toàn thức tỉnh, cho nên trước lúc đó tiên sinh có đi cũng vô dụng."

Được tồi, là ta vội vã.

Dịch Phong bĩu môi, nhẫn nhịn nỗi xúc động muốn bắt cóc trong lòng.

"Còn nữa cho dù vị thánh nhân kia thức tỉnh, cũng không biết tiên sinh có cơ hội hay không" Phiêu Diêu Hồng giải thích tiếp:

"Mọi người đều biết thánh nhân thức tỉnh sẽ gây ra động tĩnh rất lớn, về cơ bản các đại vực đều có thế lực đuổi đến cửu giới, ý đồ tiếp cận thánh nhân. Tóm lại bọn hắn đều có mục đích riêng, cho nên trong hoàn cảnh lớn như vậy, tiên sinh có thể thu hút sự chú ý của thánh nhân hay không còn chưa biết được..."

"Như vậy sao..."

Dịch Phong cau mày.

Muốn tìm chết cũng thật sự không dễ dàng mà.

Mà khi Dịch Phong đến Kiếm Cốc, một con thuyền lớn treo cờ đỏ đang di chuyển với tốc độ nhanh nhất.

Cờ đỏ chính là tượng trưng của thế lực và thực lực ở Thiên Vực.