Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 1213: Người có thể kết giao.




"Đa tạ đã khích lệ, Lăng Bắc không dám nhận."

Phong Lăng Bắc vội vàng nói: "Câu Phong huynh này càng không dám nhận, dựa theo bối phận thực lực mà nói, ta hẳn phải gọi ngài một tiếng tiền bối, ngược lại tiền bối lòng dạ như biển rộng, ta bất kính với ngài như thế, không chỉ không trách tội ta, còn khích lệ ta như vậy, thật làm cho vãn bối xấu hổ cực kỳ"

Nói xong, Phong Lăng Bắc ngượng ngùng cúi đầu.

"Này, ngươi nói gì vậy. Ta làm sao chỉ vì chút chuyện nhỏ này mà trách tội ngươi, ngược lại ta nghe những lời ngươi nói, Phong huynh không chỉ có chỗ đứng, mà với tình hình thế này, thành tựu tương lai sẽ không lệch đi đâu được." Vẻ mặt Dịch Phong tán thưởng nói.

Phong Lăng Bắc cực kỳ cảm động.

Mặc dù hắn là đệ đệ của Phong Thiên Nguyệt, nhưng tới bây giờ hắn đều bị tỷ tỷ lấn áp.

Từ nhỏ, phụ thân của hắn phá lệ nghiêm khắc với hắn, còn nói tính tình hắn vội vàng xao động, không làm nên đại sự gì.

Mà bây giờ tuy đã đi theo tỷ tỷ bái nhập vào môn hạ đảo chủ, nhưng hắn có được tư cách này, phần lớn là nhờ tỷ tỷ hắn. Còn về thiên phú tu luyện thì khó khăn lắm mới được như kia. Tình huống bình thường, loại mới nhập môn như hắn tuyệt đối sẽ không trở thành đệ tử đảo chủ được.

Tuy nói có thể toại nguyện bái hạ đảo chủ, nhưng cũng là loại tâm thường nhất, là loại trong đám huynh đệ chỉ được ngồi cuối xế, Mà sư tôn cũng chẳng quan tâm đến hắn, hoàn toàn đều là nuôi thả.

Từ nhỏ đến lớn, chưa một ai khen hắn.

Cho nên nội tâm hắn thật ra vẫn có chút tự ti.

Nhưng hôm nay hắn không ngờ được là, hắn sẽ được người như Dịch Phong tán thưởng.

Rốt cuộc...

Rốt cuộc cũng có người hiểu ta, rốt cuộc cũng có người nhìn thấy được giá trị của ta.

Hắn tựa như thấy được vầng sáng.

Mà Dịch Phong chính là ánh sáng ấy.

Mắt hắn dần dần rưng rưng.

Trong lúc nội tâm cảm động, hắn quỳ phịch một cái xuống đất.

"Tiền bối, Phong Lăng Bắc nguyện đi theo tiền bối làm tuỳ tùng, có bất kỳ phân phó gì, tiền bối cứ việc ra lệnh một tiếng"

Phong Lăng Bắc quỳ trên mặt đất, thái độ thành khẩn.

Hành động đột ngột này của Phong Lăng Bắc, Dịch Phong không hề nghĩ tới.

Người anh em này, mới khen hắn hai câu, đã phản ứng lớn thế này à.

Bên cạnh.

Phong Thiên Nguyệt cũng "A" một tiếng.

Vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.

Đệ đệ này của nàng, với hiểu biết của nàng, bình thường rất là cao ngạo, thậm chí trước kia cũng không nghe theo lời phụ thân, với loại người như Dịch Phong hắn hẳn phải thành kiến đây người, thế mà lại quỳ xuống đất hô hào đòi đi theo làm tuỳ tùng?

Lập tức nàng có chút không hiểu đệ đệ mình.

"Phong huynh, cần gì phải như vậy, tuyệt đối không cần phải làm lễ lớn như vậy đâu" Dịch Phong vội vàng đỡ Phong Lăng Bắc dậy.

Nhưng Dịch Phong càng khách khí, Phong Lăng Bắc càng thấy cảm động.

"Tiền bối ngài an tâm, ta nhất định sẽ cố gắng hết mình, trợ giúp ngài thành công tiếp nhận truyền thừa" Phong Lăng Bắc nói:

"Mặc dù ta chưng từng tiến vào truyền thừa, nhưng dù sao cũng là người Phong Nguyệt Đảo, hiểu rõ truyền thừa này thế nào, vẫn đầy đủ hơn so với người bình thường, đến lúc đó ta sẽ viết ra một vài công việc và nguy hiểm cần chú ý cho ngài"

"Hả, cũng không cần giúp đâu."

Dịch Phong xấu hổ đố trán.

Đứa nhỏ này vừa nói có khả năng thành tài, sao lập tức biến thành bình thường không bắt mắt nữa vậy.

"Nhưng mà ngươi nói những chuyện cần chú ý kia, cứ viết cho ta một ít đi"

Dĩ nhiên không phải Dịch Phong muốn phòng ngừa những nguy hiểm kia, mà là phải biết chỗ nào nguy hiểm, thì giẫm chỗ đó.

"Được, trở về ta lập tức viết cho ngài"

"Ừm Dịch Phong gật nhẹ đầu, liền nhớ đến Bạch Cập trong lời Phong Lăng Bắc.

"Bạch Cập này, rốt cuộc hắn là người thế nào?" Dịch Phong hiếu kỳ hồi.

"Người này..."

Phong Lăng Bắc cau mày, vẻ mặt ngưng trọng nói: "Người này cực kỳ âm hiểm xảo trá, thủ đoạn cũng rất tàn nhẫn. Vì đạt được mục đích sẽ không từ thủ đoạn nào, không biết hắn đã hại bao nhiêu người rồi."

"Việc hắn coi trọng nhất chính là vị trí đảo chủ đời tiếp theo, mà chuyện tiền bối ngài tiếp nhận truyền thừa có liên quan đến tranh đoạt thành bại giữa hắn và tỷ tỷ."

"Nếu ngài thành công, vậy thì vị trí đảo chủ đời tiếp theo nhất định sẽ thuộc về tỷ tỷ ta, ngược lại nếu ngài thất bại, thì đương nhiên đảo chủ đời tiếp theo sẽ là hắn"

Biết trong lòng Phong Thiên Nguyệt không muốn nói chuyện đặt cược ra, Phong Lăng Bắc cũng không nói rõ.

"Cho nên, tóm lại chuyện ngài tiếp nhận truyền thừa lần này, tất nhiên Bạch Cập sẽ động tay động chân"

Nghe vậy.

Dịch Phong nhíu mày lại.

Âm hiểm xảo trá, vì đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn.

Bạch Cập này nghe qua đúng là một đứa nhỏ đáng yêu mài!

Mà đúng lúc chuyện này còn liên lụy nhiều như thế, liên quan đến vị trí đảo chủ đời tiếp theo, như vậy thì đúng như Phong Lăng Bắc nói, Bạch Cập này không có lý do nào không động tay động chân được.