Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 1182: Hiện tượng kỳ quái.




"Nhưng mà lần này đến đây, còn có một chuyện nữa"

Hừng Thiên nói, dừng lại một chút, sắc mặt hơi cổ quái.

"Hửm, có chuyện gì?"

Trận lão ngẩng đầu hỏi.

"Ừm, vấn đề là, cũng không phải chuyện gì lớn, theo ngươi thì chắc không phải chuyện gì đâu, tự nhiên thấy hơi lạ" Hùng Thiên mặt mày nghiêm túc nói.

"Ngươi nói thẳng đi"

Trận lão thu vẻ mặt hưng phấn lại, nghiêm túc nhìn Hùng Thiên.

"Nguyên Hoá ở cùng một chỗ với Bao Bà" Hùng Thiên cổ quái nói.

"Ngươi nói sao?"

Trận lão nghe xong, cằm suýt nữa rơi xuống đất, hoảng sợ nói:

"Ngươi nói cái tên toàn là cơ bắp kia ở cùng một chỗ với cái lão Bao Bà xử nữ hả?"

"Không chỉ vậy đâu."

"Còn nữa..."

Hùng Thiên bĩu môi, bàn tay vung lên, một hình ảnh hiện ra trước mắt Trận lão.

Trong hình, Nguyên Hoá gầy yếu thấp bé nằm trên đồng cỏ, mà Bao Bà vốn dáng người công kềnh, gương mặt dữ tợn lại như mèo con nằm trong ngực Nguyên Hoá.

"Bảo bối, ta muốn uống rượu."

"Muốn uống rượu gì?"

"Muốn cùng ngươi thiên trường địa cửu..."

"Bảo bối, ta muốn ăn cơm?"

"Muốn ăn cơm gì?"

"Muốn khiến ngươi ngoan ngoãn nghe lời ta..."

"Hừm hừm, xấu xa"

Trong hình, hai người anh anh em em, sau đó đạp lên Tiểu Lãng, hái hoa bắt bướm, thoả thích vui chơi trên đồng cỏ thơm ngát.

"Oe..."

Trận lão xem một màn buồn nôn trước mắt, khoé miệng co rút.

Kinh ngạc không tin nổi trong mắt có thể lấp trời.

Hai người này đều là một trong những công thần của Cửu Giới, năm đó từng trấn thủ giới tường cùng nhau, nhưng tính cách hai người thế nào hắn hiểu hết.

Một người nóng nảy đầy cơ bắp.

Khác phái? Ở trước mắt hắn nam nữ như nhau, thậm chí có lần muốn giết hết nữ chứng đạo.

Người kia như đầu gấu thì gắt gỏng nóng tính, còn đàn ông hơn cả đàn ông.

Thế giới có huỷ diệt hắn cũng không tin hai người kia sẽ ở cùng một chỗ.

Thế mà hai ngươi kia ở cùng nhau thật, còn mở miệng một tiếng bảo bối một tiếng yêu đương, tình cảm mặn nồng đến mức làm người khác buồn nôn cực kỳ.

"Trận lão, này chưa tính là gì đâu"

"Trong đám hậu bối tương đối kiệt xuất, Văn Kiệt và Phương Vũ cũng..."

Hùng Thiên quệt miệng một cái.

Hai con mắt Trận lão trừng lớn.

Rít gào nói: "Hai người này là nam mà!"

"Không được vậy đâu, Phong Sơn sư phụ đánh gãy chân hau người họ cũng không thể ngăn cản nổi, ôm nhau mở miệng là một tiếng chân ái..." Hùng Thiên quệt miệng nói.

"Đương nhiên những chuyện này ở Liên Minh Cửu Giới chỉ mới là bề nổi của tảng băng chìm mà thôi."

"Giờ ngươi ra ngoài đường xem thử đi..."

Nói xong, Hùng Thiên đẩy cửa sổ ra, đường cái lộ ra không sót một thứ gì.

Trận lão đi đến cửa sổ, nhìn ra bên ngoài.

Phát hiện khung cảnh bên ngoài đều biến thành phong hoa tuyết nguyệt, từng đôi tình nhân đi qua đi lại ngọt ngào.

Ngoại trừ những đôi nam nữ bình thường ra thì mấy đôi nam nam như Văn Kiệt và Phương Vũ cũng không hề ít...

Đương nhiên cũng có nữ tu cặp với nữ tu...

Nhìn một màn này, cằm Trận lão muốn rớt xuống đất.

"Cái mẹ gì đây, sao lại loạn hết cả lên thế này?"

Hoà thượng như Trận lão nghĩ thế nào cũng không ra.

Tuy nói trên con đường tu luyện cũng không hề ít đạo lữ song tu, nhưng những đạo lữ đó vốn tu luyện theo công pháp này, chứ nếu tu luyện bình thường thì ít ai để tâm đến tình yêu.

Mặc dù sẽ có số ít những linh hồn phù hợp với việc tu luyện kết hợp với nhau, nhưng chỉ là thiểu số thôi.

Bình thường chỉ có một đôi hai đôi, nhưng giờ đầy đường thì đúng là kì quái.

"Chuyện này không hề bình thường chút nào, ta nhất định phải tra rõ xem có ai giở trò gì sau lưng."

Vẻ mặt Trận lão nghiêm trọng nói.

"Đúng là không bình thường chút nào, khi không trụ sở Liên Minh Cửu Giới trở nên mù mịt chướng khí thế này, khắp nơi nồng nặc hương vị tình yêu, tuyệt đối không thể để tiếp tục như vậy được." Hùng Thiên vẻ mặt trịnh trọng, chán ghét nói: "Trận lão xin ngài yên tâm đi, ta nhất định sẽ tra rõ chuyện này."

"Ừm!"

Trận lão lại ngồi xuống, gật đầu tán thưởng: "Như vậy thì tốt, không còn chuyện gì thì cứ đi trước đi"

N. ÊNG Hùng Thiên chưa có ít đỉnh rời đi một tí nào, lúng túng sờ lên mũi, ấp úng nói: "Trận lão, thật ra ta còn một chuyện riêng muốn nói với ngài."

"Hùng Thiên à, chúng ta đã quen biết nhau lâu vậy rồi, cùng nhay trấn thủ giới tường, cùng nhau dẫn dắt dân chúng xây dựng Cửu Giới trở nên phồn vinh, có thể nói chúng ta cùng sống cùng chết. Tuy giờ ta mang danh thủ lĩnh, ngươi là thuộc hạ của ta, nhưng trong thâm tâm ta đã sớm coi ngươi là huynh đệ rồi"

"Cho nên giữa huynh đệ với nhau đừng ấp a ấp úng làm gì, có lời gì thì cứ nói thẳng với ta đi"

Trận lão nâng chén trà lên phẩm một ngụm nhỏ, cười nói híp mắt với Hùng Thiên.

"Ài, Trận lão đã nói vậy thì ta nói nha?" Hùng Thiên khẩn trương nói.

"Giữa huynh đệ với nhau, cứ nói đi đừng ngại."